Chuyện mang thai ngoại trừ người trong nhà và các nhân viên bên cạnh ai cũng chưa biết. Bọn họ quyết định giữ bí mật chuyện này trước đã. Vốn là Thẩm Vọng Tân muốn đánh tiếng cho đạo diễn trước nhưng mà Tô Tinh Dã không đồng ý. Cô biết nếu đánh tiếng cho đạo diễn ông sẽ chăm sóc cô ở nhiều hơn. Chuyện này sẽ ảnh hưởng đến tiến độ của đoàn phim. Tất nhiên Tô Tinh Dã đối với bản thân luôn có chừng mực. Bộ phim lần này cũng không có quá nhiều cảnh quay hành động. Thời gian quay chụp cũng chỉ chưa đến nửa tháng nữa sẽ kết thúc, chắc sẽ không có chuyện gì bất ngờ xảy ra.
Cô mỗi ngày đều như cũ đến phim trường quay phim. Duy chỉ có một điều đã bị thay đổi chính là bên cô ngoại trừ trợ lí của cô và Bảo Tiêu còn có Thẩm Vọng Tân và trợ lí của anh. Mỗi ngày anh sẽ cùng cô đến phim trường, giữa trưa sẽ mượn phòng bếp ở trường quay nấu cho cô một bữa ăn, buổi tối khi kết thúc công việc lại cùng nhau trở về. Sau khi cảnh quay kết thúc anh sẽ đi đến đưa quần áo và nước uống cho cô, chăm sóc cô đến từng chân tơ kẽ tóc, cướp đoạt hết công việc dành cho trợ lí.
Đối với việc này đoàn phim đều đã dần quen. Các nhân viên nữ của đoàn phim và các diễn viên nữ đều hâm mộ không thôi.
Lúc Thẩm Vọng Tân báo tin mừng này cho người nhà, cho dù là Tô Châu hay mẹ Thẩm đều rất vui mừng. Mẹ Thẩm còn tính chuyện nghỉ việc để đến Hoành Điếm chăm sóc cho Tô Tinh Dã. Mẹ Thẩm hừng hực khí thế muốn đến đoàn phim. Nhưng nếu bà thật sự đến thì nhất định chưa quá một ngày cả đoàn phim sẽ biết chuyện Tinh Tinh mang thai. Bởi vì chuyện này mà Thẩm Vọng Tân đã khéo léo khuyên bà. Nhưng cứ hai ngày bà lại gọi điện một lần, nhắc anh thức ăn phụ nữ mang thai cần kiêng cử.
Tô Tinh Dã không muốn ăn uống gì nhưng lại nghĩ đến đứa nhỏ trong bụng mình. Đồ ăn còn lại là Thẩm Vọng Tân chính tay làm, cho nên cô cố gắng ăn nhiều hơn. Tiểu Thuần thấy thế liền an tâm. Quả nhiên cần có anh Thẩm ở đây mới được!
Mọi người trong đoàn phim nghĩ lần này chắc thầy Thẩm sẽ ở đoàn phim vài ngày rồi sẽ rời đi giống như lúc trước. Nhưng lần này đã được một tuần rồi, người nọ vẫn chưa có ý định rời đi. Có lẽ là ở đây cùng với bọn họ đến lúc đóng máy đi? Đạo diễn không khỏi mà hoài nghi bản thân, có phải là ông đã làm sai cái gì không? Nhưng mà nhìn thầy Thẩm mỗi ngày đều vui vẻ, có lẽ là không phải nhỉ?
Cứ như thế Thẩm Vọng Tân đúng là ở đoàn làm phim bọn họ cho đến lúc đóng máy. Lúc phim đóng máy còn mời bọn họ một bữa cơm.
Trong khoảng thời gian Thẩm Vọng Tân ở Hoành Điếm anh cũng không tham dự hoạt động nào, Weibo cũng không có bài đăng mới. Những tin tức trong khoảng thời gian này đều là những thương vụ đã quay chụp từ trước. Các fan bắt đầu ồn ào muốn biết lí do tại sao anh trai nhà bọn hạ lại biến mất như thế. Ngay lúc này Thẩm Vọng Tân đăng trạng thái mới lên Weibo. Trùng hợp hôm nay cũng là ngày mà bộ phim của Tô Tinh Dã đóng máy. Anh chia sẽ lại bài đăng của Tô Tinh Dã trên Weibo.
