THẦN MỘ II



“Cha không cần khẩn trương thế? Đến thêm vài người thôi mà, vô địch Không Không con không sợ, cha sợ gì.” Không Không cười hắc hắc.
“Không được, cứ làm như ta bảo, trông nom hai tiểu quỷ đầu.” Thần Nam cảm ứng được khí tức của Thái Thượng, không thể sai được, lúc đối phó với Thiên nhân, rồi y bị tiêu diệt, hắn từng cảm ứng được khí tức đáng sợ của Thái Thượng, đến giờ chưa quên, bởi nó liên quan đến vận mệnh của Vũ Hinh.
Lúc hắn hắn loáng thoáng cảm ứng được khí tức thoạt có thoạt không quen thuộc, tựa hồ ở rất xa, lại như ở ngay vùng hỗn độn gần đó, hoặc ở trước mắt, nhất thời không nắm chắc.
Linh hồn Vũ Hinh đã dao dộng.
Thấy hắn trịnh trọng như vậy, Không Không đành bay về phía Tác Tác và Huyền Huyền: “Hai tiểu quỷ đầu đến đây để lão ca bế xem nào, hừ cả hai đúng là độc miệng, vừa nói có một tá là có liền.”
“Tự lão ca nói mà.” Tác Tác bĩu môi.
Huyền Huyền cũng hỏi: “Lão ca, lễ vật của bọn đệ đâu?”
“Các ngươi không coi tên này vào đâu hả, hắn là tiên hạc tinh quái, vốn định luyện hóa các ngươi, lão ca định thuần phục hắn cho các ngươi chơi đùa.

Nào, để lão ca bế.

Ái chà, hai tiểu quỷ.” Không Không cười hì hì vò đầu tiểu đệ và tiểu muội rối nùi, hai tiểu quỷ nhảy lên, một véo tai một kéo mũi, hai tiểu bất điểm tuy mũm mĩm nhưng lúc nào khác nào lão hổ.
“Oa, hai tiểu quỷ lợi hại thật, không chịu thiệt tí nào.” Thoáng chốc, đầu tóc Không Không cũng bị vò rối tinh.
“Đó là trừng phạt lão ca.”
“Sau này không được bắt nạt bọn đệ.”
Thần Nam nhìn thấy cảnh đó, lòng rất ấm áp, nhưng hiện tại hắn không được phép cả nghĩ, mười hai người phía trước đang chăm chắm nhìn hắn.

Tuy không biết tên họ nhưng còn giữ được ấn tượng về vài người, là những người từng bị hắn đánh bay.
Mười ngày trước, hắn cầm nhân hình binh khí của Thần tổ đánh lung tung khiến họ ôm đầu chạy trốn, sau đó họ liên hợp truy đuổi, nhưng vào đến vùng sâu của hỗn độn, hầu hết bị bỏ lại, một vài người lạc trong vô tận hỗn độn, đành phải thụt lùi.
Mười mấy người này vô cùng bất hạnh, loanh quanh mười ngày liền trong vùng hỗn độn không tìm được lối về, kết quả cảm ứng được sinh mệnh dao động trên tiểu hành tinh tàn phá nên đến đây.
“Là ngươi.”
Mười mấy người thấy Thần Nam đều gầm vang, tặc tử đánh họ đã xuất hiện.

Mười ngày trước, trận chiến diễn ra quá hoang đường, họ hoàn toàn tơi tả, khác nào bao cát, nguyên hung giờ lại bất ngờ hiện thân.
“Hắn là Thần Nam.” Thiên giai cao thủ định luyện hóa Huyền Huyền và Tác Tác kêu lên.

Lúc ở cổ thiên lộ, Thần Nam tự báo danh nhưng giờ mới hiện thân, bị thiên giai cao thủ nọ phát hiện ra hắn chính là khô lâu đáng ghét, đen xì này.
Nhóm thiên giai cao thủ vô cùng hưng phấn, kẻ từng hạ nhục họ đã xuất hiện, bất kể hắn là ai, hiện tại có tới mười hai cường giả, việc gì mà không làm nổi.
Vốn họ lạc trong hỗn độn, phi thường uất ức, hiện tại lại tìm được tội đồ.
“Lên.”

“Giết.”
Dao động kinh hồn tràn lan.

Năng lượng dấy lên như sóng thần trên không, mười hai thiên giai cao thủ dù tu vi không đến mức đỉnh cao nhưng hợp lại cũng tạo thành sức mạnh phi thường.
Trên tiểu tinh, cơ hồ mọi sinh mệnh đều cảm nhận được dao động, không ai chịu nổi, linh hồn run rẩy.
Đối với những kẻ này không còn gì để nói, Thần Nam xông lên.

