"Đó chính là Cao Cấn Bằng một trong bốn người đẹp ở Giang Lăng, có thể theo sát bảo vệ cô ấy trong khoảng cách gần như vậy, biết bao người quỳ xuống sẵn lòng xin đi đó." Cố Minh bày ra dáng vẻ đó là chuyện đương nhiên.
Tiêu Sách cạn lời, hỏi: "Cao Cấn Băng đẹp như vậy thật sao? Có sức hấp dẫn ghê gớm vậy sao?"
"Đây không chỉ là vấn đề xinh đẹp, xinh đẹp chỉ là thứ cơ bản nhất, quan trọng nhất là nếu có thể có được chút thiện cảm của cô ấy, vậy thì tôi muốn đổi đời quả thật cũng dễ dàng hơn."
Cố Minh vừa nói vừa than thở một tiếng, sau đó nói tiếp: "Thật ra, năm đó tôi cũng từng thử đến tiếp cận Cao Cấn Băng, nhưng lại không có chút cơ hội nào, ngay cả nói chuyện cũng không chêm được một câu."
Phương Bác cười khanh khách đáp: "Cổ Minh, trước đây cậu cũng thuộc dạng quần là áo lượt ở thành phố Giang Lăng, nghe nói bốn người đẹp ở Giang Lăng là do các cậu đánh giá, kể chi tiết lại chuyện của bốn người đẹp Giang Lăng cho bọn tôi nghe đi."
Tiêu Sách cũng gật gật đầu, Cố Minh nói như vậy, anh lại càng tò mò về bốn người đẹp Giang Lăng hơn, rất khó tưởng tượng rốt cuộc là xinh đẹp cỡ nào, hay là có nguyên nhân đặc biệt gì, mới có thể khiến người như Cố Minh say đắm như vậy, quả thật là giống như sự mến mộ đã trở thành tín ngưỡng vậy.
Cố Minh thấy hai người đều tò mò, ngay lập tức cũng có hứng thú.
Cậu cười rồi nói: "Nếu hai người đã muốn biết như vậy, vậy thì tôi sẽ kể chi tiết lại cho hai người, năm đó bình chọn bốn người đẹp Lăng Giang này, chính tôi cũng có tham dự."
Cậu ho hắng giọng một tiếng, nhớ lại rồi nói: "Bốn người đẹp Giang Lăng, thật ra rất xa lạ với những người bình thường, trong mắt bọn họ, thành phố Giang Lăng lớn như thế, phụ nữ xinh đẹp cũng nhiều hơn, trông cũng không khác gì nhau lắm, rất khó để phân hơn thua, những ngôi sao, người mẫu đó cũng rất xinh đẹp...!
"Nhưng các cậu cũng biết, những người giàu có chúng tôi đa số đều rất thích múa hát và sắc đẹp, muốn chơi đùa ngôi sao trẻ hay người mẫu cũng không có gì khó, chúng tôi có yêu cầu rất cao đối với cái đẹp, không phải chỉ có vẻ ngoài ưa nhìn thì được coi là xinh, là đẹp, mà còn phải tổng hợp trên rất nhiều phương diện.
Mà bốn người đẹp Giang Lăng này đã được tổng hợp trên rất nhiều phương diện như: ngũ quan, vóc dáng, phong cách, cách ăn nói, thân thế...!sau cùng mọi người sẽ cùng nhau bỏ phiếu, bình chọn ra bốn người đẹp nhất."
"Bốn người bọn họ phân chia thành: loli phúc hắc Lý Mân Nhi, cô nàng mặt sắt Tống Chỉ Vân, hoa khôi lạnh lùng Lâm Bán Thanh, chủ tịch bá đạo Cao Cẩn Băng! Còn về chuyện bọn họ xinh đẹp cỡ nào, tôi không có đủ lời lẽ hoa mỹ, khó mà miêu tả, sau này nếu các cậu có cơ hội gặp được, tự nhiên sẽ hiểu thôi, tôi chủ yếu chỉ kế thân thể của bọn họ cho các cậu nghe, trong bốn người này, thân thế của mỗi người đều vô cùng lớn mạnh, đây cũng là lý do tại sao, những người giàu có như chúng tôi đều nghĩ đủ mọi cách để theo đuổi bọn họ, không chỉ có thể khoe khoang, mà còn có thể giúp chúng tôi một bước lên trời, bám lấy cành cao!"
"Các cậu không nghe nhầm đâu, không phải là giúp người bình thường một bước lên trời, mà là giúp những người giàu có bọn tôi một bước lên trời! Thân thể của mỗi một người trong bốn người bọn họ, đều sâu xa hơn những người giàu có như bọn tôi, có thể cưới được họ, chắc chắn cũng bị cho là bám lấy cành cao, cũng giống như một cô gái bình thường gả vào nhà quyền thế vậy."
"Cậu mau nói chuyện chính đi, rốt cuộc bọn họ có thân thế gì? Tôi không đợi được nữa rồi." Phương Bác bỗng nhiên sốt ruột thúc giục nói.
Cố Minh lườm một