YLQSL Thẩm Vọng Tân: Chúc mừng cô Tô thuận lợi đóng máy [trái tim]
Các bình luận dưới bài viết của Thẩm Vọng Tân đều có chung một nội dung “thế này cũng ngọt quá đi". Đã nhiều ngày rồi không đăng Weibo, vừa đăng một bài đã bắt đầu phát đường. Như thế này là muốn làm tổn thương cẩu độc thân!! Cho nên mấy ngày vừa rồi biến mất không thấy tung tích là bởi vì bận ở bên cạnh Tinh Tinh sao? Thật là một cặp vợ chồng lừa đảo mà!!
Bộ phim vừa đóng máy Dương Vân đã đẩy giúp Tô Tinh Dã các kịch bản điện ảnh tìm đến cửa. Sau khi thương lượng quyết định trước khi sinh đứa trẻ sẽ không nhận công việc nào cả. Các đại ngôn có thể đẩy liền đẩy, không đẩy được thì kết thúc hợp tác. Bọn họ có thể trả được tiền vi phạm hợp đồng này. Nhưng trong giới danh tiếng của Tô Tinh Dã rất tốt, cho nên một số kim chủ ba ba* sau khi hiểu rõ tình huống cũng tỏ vẻ nguyện ý chờ cô.
*các nhà đầu tư
Thẩm Vọng Tân vốn là muốn đẩy công việc đi, ở nhà chăm sóc cho Tô Tinh Dã. Nhưng chuyện này chưa nói ra đã bị mọi người phản đối. Đặng Khôn nói với Thẩm Vọng Tân “Tinh Dã nghỉ ngơi, cậu cũng nghỉ ngơi. Vậy thì tiền sữa bột cho đứa nhỏ ai kiếm?”
Tô Tinh Dã cũng tỏ vẻ không cần anh ở nhà chăm sóc cô. Cô cùng mẹ Thẩm đã bàn bạc xong xuôi, Thẩm Vọng Tân đi công tác thì bà sẽ tới chăm sóc cô. Hơn nữa còn có Tiểu Thuần và chị Vân đều ở đây. Vì thế Thẩm Vọng Tân lúc này mới khôi phục lại trạng thái công việc bình thường.
Sau khi Thẩm Vọng Tân biến mất nửa tháng thì người vừa mới đóng máy là Tô Tinh Dã cũng biến mất. Các fan đều không biết chuyện gì đang xảy ra. Cái này là kế hoạch của hai vợ chồng nhà người ta à?
Tô Tinh Dã cứ thế mà biến mất hơn một tháng. Các fan rốt cuộc cũng đứng ngồi không yên. Mà ngay lúc này Tô Tinh Dã lại đăng Weibo báo tin vui.
Tô Tinh Dã vừa đăng không bao lâu thì Thẩm Vọng Tân đã chia sẽ bài của cô.
Các fan liền oanh tạc!!! Hai người bọn họ kết hôn vẫn chưa đến một năm liền có tin vui!!!
- -- Tôi khóc luôn rồi nè!! Chúc mừng anh trai chúng ta và Tinh Tinh
- -- Chúc mừng chúc mừng!!!
- -- Chúc mừng Tinh Tinh nhà chúng ta đã trở thành mẹ
Bình luận nổi nhất ở bài đăng đều là lời chúc mừng từ bạn tốt của hai người.
Trì Hủ: Chúc mừng anh Thẩm cùng Tinh Dã!
Thích Chử: Chào mừng bảo bối nhỏ!
Triệu Tư Dụ: Một đời hạnh phúc!
Du Thư Yên: Nghẹn chết mất! Chúc mừng hai người
Phòng làm việc của YLQSL: Bảo bối đầu tiên của nhóm nhạc chúng ta đến rồi!
Không ngoài dự liệu, thông tin này vừa công bố liền bạo. Chuyện này đối với nhân viên của Tân Lãng (Sina) như một thói quen. Mệt thật, lại là đôi vợ chồng này!
Đạo diễn bộ phim sau khi biết được tin tức này dường như ý thức được điều gì đó. Ông liền gởi tin nhắn cho Tô Tinh Dã hỏi chuyện. Sau lưng ông đã đổ mồ hôi lạnh. Hai người này thật là, mang thai là chuyện lớn thế nào lại không nói trước với ông. May mắn là không có chuyện gì xảy ra. Nghĩ ngợi một lúc ông lại nhắn tin hỏi vợ mình một số quà tặng cho thai phụ để chuẩn bị gởi cho Tô Tinh Dã.
