TRỌNG SINH CHI TÁI GIÁ MẠT LỘ THƯỢNG TƯỚNG

Edit: Lạc Yên

“Lăng ca, chúng ta không làm gì hết thật sao?” Hailey vội hỏi.

Lăng Sầm nhẹ nắm lấy cổ tay Hailey, nhỏ nhẹ nói: “Anh xin lỗi đã để sự việc đến nông nỗi này, Hailey, em là một cô gái tốt, cũng là một người đại diện có tiềm lực… Hợp đồng của chúng ta còn chưa chính thức có hiệu lực, nếu em muốn ở lại anh vẫn sẽ trả lương cho em theo hợp đồng. Nếu em muốn phát triển tốt hơn, anh có thể đề cử em cho Corleone. Hắn đã hết hợp đồng ở công ty cũ, hiện tại đã tách ra riêng, vẫn chưa có người đại diện. Anh nghĩ hắn sẽ rất vui khi có em làm người đại diện. Anh cũng tin tưởng năng lực của em, anh chúc cho sự nghiệp của em trong tương lai sẽ càng phát triển hơn.”

“……” Hailey bị Lăng Sầm làm cho choáng váng, nước mắt không kìm được mà rơi lả chả, nức nở nói: “Không, Lăng ca… Anh nói em sẽ làm người đại diện cho anh mà.”

Lăng Sầm thở dài, khuyên nhủ thêm nhưng Hailey không đáp lời, chỉ vừa chảy nước mắt vừa chăm chú lái xe về Lục gia, Lăng Sầm cũng không tiếp tục, tựa vào ghế nhắm mắt, thực sự cậu cảm thấy sức lực cả người như bị rút hết đi.

“Lăng ca, tới rồi, anh về nhà nghỉ ngơi thật tốt, ngủ một giấc, không cần để ý mấy chuyện này nữa, em sẽ xử lý tốt.” Hailey lên tiếng nhắc nhở, nữ giúp việc bên ngoài cũng giúp mở cửa xe.

Lăng Sầm chào cô một tiếng, mệt mỏi bước xuống xe vào nhà.

Hailey quay đầu xe, chậm rãi lái khỏi Lục trạch, lúc này cô không kìm nén được nữa, òa khóc nức nở. Lăng ca của cô có chỗ nào không tốt, người đẹp, tốt tính, diễn xuất cũng tốt, lại luôn chăm chỉ cố gắng, vì đóng phim không nề hà khó khăn, Đỗ Nhược có chỗ nào so được với Lăng ca? Vì sao người thắng lại là Đỗ Nhược? Hailey vừa khóc vừa nghiến răng quyết tâm sẽ cố gắng xử lý chuyện này thật tốt, dù mọi thứ đang có nguy cơ dẫn đến kết quả không tốt nhưng chưa đến lúc cuối cùng, cô sẽ không từ bỏ.

“Quay phim không thuận lợi hả em?” Trong phòng hai người, Lục Kiêu thấy Lăng Sầm sắc mặt nhợt nhạt bước vào, lo lắng đến gần dò hỏi.

Lăng Sầm khó khăn gượng cười, cúi người ôm lấy anh, thì thầm: “Dạ, không sao, em chỉ cần ngủ một giấc.” Nói rồi nhẹ hôn lên má anh, dịu dàng nói: “Anh ngủ cùng em được không?”

Lục Kiêu không rõ chuyện gì xảy ra nhưng giờ Lăng Sầm muốn ở cùng anh thì anh cùng cậu nghỉ ngơi. Nằm trong lòng ngực Lục Kiêu, tâm trạng của Lăng Sầm bình ổn hơn nhiều, bực bội khó kìm nén cũng như bốc hơi dần đi, chỉ còn lại cảm giác ấm áp đầy an toàn thoải mái. Mặc kệ bên ngoài sóng to gió lớn đến đâu, có Lục Kiêu che chở, sóng gió sẽ không thể chạm đến cậu, Lăng Sầm an tâm tiến vào mộng đẹp.

“Hòa Thịnh đã công bố một video…” Lăng Sầm vừa ngọ nguậy tỉnh lại đã nghe thấy giọng Lục Kiêu vang lên ngay sát bên, hóa ra cậu vẫn đang nằm trong vòng tay anh.

