BẤT HỦ THẦN VƯƠNG

Chấn kinh, Mục Thiên Cơ cùng Mộ Dung đều là người có kiến thức rộng rãi, nhưng lúc này đây, cũng chấn kinh không thể nào tả nổi. Nhất là Mộ Dung, hắn đi theo Ứng Vô Nhai nhiều năm như vậy, bóc lột vô số mồ hôi nước mắt con dân, cũng đã gặp rất nhiều bảo vật trân quý, nhưng mà Huyền linh chủng tử, thì hắn chưa bao giờ chứng kiến.

Còn lần này, Nhậm Thương Khung vừa ra tay, là trên trăm khỏa, mỗi một khỏa đều rạng rỡ, là Huyền linh chủng tử không thể nào giả được.

Việc này trùng kích nội tâm của hắn, thật sự là quá mạnh mẽ.

Nhậm Thương Khung hôm nay, hiển nhiên là cố ý muốn khuất phục những người này, làm bọn chúng triệt để phục tùng, vẫy vẫy tay:

- Chu Vân, Trịnh Thành, tiểu Kỳ, Thanh Vân, hôm nay các ngươi đều ở bên trong, ta cũng không ngại nói một chút cơ mật.

Những người này đều phát thiên địa thệ ước, không có khả năng phản bội hắn. Cho dù có chút dị tâm, ở dưới uy áp cường đại của Nhậm Thương Khung, tất nhiên cũng sẽ triệt để phục tùng.

- Ta hôm nay, ở Thiên Các Thập Điện, đều sắp xếp thủ hạ. Điểm này, Chu Vân đã tinh tường. Nói riêng Bách Thảo Đường này, Minh Hoa Đà trưởng lão, đã tuyên thệ thuần phục.

Cái gì?

Minh Hoa Đà trưởng lão?

Đệ nhất Đan sư của Đan sư đại hội? Hôm nay địa vị của Minh Hoa Đà ở Bách Thảo Đường như thế nào, tất cả mọi người đều biết. Trải qua Đan sư đại hội, Minh Hoa Đà có thể nói là hắc mã trùng thiên, trở thành thần tượng của Bách Thảo Đường. Là Chí cao Trưởng lão, là Lão tổ tương lai.

Nhân vật truyền kỳ như vậy, vậy mà đã tuyên thệ thuần phục Nhậm Thương Khung?

Nhậm Thương Khung tựa hồ biết bọn hắn khiếp sợ, khoan thai cười nói:

- Chư vị, các ngươi nhất định cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Đúng vậy, Minh Hoa Đà trưởng lão, có thể ở Đan sư đại hội trổ hết tài năng, nhất chiến thành danh, là được ta âm thầm bày mưu đặt kế, âm thầm hỗ trợ. Mà ta, ở phương diện Linh dược, có một ân sư truyền thừa tên là Vạn Dược Tôn.

Nhậm Thương Khung không vội không chậm, ngữ khí thong dong.

Lời này vừa nói ra, Mộ Dung cùng Mục Thiên Cơ triệt để động dung.

- Cái gì?

Trong mắt Mộ Dung toát ra sắc thái khó có thể tin:

- Vạn Dược Tôn tiền bối? Vạn Dược Tôn tiền bối không phải Truyền Kỳ Dược Tổ ở Tây Hạo Châu sao? Sao lại chạy đến Đông Hoàng Châu của ta.

- Đúng, Vạn Dược Tôn tiền bối, chính là Truyền Kỳ Dược Tổ của Tây Hạo Châu, chỉ tiếc, lão nhân gia hôm nay đã không còn tại nhân thế. Ta truyền thừa lại, cũng chẳng qua là truyền thừa y bát mà thôi. Không có được lão nhân gia chỉ bảo, thật là đáng tiếc.

Vạn Dược Tôn danh chấn thiên hạ, là nhân vật quyền uy nhất Linh dược giới, những tin tức mà Nhậm Thương Khung nói làm cho bọn người Mộ Dung cùng Mục Thiên Cơ triệt để ngây dại.

- Thì ra là thế, thì ra là thế.

Mục Thiên Cơ thở dài:

- Thiếu chủ nguyên lai cùng Vạn Dược Tôn tiền bối có quan hệ bực này, khó trách thời điểm ta suy tính, cảm thấy Đan sư đại hội có chút ít mê hoặc. Nguyên lai quả nhiên không phải thực lực bản thân của Minh Hoa Đà, mà là Thiếu chủ động ta động chân. Thiếu chủ không hổ là trời giáng kỳ tài, Mục Thiên Cơ ta triệt để bái phục.