….
Sau khi Tô Tinh Dã báo tin vui các fan cũng biết hẳn là sẽ không có hoạt động nào nữa trong đoạn thời gian này. Mấy tháng này chắc là những thứ đã quay chụp từ trước.
Tô Tinh Dã là một người ăn không mập, trong khoảng thời gian mang thai ngoại trừ bụng cô biến hoá thì tay chân trước sau như một. Dáng người vẫn rất đẹp, căn bản nhìn không ra là một thai phụ sáu tháng.
Trạng thái trong thời gian mang thai của Tô Tinh Dã cũng không tệ. Rất ít khi nôn nghén, đặc biệt thích ăn đồ chua. Thẩm Vọng Tân cũng giúp cô chuẩn bị rất nhiều đồ ăn vặt cho thai phụ. Mỗi ngày sau khi kết thúc công việc trở về, Thẩm Vọng Tân đều nhìn thấy cô nếu như không ăn xí muội thì là ăn chanh tươi. Ăn xong mấy đồ chua này đến lúc ăn cơm sẽ có khẩu vị hơn cho nên Thẩm Vọng Tân cũng không ngăn cấm cô ăn.
Một lần Thẩm Vọng Tân bị bọn chó săn chụp được ảnh đêm hôm khuya khoắt đi ra ngoài. Bọn họ cứ nghĩ rằng sẽ cho ra một tin tức lớn vì thế vội vàng bám theo sau xe của anh. Cuối cùng theo anh một vòng từ ĐSng tây, xe dừng lại một cửa hàng bán đồ ăn vặt mở cửa 24h. Thẩm Vọng Tân trong tay cầm một túi sơn tra đường lớn đi ra, lên xe vội vàng trở về nhà.
Bọn họ cũng không biết chuyện này có nên tung ra hay không nữa.
Lúc tin này được tung ra các fan liền kêu ai oán! Nửa đêm còn ra ngoài mua sơn tra cho bà xã! Đây chính là ông chồng thần tiên!
Vài tháng sau bụng càng lớn Tô Tinh Dã đi ngủ có chút khó khăn, lúc nằm xuống vì bụng nặng cho nên rất khó thở, hai chân cũng mỏi. Chất lượng giấc ngủ rất thấp, buổi tối thường mơ màng tỉnh lại. Thẩm Vọng Tân rất nhanh cũng ý thức được chuyện này. Nửa đêm cô tỉnh lại đều thấy anh vẫn chưa ngủ, đang đặt chân của cô trên đùi anh, cẩn thận mát xa cho cô.
Những lúc như này cô đều yên lặng rơi nước mắt. Thẩm Vọng Tân thấy cô khóc nức nở lại ôm cô vào ngực, dịu dàng hôn môi trấn an cô.
Trước ngày dự sinh một tháng Thẩm Vọng Tân lùi lại hết tất cả công việc, ở nhà chuyên tâm chăm sóc cô.
Trước ngày dự sinh nửa tháng bọn họ đã vào viện đợi sẵn. Nửa đêm Tô Tinh Dã vì đau mà tỉnh. Thẩm Vọng Tân từ ngày cô mang thai cũng tập thành thói quen, không dám ngủ quá sâu. Lúc này khi cô vừa tỉnh anh cũng liền tỉnh.
Thẩm Vọng Tân ấn nút gọi hộ sĩ, Tô Tinh Dã rất nhanh đã được đẩy đến phòng sinh. Lúc này sắc mặt cô tái nhợt, trên trán đều là mồ hôi lạnh. Thẩm Vọng Tân nắm tay cô, cảm nhận thấy sự lạnh lẽo từ bàn tay cô, hốc mắt anh liền đỏ.
Tô Tinh Dã nhìn thấy thế dùng sức nắm lấy tay anh nói “Không có việc gì cả. Đợi em.”
Thẩm Vọng Tân hôn lên tay cô “Anh ở đây chờ em.”
Tô Tinh Dã gật đầu với anh.
Sau khi Tô Tinh Dã vào phòng sinh, những người khác cũng đã tới bệnh viện.