“Em còn tưởng anh muốn em ngủ thêm chút nữa.” Lăng Sầm rù rì đáp, nhúc nhích tìm một vị trí thoải mái trong lòng Lục Kiêu. Cậu biết mọi chuyện không thể nào cứu vãn nên mới lựa chọn về nhà. Hòa Thịnh đã chuẩn bị sẵn sàng thì chắc chắn sẽ không có cậu có cơ hội trở mình. Chắc ngay khi cậu vừa rời khỏi trường quay thì video đã bắt đầu được tung lên Tinh Võng, đội ngũ thủy quân chắc chắn cũng đã được chuẩn bị sẵn sàng để phát tán nhanh hết mức có thể. Hiện giờ chắc tin tức leo thẳng lên hot search rồi.

“Nhưng… chúng ta cũng nên xử lý.” Lục Kiêu khẽ ôm siết Lăng Sầm. Khi cậu ngủ, anh đã có thời gian xem xem chuyện gì đã xảy ra. Ngay khi anh nhìn thấy cảnh Lăng Sầm ngạo nghễ đầy kiêu ngạo tuyên bố anh là chồng cậu, cậu không cho phép bất cứ ai nhạo báng cuộc hôn nhân này, không cho phép bất cứ ai chửi bới anh, tâm tình của anh lúc đó thật vi diệu, không biết nên dùng lời nào để miêu tả.

Hôn nhân của hai người là hợp pháp, chỉ vì sự nghiệp của Lăng Sầm mới phải tạm che giấu, anh cũng nguyện ý lui về sau để cậu tự do phát triển nhưng khi nhìn cả đám Alpha xa lạ trên Tinh Võng gọi cậu là vợ yêu, gọi cậu là tình nhân bé nhỏ, tâm tình của anh cũng không thoải mái. Thỉnh thoảng anh cũng nghĩ nếu tin tức hôn nhân được công bố, mọi người biết Lăng Sầm chỉ thuộc về mình anh chắc là anh sẽ vui lắm. Nhưng vào lúc này, khi nhìn Lăng Sầm công khai mối quan hệ này, anh nhận ra mình cũng không vui vẻ, đúng là vừa nghe thì cảm giác hạnh phúc tràn về, sau đó thay thế lại là đau lòng, đau lòng cho Lăng Sầm. Anh có thể nhận ra Lăng Sầm thích làm diễn viên, nếu vì chuyện này mà cậu không thể tiếp tục diễn sẽ rất đáng tiếc.

“Dạ… nếu anh muốn xử lý… em đoán Hòa Thịnh chỉ công bố một phần video đúng không anh?”

Lục Kiêu yên lặng dùng đầu cuối bật video trên Hot search cho Lăng Sầm xem. Đứng vị trí thứ nhất là Lục thượng tướng và Lăng Sầm kết hôn, vị trí thứ 2 là Lăng Sầm đánh người.

“…Ồ, em chưa bao giờ chiếm được một lần cả hai vị trí đầu bảng Hot Search.” Lăng Sầm tìm vui trong khổ nói đùa. Kiếp trước khi tin kết hôn bị lộ cậu cũng chỉ chiếm được một Hot Search. Lần này thì nổi lềnh bềnh luôn rồi.

Một đoạn video dài 3 phút là cậu đánh Đỗ Nhược, từ khi xô hắn ngã đến dùng cung đánh, mãi đến khi cậu dừng tay. Một đoạn khác là khi cậu thừa nhận Lục Kiêu là chồng cậu, chỉ có 9 giây. Tất cả những phần khác đều không có.

Lăng Sầm cẩn thận coi hết đoạn video, hơi tiếc nuối nói: “Cung tên đánh người rất không thuận tay, nếu cho em một cây côn…” thì Đỗ Nhược giờ nằm bẹp trong bệnh viện rồi chứ làm gì còn sức lực mà lên mạng khóc lóc kể lể.

“Ý em là nếu có vũ khí thuận tay hơn, em sẽ đánh ác hơn, đúng không?” Lục Kiêu dở khóc dở cười.

Lăng Sầm nhún vai: “Đánh cũng lỡ đánh rồi, em không hối hận, giờ nghĩ lại em vẫn còn muốn đánh nữa… Điều hối hận duy nhất là em không có kinh nghiệm trong chuyện này, có thời gian anh dạy em thêm một số kỹ xảo cận chiến nha.” Lăng Sầm hơi ngừng suy nghĩ, bổ sung.