Ánh mắt Mục Thiên Cơ sâu xa, nhìn qua những người khác:

- Chư vị, Mục Thiên Cơ ta không có sở trường nhiều, nhưng lại cực kỳ am hiểu suy tính. Ta muốn nói cho chư vị chính là, Thiếu chủ có vận mệnh đại phúc duyên, Phúc Lộc dầy, ngay cả ta cũng vô pháp suy tính đến cùng cực. Đi theo Thiếu chủ, tuyệt đối là lựa chọn chính xác và sáng suốt.

Mộ Dung liên tục gật đầu:

- Mộ Dung ta lý tưởng bình sinh, là được đi theo một minh chủ, kiến công lập nghiệp. Nguyện ý vì Thiếu chủ quên mình phục vụ!

- Ta cũng nguyện ý.

Thiện Hỏa cũng tỏ thái độ nói.

Những người khác, đều là tâm phúc hầu cận của Nhậm Thương Khung, tự nhiên càng không có dị nghị.

Nhậm Thương Khung muốn đúng là hiệu quả như vậy, khoát tay chặn lại, nói:

- Tốt, hôm nay ta mặc dù tấn chức Bách Thảo Đường trưởng lão, nhưng quyền nói chuyện vẫn không đủ. Bởi vậy, ta muốn làm một ít chuẩn bị, tranh thủ sớm ngày cướp lấy danh hiệu cung điện Lão tổ. Kể từ đó, ở trong Thập Điện, mới có tiếng nói của bản thân.

- Thiếu chủ xuất mã, danh hiệu Lão tổ, tất có thể dễ như trở bàn tay.

Này cũng không phải là lời nói nịnh nọt, dù sao, nếu là truyền nhân của Vạn Dược Tôn, cướp lấy một danh hiệu Lão tổ Bách Thảo Đường, quả thực là không nói chơi.

- Ân, sự tình nơi đây, ta muốn bớt thời giờ đi chứng thực Dược Vương một chút, thậm chí trùng kích danh hiệu Dược Thánh!

Căn cứ quy củ Bách Thảo Đường, một khi ai đạt được Dược Vương chứng thực, cái kia liền có thể trực tiếp thăng làm Bách Thảo Đường Lão tổ; còn nếu như có thể đạt được Dược Thánh chứng thực, thì trực tiếp tấn thăng làm cung điện cấp Lão tổ!

Hôm nay, Nhậm Thương Khung đối với trùng kích thân phận Dược Vương, là rất nắm chắc. Dù sao, theo thực lực của hắn tăng lên, phương diện khác cũng là nước lên thuyền lên. Nhất là đối với phương diện đào tạo Linh dược, năng lực cũng là tăng lên trên phạm vi lớn.

- Được rồi, chư vị, theo ta đi Bắc Môn Phủ.

Nhậm thị gia tộc hôm nay dừng chân ở Bắc Môn Phủ, Nhậm Thương Khung tự nhiên không thể không hỏi.

Bắc Môn Phủ chủ Tạ Thông, nghe nói Nhậm Thương Khung đi vào Bắc Môn Phủ, tự nhiên không dám lãnh đạm, tự mình đến Nhậm thị bái phỏng.

- Ha ha, Cung phụng đại nhân, Tạ Thông hữu lễ.

Tạ Thông tin tức tuy rất linh thông, nhưng Nhậm Thương Khung tấn chức Trưởng lão, dù sao chỉ là chuyện vừa mới phát sinh.

Minh Hoa Đà còn chưa kịp nói cho Hàn Lực, Hàn Lực tự nhiên cũng không có thể thông tri cho Tạ Thông. Cho nên, Tạ Thông thuận miệng gọi Cung phụng đại nhân.

Chu Vân sắc mặt trầm xuống:

- Tạ phủ chủ, ngươi hôm nay cũng nên đổi giọng đi. Cái gọi là Cung phụng đại nhân, đã là quá khứ. Lão đại nhà ta, hôm nay là Bách Thảo Đường Trưởng lão, Trưởng lão trẻ tuổi nhất trong lịch sử Bách Thảo Đường!

- À?

Tạ Thông cũng là một hồi kinh ngạc, lập tức giật mình tỉnh ngộ:

- Thuộc hạ thất trách, thuộc hạ thất trách. Trưởng lão đại nhân thứ tội!

