BẤT HỦ THẦN VƯƠNG

- Phá Yêu Lang Sát của ta?

Đao Bạch Vũ dữ tợn cười một tiếng, chân đạp bộ pháp, chiến đao huy vũ, tử khí nổi lên cuồn cuộn, giống như cuồng phong gào thét, làm cho núi sông biến sắc, Bắc Đẩu chập chờn.

- Man Sư Sát!

Đao Bạch Vũ chém tới, tử khí dâng lên, trong hư không, tử khí ngưng tụ thành một thượng cổ Man Sư, lông bờm lẫm lẫm, răng nanh sắc bén.

Trong tiếng gầm gừ, Man Sư lớn như một tòa núi nhỏ, mở miệng như một chậu máu, hướng Nhậm Thương Khung cắn tới.

Man Sư tử được tạo thành từ tử khí này, thậm chí mơ hồ có hơi thở Thượng cổ, như thời không bị đứt gãy, yêu thú kia từ Thường cổ lao ra.

Bàng bạc, bén nhọn, hung hãn!

Man Sư Sát!

Đây là Tử Khí Thất Sát thứ tư Sát!

Thấy Đao Bạch Vũ thi triển Tử Khí Thất Sát, Nhậm Thương Khung mới hiểu được, Tử Khí Thất Sát của Tông Không Sân giống như tiểu hài tử mới vừa học xong bước đi đầu tiên.

Bất luận là khí thế, lực lượng, cũng hoàn toàn không cách nào so sánh với Đao Bạch Vũ.

Này bên trong Man Sư Sát, thậm chí có hơi thở Thượng cổ, lực công kích cực mạnh, đúng là lần đầu tiên Nhậm Thương Khung chứng kiến.

Coi như là thần lực Thượng cổ, đối với Nhậm Thương Khung thì có sao?

Bất Hủ Đế Khí, chính là Thần điển của Thái cổ thời đại, so với thời kỳ Thượng cổ càng thêm xa xôi, càng thêm cổ xưa, càng thêm bàng bạc!

Man Sư Sát kia lao tới, Nhậm Thương Khung cũng không hãi sợ, tay phải vỗ ra, một thủ ấn vàng óng trực tiếp ấn ra, hướng Man Sư kia lao tới!

Xua!

Cửu Dương Đại Thủ Ấn cùng Man Sư Sát va chạm, lại xuất hiện khí lưu cuồn cuộn, kim khí cùng tử khí văng tung tóe, giống như cá vượt Long môn, làm cho người ta hoa cả mắt.

- Ha ha ha, Đao Bạch Vũ, Tử Khí Thất Sát của ngươi, cũng chỉ như vậy thôi sao? Không khỏi yếu một chút đó?

Nhậm Thương Khung thấy sắc mặt Đao Bạch Vũ hơi đổi, vội vàng tận dụng công tâm kế, đúng lúc đả kích đạo tâm của Đao Bạch Vũ.

Đao Bạch Vũ hừ lạnh một tiếng:

- Chớ đắc ý quá sớm!

Đao cuốn hư không, tử khí tuôn ra lần nữa, như sâu như biển, khí thế bàng bạc, tràn đầy một loại đại khí. Giống như chúng thần của Thượng cổ hàng lâm, khí thế bàn bạc sâm nghiêm.

- Chiêu tiếp theo, tất chém ngươi!

Đao Bạch Vũ lạnh lùng nói, đao phong vũ động, ánh đao xẹt qua đường vòng cung xinh đẹp, nhanh vô cùng.

Đao Bạch Vũ ở trong thế đao này, cả người giống như một hỏa điểu thiêu đốt hừng hực.

- Nhậm Thương Khung, đi chết đi!

Hỏa điểu hừng hực thiêu đốt kia, đương nhiên đó là bất tử Phượng Hoàng trong truyền thuyết. Phượng Hoàng kia giang cánh, hỏa sắc ngập trời, bài sơn đảo hải mà đến.

Cả Chân Vũ thánh đài giống như một hỏa lò, đầy trời đều là tử hỏa, uy năng hủy thiên diệt địa, đem Nhậm Thương Khung bao quanh.