Lục Kiêu nghe mà hoảng hồn, nhưng nhìn biểu tình nghiêm túc của Lăng Sầm lại bật cười. Omega của anh thật hung tàn nhưng là vì cậu muốn bảo vệ anh. Anh cũng không biết nói sao cho đúng.

Lăng Sầm tâm tình không tệ, cũng cười theo anh. Tay thì lướt xuống khu bình luận, Lục Kiêu muốn ngăn lại, Lăng Sầm lập tức tránh ra: “Nãy anh mới nói muốn em xử lý… Giờ để em xem một chút mới biết nên xử lý thế nào.”

Lục Kiêu bị lời của Lăng Sầm làm cho nghẹn, đành ôm lấy cậu, cùng cậu xem bình luận.

Lăng Sầm hít sâu, nhấn vào khu bình luận.

[Người đẹp mà tâm địa độc ác… Đây chính là mỹ nhân rắn rết trong truyền thuyết!]

[Tinh thần có vấn đề mới đánh người như vậy]

[Lăng Sầm đã cùng Lục thượng tướng kết hôn? Vậy là lâu nay hắn giấu chuyện này? Đủ tâm cơ, ta vậy mà còn bỏ tiền coi phim của hắn, trả tiền lại đây, đồ lừa gạt.]

[Làm gì có Omega nào như vậy, hung tàn, quá hung tàn, chắc chắn là một bạn đời đáng sợ… Đau lòng cho Lục thượng tướng lấy phải một người như vậy.]

[Đỗ Nhược bảo bối đáng thương, ôm ôm, không cần để ý kẻ điên này]

[Lầu trên nói vậy là có ý gì? Nhất định phải truy cứu pháp luật]

Lăng Sầm trượt xuống dưới, Hòa Thịnh đã bắt đầu thúc đẩy dư luận để kéo fan của cậu về cho Đỗ Nhược.

[Đỗ Nhược là một Omega tốt, người vừa hiền lành vừa xinh đẹp… Không như Lăng Sầm, trong ngoài bất nhất. Thoát fan Lăng Sầm, theo ủng hộ phim mới của Đỗ Nhược.]

[Ngày trước ta đã thấy Lăng Sầm ngang ngược, kiêu ngạo, ương ngạnh… Quả nhiên là ta không nhìn lầm]

[Lầu trên +1, nhưng Lăng Sầm cũng thật xinh đẹp nha, diễm phúc của Lục thượng tướng cũng không tệ nha.]

[Xinh đẹp thì có tác dụng gì? Tùy ý đánh người, nhân phẩm rác rưởi như vậy, liền tính Lục thượng tướng là một người… thì Lăng Sầm cũng không xứng với Lục thượng tướng.]

[Nói vậy chứ vẫn hơi ganh tị với Lục thượng tướng… Nhìn Lăng Sầm là biết đủ damdang]

[Lầu trên không sợ có ngày bị đánh chết sao? Tuy Đỗ Nhược đẹp ít hơn Lăng Sầm một tí nhưng tính cách hiền lành, đây mới là đối tượng thích hợp để lựa chọn làm bạn đời.]

Bên dưới dân mạng thay nhau xếp hàng đếm số cho bình luận này. Lăng Sầm hơi thở dài. Hòa Thịnh không hề lộ tin xúc phạm Lục Kiêu, anh và cậu kết hôn nhưng tiêu điểm toàn bộ đều được hướng về phía cậu. Như vậy cũng tốt, Lăng Sầm thả lỏng, cậu không hề hy vọng Lục Kiêu bị đẩy vào trung tâm dư luận.

Lăng Sầm lấy đầu cuối của mình, mở ra trang cá nhân, trong 2 giờ fan của cậu giảm xuống 2 triệu, theo tốc độ này, qua đêm nay chắc cậu sẽ mất 10 triệu fan, gần một nửa tổng số fan cậu hiện có. Này cũng không có gì bất ngờ, tuy cách công bố tin kết hôn không quá trang trọng, nhưng kết quả cũng như nhau thôi, cậu cũng không có gì tiếc nuối. Bất cứ minh tinh Omega nào kết hôn, cũng mất đi một lượng lớn fan Alpha, rất nhiều người không thích hâm mộ vợ người khác.