Nhậm Thương Khung khoát khoát tay:

- Người không biết không có tội, Tạ Thông, ngươi đã đến, thì cùng một chỗ uống chén nhạt rượu a.

Tạ Thông vui mừng lộ rõ trên nét mặt, có thể cùng Trưởng lão đại nhân chung bàn, đây quả thực là sự tình hắn tha thiết mơ ước, lập tức liên tục gật đầu.

Nhậm thị lão thái thái biết Nhậm Thương Khung tấn chức Bách Thảo Đường Trưởng lão, cũng là mặt mày hớn hở. Lập tức tổ chức gia yến, Nhậm thị lão thái thái, cộng thêm hai huynh đệ Nhậm Đông Thăng, Nhậm Đông Sơn, cùng với Nhậm Thương Khung đã ngồi chủ tịch. Cùng đi có Mộ Dung, Tạ Thông, Mục Thiên Cơ ba người này.

Những người khác, thì do Nhậm Thanh Sương, Nhậm Thanh Vân phụ trách chiêu đãi, đã ngồi ở bàn dưới.

Sau khi gia yến kết thúc, bên trong Nhậm thị gia tộc tập hợp.

Nhậm thị lão thái thái, được Nhậm Thương Khung liên tục không ngừng dùng linh dược tiếp tế, tu vi tăng lên rất nhanh, hôm nay đã là Lục Chuyển Ngân Đan cường giả.

Nhậm Đông Thăng được Nhậm Thương Khung dùng Bất Hủ Đế Khí tẩy tủy phạt mao, đến sau đi trước, hoàn thành ba mươi sáu chuyển Thiên Cương viên mãn, một hơi luyện đến tứ chuyển Ngân Đan.

Nhậm Đông Sơn, đồng dạng được Linh dược luyện thể, hôm nay cũng là nhị chuyển Duyên Đan cường giả.

Đời thứ ba, Nhậm Thanh Sương được Nhậm Thương Khung trọng điểm chiếu cố, phục dụng qua Đăng Thiên Môn linh dịch, hôm nay một thân tu vi, cũng đã luyện tới Trúc Cơ cửu trọng đỉnh phong, đang cố gắng xông phá Thiên Ngoại Thiên.

Dùng thiên phú Nhậm Thanh Sương, hiển nhiên không có khả năng hoàn thành Thiên Cương viên mãn, cho nên, Nhậm Thương Khung cũng không bắt buộc. Có thể hoàn thành ba mươi ba chuyển, tiềm lực tu luyện tương lai, cũng sẽ không quá kém.

Ngược lại là Nhậm Thanh Sương đệ đệ Nhậm Thanh Châu, một thân thiên phú trải qua Đăng Thiên Môn linh dịch tẩy lễ, ngược lại đã thành thiên tài khác của Nhậm thị! Tuổi còn trẻ, đã hoàn thành ba mươi lăm chuyển, trực chỉ Thiên Cương viên mãn!

Nhậm Thanh Vân đi theo Nhậm Thương Khung tu luyện, Nhậm Thương Khung tự nhiên cũng sẽ không bạc đãi, hôm nay sớm đã hoàn thành Trúc Cơ, tiến vào Thiên Nhân Cảnh, đã là tam chuyển Duyên Đan, vượt qua phụ thân Nhậm Đông Sơn của hắn.

Về phần Nhậm Thanh Thanh đệ đệ Nhậm Thanh Hồng, bao cỏ như trước, ở võ đạo là không thể nào có tiến bộ gì lớn.

Dưới sự ước thúc của Nhậm Đông Sơn, ít gây rắc rối, an tâm làm thiếu gia, thời gian cũng coi như thoải mái.

Nhậm Tinh Hà không theo gia tộc di chuyển, hôm nay còn ở Vân La thành. Chỉ là, Nhậm Tinh Hà được truyền thừa Cơ Sở Thiên của Bất Hủ Đế Khí Quyết, một thân tu vi, tự nhiên là đột nhiên tăng mạnh.

Mà chi thứ Nhậm Thanh Nguyệt cùng Nhậm Cao Ca, cũng được gia tộc trọng điểm bồi dưỡng, hôm nay đều đã đến Trúc Cơ cửu trọng.