Lúc Tô Châu đến nhìn thấy Thẩm Vọng Tân đứng trước cửa phòng sinh như người gỗ. Ông đi qua. Thẩm Vọng Tân gọi “Ba" một tiếng.
Tô Châu duỗi tay vỗ bờ vai của anh “Bình tĩnh một chút.”
….
Khi những tia nắng bình minh chiếu đến, cánh cửa phòng sinh mở ra. Thẩm Vọng Tân giọng nói khàn khàn, vội vàng tiến lên hỏi “Bác sĩ, vợ của tôi thế nào rồi?”
Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, cười nói “Thẩm tiên sinh yên tâm. Mọi thứ đều tốt.”
Nghe vậy Thẩm Vọng Tân lúc này mới thả lỏng một chút. Anh nặng nề mà thở dài một hơi nhẹ nhõm “Cảm ơn bác sĩ.”
Đang nói mấy hộ sĩ đã đẩy Tô Tinh Dã đi ra. Lúc này cô vẫn đang còn hôn mê. Nằm bên cạnh cô có một bảo bối nhỏ còn đang quấn khăn. Bảo bối nhỏ có đôi mắt hai mí đen nhánh rất đẹp, làn da phấn nộn đáng yêu.
Du Thư Yên vui mừng mà kêu lên “Trời ạ là một bé gái sao? Thật xinh đẹp.”
“Cháu gái của bà thật xinh đẹp.”
Bác sĩ liếc mắt nhìn các hộ sĩ cười một cái “Không phải là bé gái. Là một bé trai.”
Mọi người:???
Dù sao thì đứa nhỏ này cũng thật đáng yêu. Rốt cuộc thì cha mẹ đều đẹp như thế, đứa nhỏ của hai người cũng không thể xấu được.
Bởi vì bác sĩ đã dặn sản phụ vừa sinh cần được nghỉ ngơi cho nên mọi người cũng không đi vào quá nhiều người. Mọi người đi vào lần lượt nói vài lời, nhìn đứa trẻ một lát rồi rời đi.
Lúc mẹ Thẩm quay trở lại trên tay xách theo một ấm giữ nhiệt. Bà nhỏ giọng hỏi “Tinh Tinh đã tỉnh chưa?”
Thẩm Vọng Tân lắc đầu “Không có.”
Mẹ Thẩm nhẹ nhàng đặt mấy thứ trên tủ đầu giường.
“Vừa mới sinh xong nên ăn một chút đồ ăn bổ máu. Mẹ làm cháo ngao táo đỏ, còn có canh trứng. Nếu con bé dậy con đút cho con bé ăn nhé.”
“Được ạ. Mẹ vất vả rồi.”
“Không vất vả, Tinh Tinh mới là người vất vả. Sắc mặt con bé tiều tuỵ quá, chờ thêm hai ngày nữa sẽ bồi bổ cho con bé. Đúng rồi, mẹ còn đem cho con một phần. Mấy ngày nay con phải ăn cháo với Tinh Tinh. Không thể để cho con bé ăn cháo con thì lại ăn thịt được. Đúng không?”
Tô Tinh Dã vừa tỉnh vừa vặn nghe được câu này. Cô không khỏi mà bật cười. Mẹ Thẩm và Thẩm Vọng Tân nghe tiếng động liền nhìn sang.
“Tinh Tinh em tỉnh rồi à?”
“Có đói bụng không?”
Bởi vì sinh rất thuận lợi cho nên khôi phục rất nhanh. Mười mấy tiếng qua đi cũng không còn đau lắm.
“Em không còn đau lắm.Chỉ là có chút đói. ”
Mẹ Thẩm liền bảo với Thẩm Vọng Tân “Mau đi lấy cháo cho Tinh Tinh.”
Thẩm Vọng Tân mở ấm giữ nhiệt trong không khí đều là mùi thơm của cháo táo đỏ.
Mẹ Thẩm giúp cô nâng giường lên, còn cẩn thận lấy cho cô cái gối lót ở sau.
“Cảm ơn mẹ."
Mẹ Thẩm nắm lấy bàn tay của cô “Đứa trẻ ngốc. Mẹ và con còn cần phải cảm ơn sao? Mẹ còn phải nói cảm ơn con. Con vất vả rồi.”
Tô Tinh Dã lắc đầu. Nghĩ đến cái gì đó cô liền hỏi “Mẹ, đứa trẻ đâu rồi?”