“Em đừng buồn.” Lục Kiêu vụng về an ủi, “Holland sẽ giúp em, cậu ấy đã cho người đến tổng bộ công ty Nadas, bên đó ra giá cao mua lại được video hoàn chỉnh. Khi em ngủ ta đã xem qua, theo ý bên đó, đợi chuyện này lên đến đỉnh điểm sẽ tung ra.” Hòa Thịnh nội bộ tranh đấu, nhân tâm không đồng lòng, luôn có người chỉ cần tiền sẽ mua chuộc được. Chưa kể gia tộc Elman cùng Lục gia liên thủ tạo áp lực, cục diện sẽ nhanh chóng chuyển biến.

“Không được!!!” Lăng Sầm thảng thốt ngăn cản, nghiêm túc nói: “Anh nói với bạn anh đi, đừng công bố video hoàn chỉnh.”

“Vì sao?” Lục Kiêu khó hiểu.

“……” Lăng Sầm ấp úng giải thích, “Nếu anh đã xem qua thì anh cũng biết những lời họ nói, biết vì sao em lại muốn đánh người. Nếu những điều này được mọi người biết, dư luận sẽ đem chuyện của anh ra bàn luận.”

“Vậy thì cứ để họ bàn luận.” Lục Kiêu vẫn không hiểu Lăng Sầm muốn gì, anh không phải là nhân vật công chúng, vì chênh lệch quá lớn giữa trước và sau khi bị thương mới khiến một số người bàn tán nhưng với anh hiện giờ, ai nói gì cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống của anh nữa.

“Em nói, em không đồng ý!” Lăng Sầm lạnh giọng lặp lại. Mọi người nói cậu sao cũng được, nhưng chỉ cần đụng đến Lục Kiêu một câu cậu cũng không chịu được. Âm thanh cậu cố nhu hòa hơn, “Em không cố ý to tiếng với anh. Anh nghe em đi, được không?” Nói rồi nắm lấy tay, khẽ hôn lên ngón tay anh.

Lục Kiêu im lặng không đáp. Lăng Sầm tưởng anh tức giận, nhấc người dịu dàng hôn lên môi muốn lấy lòng anh. Một nụ hôn kết thúc, Lăng Sầm hơi lui người, nhỏ nhẹ dụ dỗ: “Anh đưa em xuống lầu ăn chút gì đi, được không?” Mấy nay cậu rất mau đói. Hôm nay thì từ sáng tới giờ chi ăn có mỗi một phần bánh do Hailey chuẩn bị, Lăng Sầm cảm thấy cậu đói đến nỗi dạ dày sắp bị tiêu hóa mất tiêu, nếu không ăn thì túi mật rồi gan cũng sẽ tiêu hóa mất luôn.

Lục Kiêu bất đắc dĩ gật gật đầu.

Lăng Sầm cười cười, đứng dậy mặc quần áo, đẩy Lục Kiêu đi ra cửa để xuống lầu. Vừa đi hai bước, đột nhiên cậu cảm thấy sau cổ cứng đờ, tầm nhìn mông lung: “Lục Kiêu… em… cảm thấy… lạ quá…” Cậu dần cảm thấy hai chân mất lực, âm thanh ngày càng nhỏ, mọi thứ càng lúc càng chao đảo.

Lục Kiêu vội quay xe lăn lại thấy sắc mặt Lăng Sầm trắng bệch, vội đưa tay đỡ, la lên: “Em mau ngồi xuống!”

Sau lưng Lăng Sầm chảy đầy mồ hôi lạnh.

“…” Lăng Sầm được Lục Kiêu đỡ chậm rãi muốn ngồi xuống, tia ý thức cuối cùng cũng mất đi, ngã vào lòng Lục Kiêu.

“…Xảy ra chuyện gì…?” Khi Lăng Sầm mơ hồ tỉnh lại, thấy xung quanh đầy người, bên trái là Lục Kiêu, bên phải là mẹ chồng, sau lưng họ là bác sĩ gia đình, quản gia, người giúp việc… Đây là phòng hai người nha, thấy ngay cả mẹ chồng cũng đến, còn thêm bao nhiêu là người khiến Lăng Sầm hơi bất an, “Em bị bệnh sao?” Lăng Sầm muốn đưa tay đè lại trán vẫn đang nhức bưng bưng thì giật mình thấy trên mu bàn tay mình đang cắm kim, một dịch màu vàng đang được truyền vào người cậu.