Nhậm Thương Khung chăm chú mà nhìn, chỉ thấy khắp nơi đều tử hỏa hừng hực. Mỗi một ngọn lửa, giống như có uy năng hủy diệt tất cả.

Dưới đài, nét mặt Lý Dật Phong nghiêm trọng, hừ lạnh nói:

- Lão Vưu, ngươi cũng bỏ ra không ít công sức đó. Đừng nói với ta, Tử Khí Thất Sát thứ năm Sát, Phượng Hoàng Sát lại có uy năng mạnh như vậy.

- Ha ha ha, Lý Dật Phong ngươi sợ sao?

Vưu Thiên Chiến dương dương đắc ý, trên thực tế, nếu như hắn thi triển Tử Khí Thất Sát, uy năng sẽ không dừng lại như thế, nhưng bằng thần thông của Đao Bạch Vũ, nguyên vốn sẽ không cách nào phát huy ra uy năng đáng sợ như vậy.

Chẳng qua là, trước khi đệ tử xuất chiến, Vưu Thiên Chiến cố ý cho hắn một bảo vật, tên là Phượng hoàng Xá Lợi, Phượng Hoàng Xá Lợi này, chính là đất ở nơi thượng cổ thần thú Phượng Hoàng dục hỏa trùng sinh, trải qua hỏa diễm của Phượng Hoàng tinh luyện, ngưng tụ thành một viên Linh thạch.

Viên Linh thạch này, bản thân chính là Linh thạch hiếm có, vừa hấp thu được tinh hoa chân hỏa của Phượng Hoàng, có công năng sửa dở thành hay, trở thành Phượng Hoàng Xá Lợi danh truyền vạn cổ.

Phượng Hoàng Xá Lợi này, nếu là thần thông hỏa thuộc tính dùng nó, lực lượng gia trì tăng gấp đôi.

Vưu Thiên Chiến bỏ ra tâm huyết, đương nhiên là hy vọng Đao Bạch Vũ ở trong ba trăm năm đại bỉ này, có thể nhất phí trùng thiên.

Hôm nay xem ra, quả nhiên là dùng tới rồi!

Có Phượng Hoàng Xá Lợi này, uy lực Phượng Hoàng Sát của Đao Bạch Vũ không chỉ tăng lên gấp đôi.

Đại cánh huy vũ, Phượng Hoàng lửa kêu một tiếng thê lương, hướng Nhậm Thương Khung xung phong liều chết.

Nếu như là dĩ vãng, Nhậm Thương Khung nhất định sẽ dùng Vạn Tượng Phi Đao biến ảo thành huyễn ảnh, mình trước né tránh rồi nói tiếp, bất quá đối với truyền nhân Trảm Không Đạo, Nhậm Thương Khung không nhượng chút nào.

Cười lớn một tiếng, chẳng những không lùi, ngược lại nghênh đón, hữu chưởng liên tục thôi động, ba đại thủ ấn đột nhiên bắn ra, bị lực đạo của Nhậm Thương Khung khống chế, ba đại thủ ấn hợp làm một, giống như một mặt trời mới mọc dâng lên cao, tỏa ánh sáng vạn trượng.

- Muốn biết cái gì gọi là hỏa diễm chân chính không?

Khóe miệng Nhậm Thương Khung cười nhạt, cả người giống như chúa tể quang minh, cao cao tại thượng, thủ ấn huy động:

- Quang mang như lửa, Lạc Nhật Kim Dung! Phá tan vạn pháp!

Thần thông Lạc Nhật Kim Dung này, chính là từ ba Cửu Dương Đại Thủ Ấn tổ hợp mà thành, bằng Bất Hủ Đế Khí hóa thành ngọn lửa thiêu đốt cực hạn.

Một khi thi triển ra, quả nhiên giống như mặt trời, khắp nơi đều hóa thành một mảnh đất khô cằn, có thể nói là đốt cháy hết thảy.

Thần thông Lạc Nhật Kim Dung này thành, cỏ cây bốn phía Chân Vũ thánh đài, cơ hồ dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, nhanh chóng biến thành khô vàng, sau đó nám đen, bị gió mạnh thổi qua, hóa thành tro bụi trên đất.

Thái Dương hỏa diễm!

Đây mới đúng là chúa tể của hỏa diễm thế gian.