Không thể thi triển cấm kỵ đại thần thông khiến hắn mất đi đòn công kích lợi hại nhưng hài cốt Đại Ma thiên vương cực kì cứng rắn, hơn cả thiên bảo, lực phòng ngự siêu tuyệt, vô hình trung hắn gần như không thể thất bại.
“Ầm.”
“Choang.”
Hắn quét sạch mọi ngăn cản, một đạo thần quang sáng rực đánh tới bị hắn chấn tan, nổ tung như thiên lôi.

Một lưỡi thiên đao chém xuống bị hắn đưa tay đỡ phát ra tiếng kim thuộc va nhau chói lói.
Ma cốt đen ngòm phát ra dao động kinh hồn, như được tinh kim tốt nhất đúc thành, không thể ngăn cản nổi.

Đó là một món nhân hình hung binh! Ma cốt vốn là vũ khí mạnh nhất, đánh cho thiên đao, thần kiếm liên tục nứt vỡ, hất văng hết mọi dòng năng lượng cực mạnh.
Đồng thời, thủy tinh hài cốt cũng xông tới, điểm bất diệt linh quang trên trái ảo hóa thành từng đạo ánh sáng, một thế giới mông lung xuất hiện trên không, che kín nó.
Nó đi qua đâu, mọi năng lượng đều bị vô thanh vô tức hút hết vào thế giới nó, đòn cuồng bạo công kích của thiên giai cường giả tựa hồ không thể thương tổn đến nó.
Hai thần dị khô lâu phát uy, vô cùng đáng sợ.
Mười hai thiên giai cao thủ tuy chiến lực áp đảo nhưng hai khô lâu lại quá rắn chắc, cứng như thiên bảo thần binh bị thế giới đó trùm lên cũng mất hết sức phòng ngự.
Hai khô lâu gần như bất khả công phá, lại phát ra được nhưng đòn thế kinh nhân.

Nhưng các cao thủ đều muốn tấn công Thần Nam, tin rằng có đủ sức mạnh sẽ đánh gãy ma cốt nhưng thủy tinh khô lâu không thể đối phó được, thế giới thần bí mạc trắc vốn không tài nào công phá được.
Đối diện với vòng vây, Thần Nam không sợ mà trở nên điên cuông, đột phá quang võng được địch thủ bố trí, chộp lấy một thiên giai cao thủ, mặc cho người khác thoải mái tấn công.
Bẻ một ngón tay hơn làm bị thương mười ngón.
Đó là ý nghĩ của hắn, trong làn dao động cuồng bạo, thiên giai cao thủ nọ kinh hãi, dù chúng nhân tấn công Thần Nam cứu y nhưng thân thể y không thoát cảnh tan nát, linh hồn bị đánh tan một nửa.
Các thiên giai cao thủ biến sắc, công sát vô hiệu nên có người hướng mắt sang hai tiểu quỷ đầu được Không Không và Tử Kim thần long bảo vệ.
Trong lúc sinh tử, tính gì đến nhân nghĩa đạo đức, chỉ cần có thể đả kích đối thủ là được, tức thì có ba người lao về phía Huyền Huyền và Tác Tác.
“Loài chuột.” Tử Kim thần long ngao ngao kêu ầm lên.
“Dám bắt nạt đệ đệ và muội muội của ta.


Không Không vô địch ở đây, các ngươi mau rửa cổ đợi đao.”
Tử Kim thần long và Không Không tuy kêu la nhưng không đối phó được ba thiên giai cường giả.

Nhất là con rồng du côn, sức mạnh tiềm tàng chưa được đánh thức.
“Huyền vũ biến!”
“Tác liệt thiên địa!”
Hai tiểu bất điểm cũng bị bức phải tham chiến, giúp Không Không và Tử Kim thần long.

Thần Nam đại nộ định xông tới nhưng các cao thủ còn lại liều mạng chặn hắn.
Hắn liên tục xoay chuyển tâm tư, chợt bình tĩnh lại, bí mật truyền âm cho Tác Tác và Huyền Huyền: “Bảo bối nhi tử, bảo bối nữ nhi, mau quay lại thân thể mẫu thân.

Ở đó có Thương Thiên chi nhãn, mắt trái đại biểu hủy diệt, mắt phải đại biểu tân sinh, đủ cho các con tự giữ mình.”
Lời vừa dứt, hai tiểu bất điểm lao tới với tốc độ nhanh cực điểm.