“Con ngoan!” Lục lão phu nhân là người đầu tiên phản ứng, nắm lấy bàn tay phải của Lăng Sầm vội vàng trấn an, “Con không cần lo lắng, con chỉ ngất do bị hạ đường huyết, đây là dịch dinh dưỡng, vì con ngất không thể ăn cơm nên bác sĩ mới truyền dịch dinh dưỡng cho con.” Sau đó lại toe toét cười, “Con ngoan, ta có tin tức tốt muốn nói với con.” Rồi lại như bình tĩnh hơn, hơi xấu hổ lui lại một bước, “Vẫn là để Lục Kiêu nói với con thì hơn…”

Lăng Sầm nhìn sang Lục Kiêu, thấy mặt anh cũng đầy niềm vui, anh đưa tay dịu dàng vuốt má cậu, nhỏ giọng hỏi han: “Hiện tại em cảm thấy thế nào?”

“Dạ, tốt hơn nhiều rồi.” Lăng Sầm nắm lấy tay anh, khi tỉnh dậy cậu thấy sức lực đã trở lại, đúng là không có vấn đề gì lớn nhưng nhìn ra ngoài cửa sổ trời đã sẩm tối, “Em ngủ bao lâu rồi?”

“Bác sĩ nói em quá mệt mỏi, nên truyền cho em một ít thuốc an thần không có tác dụng phụ… Em đã ngủ hơn 3 giờ rồi.” Giọng điệu của Lục Kiêu vẫn nhu hòa như bình thường nhưng lại có chút gì đó ngọt ngào.

“Dạ…” Lăng Sầm không hiểu sao anh phải nhấn mạnh với cậu thuốc không có tác dụng phụ, bình thường khi nào có tác dụng phụ mới cần nói ra chứ?

“Ôi chao, con nhanh nói vào trọng điểm đi.” Lục lão phu nhân đứng bên cạnh nhịn không được nhắc một tiếng.

“…. Có hai chuyện tốt ta muốn nói với em, một là khi em ngủ Holland đã yêu cầu công ty Nadas công bố video hoàn chỉnh, hiện tại tình huống đã chuyển tốt.” Trên thực tế nói tốt là không đủ, hiện tại phải nói Lăng Sầm đã trở thành nam thần toàn dân, không phải chỉ riêng Alpha.

Lục lão phu nhân nhìn Lục Kiêu không hài lòng tí nào, trước kia là người thẳng thắn sao bây giờ lại dong dài thế này, chuyện này có thể nói sau cũng được mà.

Lăng Sầm nhíu mày: “Không phải em nói anh đừng làm vậy sao?” Lời nói vô tâm luôn là lời nói làm tổn thương người khác nhất, cậu không muốn Lục Kiêu chịu bất cứ thương tổn nào.

“Em đừng lo, chuyện em lo lắng không xảy ra.” Giọng điệu Lục Kiêu càng nói càng ôn hòa, tay hơi siết tay Lăng Sầm, “Một chuyện khác ta muốn nói với em là, bác sĩ kiểm tra phát hiện em đã mang thai.”

Lăng Sầm ngơ ngác vô thức rút tay đặt lên bụng mình, qua vài giây mới thu hồi thần trí, khiếp sợ hỏi:

“Anh nói cái gì?”

“Em đã mang thai, đã hơn một tháng, chúng ta có bé con rồi.” Lục Kiêu hơi cúi người, dịu dàng hôn lên trán Lăng Sầm.

“Thật sao?” Lăng Sầm theo bản năng hơi cuộn người ôm bụng tạo thành tư thế bảo hộ bụng nhỏ, hoảng hoảng hốt hốt: “Em lâu rồi không kiểm tra… Còn làm việc rất nhiều, còn trang điểm… Hôm qua, chúng ta còn…” Lăng Sầm nói tới đây thấy xung quanh còn đầy người thì xấu hổ im bặt. Thế nhưng cậu cũng chợt hiểu ra tại sao lúc sáng bụng cậu lại đau, lúc đó cậu còn nghĩ mình đau dạ dày, lại còn uống thuốc dạ dày. Chuyện này thiệt quá xấu hổ, sau này không thể để cho bé con biết ba của nó lại coi nó thành bệnh dạ dày.

Tiểu kịch trường:

Lăng Sầm: Bảo bối, ta và cha con đều rất yêu con.

Hoa hồng nhỏ: Con biết nhưng con cũng sẽ không quen, Liên Bang ngày X, tháng XX, năm XXXX ba của con đã xem con như bệnh loét dạ dày mà uống thuốc điều trị.

Bình luận

Truyện đang đọc