Gia tộc di chuyển đến Bắc Môn Phủ không đến một năm, nhưng mà tiến bộ lại rất rõ ràng. Nhất là Nhậm Đông Thăng, từ một phế nhân, hoàn mỹ xoay người, tu vị rất nhanh sẽ siêu việt qua lão thái thái.

Toàn cả gia tộc, đều có khí thế hừng hực.

Bất quá, Nhậm Thương Khung thấy chưa đủ, tuy gia tộc phát triển không ngừng, nhưng rất hiển nhiên, cách hắn mong muốn, còn rất xa rất xa.

Đừng nói tại tương có lãnh thổ riêng, coi như là ở Đông Hoang đại đô, nếu như không có Nhậm Thương Khung chống đỡ, Nhậm thị gia tộc có chút thực lực ấy, ở Đông Hoang đại đô chỉ có thể làm đá kê chân.

Hơn nữa, hôm nay thế cục bất ổn, âm mưu đầy trời. Tuy nói Thiên Các tranh đấu, không liên quan đến gia tộc, nhưng mà quy củ là quy củ, tuân thủ hay không tuân thủ, lại là chuyện khác.

Loại người như Tông Không Sân, Ứng Vô Nhai, bọn hắn căn bản không phải là người tuân thủ quy củ.

Cho nên, Nhậm Thương Khung quyết định, muốn cho gia tộc một tầng bảo hiểm nữa.

- Tổ mẫu đại nhân, con ở đây có vài kiện đồ vật, đối với gia tộc là phi thường trọng yếu.

Nhậm Thương Khung lấy ra vài thứ đã chuẩn bị trước:

- Đây là mười miếng truyền thức linh phù, chỉ cần dùng đan lực luyện hóa, có thể đem nó thông báo cho con. Một khi gia tộc gặp phải nguy nan, có thể cho con biết trước tiên. Còn hai viên cầu màu vàng này, chính là Lưu Kim khôi lỗi, uy lực không giống bình thường. Một khi toàn lực thúc dục, sức chiến đấu có thể so với Thần Thông trung hậu kỳ cường giả. Là thứ giữ nhà rất tốt. Chỉ là, Lưu Kim khôi lỗi này tiêu hao cực lớn, cần rất nhiều linh thạch kim thuộc tính. Cho nên, mấy vạn linh thạch này, tổ mẫu giữ lấy. Nhớ kỹ, một khi gia tộc gặp phải nguy nan, nhất định phải thúc dục Lưu Kim khôi lỗi này, đem đối thủ ngăn chặn, quấn chặt lấy, tuyệt đối không thể cho bọn hắn tiếp cận người trong gia tộc.

Nhậm thị lão thái thái trong nội tâm cả kinh, nhìn qua hai viên cầu màu vàng này:

- Thương Khung, Lưu Kim khôi lỗi, thực lực có thể so với Thần Thông Cảnh trung hậu kỳ?

- Đúng, coi như là Thần Thông Cảnh hậu kỳ cường giả đến, bị Lưu Kim khôi lỗi quấn lên, nhất thời cũng khó thoát thân. Dù sao, Lưu Kim khôi lỗi không có sinh mạng, hung hãn không sợ chết, đánh không chết, gõ không nát, có thể biến hóa thành các loại hình thái.

Lưu Kim khôi lỗi, Nhậm Thương Khung có bốn cái. Lưu lại cho gia tộc hai cái, cho dù gặp phải Thần Thông hậu kỳ cường giả đột kích, gia tộc cũng hoàn toàn có lực bảo vệ.

- Tổ mẫu, đại bá, nhị bá, hôm nay gia tộc cần Linh dược, tùy thời có thể nói cho ta biết, hoặc là nói cho Thanh Vân. Gia tộc phát triển, không có ly khai Linh dược. Chúng ta có Bách Thảo Đường, Linh dược không cần phải lo lắng. Chỉ cần thực lực gia tộc có thể đi lên, Linh dược muốn bao nhiêu, thì có bấy nhiêu.

Nhậm Thương Khung cũng không phải nói bốc nói phét, lần trước xét nhà Ứng Vô Nhai, Linh dược thu được hơn vạn, hạt giống hơn vạn, hôm nay còn tồn kho, có thể nói là phong quan cực kỳ.

Chỉ có điều, giai đoạn hiện tại củaNhậm thị gia tộc, dùng đều là trung cấp Linh dược, cao cấp Linh dược, tạm thời còn không dùng được!

Bình luận

Truyện đang đọc