Không lâu sau, trong chiếc ao Sinh Mệnh nguyên tuyền, nhục thể Đạm Đài Tuyền ngồi dậy, đoạn bay lên không.
Nhưng thân hình không ổn định, lại phát ra hai âm thanh.
“Ta tới, ta tới nào.”
“Không, ta tới.”
Ngất mất! Thần Nam nhức óc, hai tiểu quỷ lại đang tranh nhau trong nhục thể Đạm Đài Tuyền, coi trận chiến sinh tử như trường du hí.

Hai tiểu quỷ này đúng là trưa chả vội tối chả cần.
“Ầm.”
Một làn hủy diệt khí tức bài sơn đảo hải đột nhiên bùng lên, một u minh chi quang xuyên qua mọi ngăn cách như vầng dương đen ngòm tỏa sáng, đánh tan nửa người thiên giai cao thủ trước mặt.
“Oa, đáng sợ thật.” Tiểu quỷ kêu ầm lên.
“Ta không sợ, để ta tới.” Một tiểu bất điểm lại lanh chanh.
Thần Nam cả kinh, bao năm nay, Đạm Đài Tuyền tựa hồ tế luyện Thương Thiên chi nhãn hơn hẳn lúc trước.
“Chết tiệt.” Thiên giai cao thủ đó đại nộ, nhanh chóng lao vào hai tiểu quỷ nhưng chúng là thân sinh cốt nhục của Đạm Đài Tuyền, hoàn toàn dung hợp được vào thân thể, dễ dàng khống chế được sức mạnh Thương Thiên chi nhãn.
Lại một đạo hủy diệt chi quang bắn ra.
“A.” Cao thủ đó kêu lên thê thảm, nửa thân thể tan tành.

Lin hồn trọng thương định bỏ chạy, thủy tinh khô lâu xông tới “bóng dáng thế giới” trùm xuống, linh hồn hóa thành điểm điểm quang mang tan vào đó.
Hai tiểu bất điểm không còn là gánh nặng, chiến cục liền xoay chuyển.
Thần Nam, thủy tinh khô lâu, Không Không, Tử Kim thần long cùng nhục thân Đạm Đài Tuyền do hai tiểu bất điểm khống chế đối diện với mười một thiên giai cao thủ, không đến nỗi bị động.
“Là ta, là ta.” Hai tiểu quỷ tranh nhau quyền khống chế nhục thể, vọng vào tai các thiên giai cao thủ như tiếng hai tiểu ma đầu.
Hiện tại Thần Nam không còn gì lo lắng, thoải mái nghênh chiến thiên giai cao thủ, ma cốt quét sạch tất cả.
Hắn chẻ một đối thủ thành bốn khúc, đoạn quay sang xé nát một thiên giai cao thủ khác.

Trường đại chiến thống khoái cực độ.
Tình thế nghịch chuyển quá nhanh khiến người ta phải tặc lưỡi.
Trừ Tử Kim thần long hơi bị động, liên tục tránh né, Thần Nam, thủy tinh khô lâu, Không Không và hai tiểu bất điểm hoàn toàn chìm trong lạc thú đại chiến, liên tục tấn công điên cuồng, chủ động truy kích đối thủ.
Tử Kim thần long há hốc mồm, cả nhà… đều mạnh.

Cả hai nhóc tì cũng không tệ, lợi hại như tiểu lão hổ.
“Ầm.”
“A…”
Cả nhà Thần Nam triệt để xoay chuyển chiến cục, đánh cho đám thiên giai cao thủ liêu xiêu, thân thể vỡ tan, linh hồn trọng thương, không ai còn dáng vẻ hung hăng nữa mà bị đuổi đánh đến nơi đến chốn.
“Ngươi không phải muốn luyện hóa thân thể chúng ta sao? Đánh, đánh, đánh…” Hai tiểu bất điểm thù dai phi thường, điên cuồng tấn công thiên giai cao thủ ôm lòng bất hảo với chúng, hủy diệt chi quang toàn nhắm vào mông y.
“Tiểu thí hài…a…” Tiếng gào thảm thiết khiến ai nấy lạnh mình.
Cạnh đó, Không Không cũng đánh cho đối thủ chạy tứ tung.
“Mao đầu tiểu tử ngươi…”
“Đừng chạy, dám gọi vô địch Không Không ta là mao đầu tiểu tử, xem ta thu thập ngươi thế nào.” Không Không càng ác liệt, không tung sát chiêu, chỉ đánh cho đối thủ ôm đầu bỏ chạy, khiến y vô cùng nhếch nhác.
Thần Nam và thủy tinh khô lâu càng ung dung, coi thiên giai nhân nhục của đối thủ là bao cát, sát phạt chi khí cực dày, triệt để đánh tan ba thiên giai cường giả.
Thần Nam tin rằng, vô tình đao mà xuất ra được ắt càng ung dung hơn.
Hiện giờ, không còn ưu thế áp đảo nữa, các thiên giai cao thủ cũng không biết ai đã chạy trước, những người còn lại cũng không cố giữ thể diện, bỏ chạy để giữ mạng, hiện trường liền nháo nhào.
“Nhiệt náo thật.” Cùng lúc, tiếng thủ mộ lão nhân từ xa truyền lại, thân ảnh hiển hiện sau đó, dáng vẻ vô cùng nhếch nhác.
Thần Nam nhận ra đó không phải là lão nhân chân chính, chỉ là hóa thân.