Mẹ Thẩm chạy nhanh sang bên kia đẩy xe đẩy đến “Bảo bối của chúng ta ở đây.”
Tô Tinh Dã lúc này mới chú ý đến xe đẩy, cô nhìn sang quả nhiên thấy được bảo bảo đang nằm trong xe đẩy. Đứa nhỏ bị bọc kín chỉ lộ ra cái gò má phấn nộn. Lúc này bảo bảo đã ngủ, môi đỏ phấn nhìn vô cùng mềm mại.
“Là bé gái sao? Thật xinh đẹp.”
Thẩm Vọng Tân cười nói “Là bé trai.”
“Hả?” Tô Tinh Dã sửng sốt một chút.
Thẩm Vọng Tân cùng mẹ Thẩm nhìn nhau một cái đầy hàm ý. Cũng không có gì kì quái, mới đầu mọi người cũng đều nghĩ là bé gái.
Dọn cháo ra bàn xong Thẩm Vọng Tân nói với mẹ Thẩm “Mẹ, mẹ vẫn chưa ăn đúng không? Mau trở về ăn cơm thôi, ở đây còn có con. Con sẽ chăm sóc cho cô ấy.”
“Mẹ còn chưa ăn cơm chiều sao?”
“Vẫn chưa.”
“Vậy mẹ nhanh trở về đi. Ở đây không có việc gì cả.”
Mẹ Thẩm thấy thế dặn dò Thẩm Vọng Tân hai câu rồi mới rời đi.
Thẩm Vọng Tân ngồi xuống bên mép giường múc từng muỗng cháo thổi cho cô
“Tinh Tinh, nào.”
Tô Tinh Dã lúc này vẫn còn đang nhìn em bé bên kia, không trả lời anh.
“Tinh Tinh?” Thẩm Vọng Tân lại gọi thêm một tiếng nữa.
Tô Tinh Dã lúc này mới phản ứng, cô nhìn về phái Thẩm Vọng Tân. Đôi mắt cô sáng lấp lánh “Thẩm Vọng Tân, bé cưng thật xinh đẹp.”
Thẩm Vọng Tân liếc nhìn một cái sau đó mới trả lời cô “Đúng thế, rất đẹp. Em ăn cháo trước đã. Không phải bảo là đói sao?”
Tô Tinh Dã lúc ăn vẫn thất thần. Ánh mắt cô luôn hướng đến chỗ của bảo bảo bên kia.
“Anh cũng ăn đi.”
“Chờ em ăn xong anh sẽ ăn.”
Nghe thế Tô Tinh Dã cũng nhanh thu hồi ánh mắt đặt lên em bé, ngoan ngoãn ăn cháo.
Chờ cô ăn xong Thẩm Vọng Tân lúc này mới bắt đầu ăn.
“Như thế này no không anh? Hay là anh đi ra ngoài ăn cái khác đi.” Tô Tinh Dã đau lòng nói.
Thẩm Vọng Tân rũ mắt không nói gì.
Tô Tinh Dã mơ hồ ý thức được có gì đó không đúng hỏi “Làm sao thế anh?”
Thẩm Vọng Tân buông muỗng trên tay xuống, nhìn về phía cô “Bây giờ em mới để ý đến anh à?”
“Hả?”
“Từ lúc em tỉnh lại cho đến lúc ăn cơm, ánh mắt của em đều đặt ở nó. Vẫn chưa có nhìn anh.”
Tô Tinh Dã sửng sốt, sự uỷ khuất này thật quen thuộc “Anh đang ghen với con của mình sao?”
Thẩm Vọng Tân nhìn cô, rất nghiêm túc nói “Tinh Tinh, có phải sau này em chỉ yêu con không yêu anh không?”
Tô Tinh Dã liền lắc đầu “Sao có thể thế được. Em sao có thể không yêu anh.”
“Vậy em phải yêu anh nhất, bé cưng chỉ có thể xếp thứ hai.”
Tô Tinh Dã buồn cười nói “Đó là con trai ruột của anh đó.”
“Anh mặc kệ. Trong lòng em anh phải đứng nhất.”
Tô Tinh Dã cười, trong lòng lại rất ấm áp. Cô giang tay hướng đến anh. Thẩm Vọng Tân nhích người sang, cẩn thận ôm lấy cô.
“Anh yêu em nhất, bé cưng cũng không thể so sánh với em.”