Thấy ông ta như vậy liền kinh ngạc hỏi: “Đã… xảy ra chuyện gì?”
“Xui quá là xui.

Lão nhân gia ta quá xui.

Ta định đến dọn dẹp nhà một hồng hoang lão ma.

Kết quả, mẹ nó chứ, lại đụng nhằm thứ dữ, mẹ nó chứ, đụng vào nhà Thái Thượng.


Tặc tử đó bị kinh động, suýt nữa đánh tan bộ xương già này.

Nếu không tách thành mấy hóa thân chạy về các hướng chắc đã xong rồi.”
Quay cuồng.
Mười ngày trước, thủ mộ lão nhân có nói với hắn đến xử lý nhà một hồng hoang cự bá nhưng không ngờ….

lão lại chạm nhằm Thái Thượng.
Lão bất tử quả nhiên rất mạnh, Thái Thượng là cao thủ chí cường trong truyền thuyết tựa hồ pháp lực thông thiên mà lão cũng chạy thoát được.
“Tiểu tử mau đến giúp, giang hồ cấp cứu, tên biến thái đó đang đuổi theo bản thể ta.

Mau nghĩ cách giúp đỡ.”
Thần Nam chưa nói gì, hai mắt Không Không đã sáng rực, lên tiếng trước: “Thủ mộ lão gia gia phát cuồng rồi, lại chạm vào nhà của Thái Thượng trong truyền thuyết, có khí phách lắm.

Tiểu tử có một cách, lão gia gia cho biết nhà Thái Thượng ở đâu, tiểu tử sẽ tới kiếm chác, y tâm sinh cảm ứng đương nhiên sẽ về ngay.”
Nó cười hắc hắc nói với hai tiểu bất điểm khống chế nhục thân Đạm Đài Tuyền: “Tiểu đệ, tiểu muội, đợi lão ca đến nhà Thái Thượng kiếm chút gì về làm lễ vật.

Nên biết y là cường giả trong các hồng hoang cự bá, bảo bối sưu tập đương nhiên là thiên bảo.”
“Oa, lão ca tốt quá.” Hai tiểu bất điểm nhảy cẫng lên.
“Cốp.” Thần Nam gõ mạnh lên trán Không Không, tiểu tử nghịch ngợm này vẫn như lúc nhỏ, rõ ràng địnhh làm gương xấu cho hai tiểu bất điểm.

Thái Thượng là cao thủ kinh hồn, người khác tránh còn không kịp, nó lại định học thủ mộ lão nhân đến nhà cướp bóc.
“Chủ ý này rất được.” Thủ mộ lão nhân chỉ vào vùng sâu hỗn độn: “Theo hướng này, bay chừng chín vạn dặm là đến.”
Thần Nam thật muốn vặn cổ thủ mộ lão nhân, lão bất tử này… sao lại để hài tử xuất mã.

Hắn giữ Không Không lại, vốn hắn cũng định tự xuất thủ giải cứu thủ mộ lão nhân nhưng không muốn nó mạo hiểm.
Nhưng không ngờ hai tiểu quỷ đầu khống chế nhục thân Đạm Đài Tuyền, vù một tiếng, phương hướng… lại là nhà Thái Thượng.
“…” Thần Nam trợn trừng mắt đoạn tỉnh lại, gõ thêm cho Không Không một cái: “Đều tại con làm hỏng.

Còn không mau đuổi theo.”
“Tuân mệnh cha.”
Thần Nam cảm giác quay cuồng, sao lại để nó đuổi theo, tiểu tử này cũng cá mè một lứa.

Hắn đành tự đuổi theo, thủy tinh khô lâu theo sát, Tử Kim thần long và hóa thân của thủ mộ lão nhân cũng vậy.
Cả nhóm hùng hổ tiến đến mục tiêu là sào huyệt của Thái Thượng.


Bình luận

Truyện đang đọc