Phượng Hoàng kia còn chưa vọt tới trước mặt Nhậm Thương Khung, thân thể đã cấp tốc héo rút, bị hỏa diễm của Thái dương kia lao tới, tuyệt vọng tản mát ra.

Tử khí chung quanh, cũng có thể lấy mắt thường nhìn thấy, bị khí lưu vàng óng kia không ngừng thôn phệ. Thần thông Lạc Nhật Kim Dung của Nhậm Thương Khung, giống như hoàng đế mở mang bờ cõi, không ngừng khuếch trương lãnh thổ, không ngừng mở rộng bản đồ của mình, cuối cùng hoàn toàn đại thế nhất thống thiên hạ.

Nhìn tử khí kia bị công pháp của Nhậm Thương Khung không ngừng thôn phệ, nét mặt của Đao Bạch Vũ cũng ngưng tụ, âm thầm kinh hãi, trong lòng cũng thầm mắng, công pháp tiểu tử này, quả nhiên là thần kỳ. Bằng thực lực Thần Thông trung kỳ của mình, lại có thể thôn phệ Tiên thiên tử khí của ta, thật ghê tởm.

- Hừ, xem ra dùng chiến pháp thông thường, muốn đánh bại người này, thập phần khó khăn! Phải thay đổi chiến thuật thôi.

Ý niệm trong đầu Đao Bạch Vũ xoay nhanh.

Trước mắt thế cục rất rõ ràng, chiến pháp thông thường, bất kể hắn thi triển thần thông gì, Nhậm Thương Khung cũng có thể ứng đối tự nhiên.

- Đao Bạch Vũ, ngươi còn chưa giác ngộ sao?

Nhậm Thương Khung lúc này, vẫn bình tĩnh thong dong như cũ, không có một chút cảm giác cấp bách. Hắn cũng biết, muốn thoáng cái đánh bại Đao Bạch Vũ, cũng không có dễ dàng như vậy.

Đao Bạch Vũ này, tất nhiên còn có hậu chiêu.

Cho nên, sách lược của Nhậm Thương Khung không thay đổi, lấy bất biến ứng vạn biến.

Đao Bạch Vũ quát lạnh nói:

- Nhậm Thương Khung, lúc trước chẳng qua là làm nóng người. Lúc này ta sẽ cho ngươi thấy, cái gì mới là tinh hoa của Trảm Không Đạo!

- Tinh hoa Trảm Không Đạo? Ngoại trừ diệt sạch nhân tính ra? Còn có tinh hoa nữa sao?

Nhậm Thương Khung lạnh lùng cười một tiếng, chắp tay mà đứng, Bất Hủ Đế Khí thúc dục cực hạn, chờ công kích tiếp theo của Đao Bạch Vũ này.

Không phải là Nhậm Thương Khung không có công kích chủ động, nhưng thứ nhất, hắn đối với chiêu số của Đao Bạch Vũ không quen thuộc, chi bằng bất biến ứng vạn biến là ổn thỏa nhất.

Thứ hai, hắn cũng muốn thông qua Đao Bạch Vũ, hiểu rõ thêm bí pháp của Trảm Không Đạo. Hắn biết rõ, hôm nay chém giết Đao Bạch Vũ, tương lai tất nhiên sẽ phải chống lại nhân vật mạnh hơn của Trảm Không Đạo, ví dụ như Nha Thần, thậm chí là Vưu Thiên Chiến.

Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng.

Hai tay Đao Bạch Vũ tạo thành chữ thập, môi mấp máy, cũng không biết nhẩm cái gì. Bỗng nhiên huyết quang toàn thân đại phát, giống như huyết khí toàn thân bị thúc dục toàn bộ. Bốn phía thân thể, toát ra vô số hoa văn đồ đằng, cực kỳ quỷ dị.

Mây đỏ một thành, Đao Bạch Vũ bỗng nhiên tung người bổ nhào về phía trước, thật giống như một đoàn mây đỏ tấn công, hướng Nhâm Thương Khung đánh tới.

Hồng Vân Huyết Sát này, Nhậm Thương Khung cũng không xa lạ, ngày đó ở Thiên Đoạn Sơn Mạch, Vưu Thiên Chiến đã từng thi triển, không thể không nói, Đao Bạch Vũ này thi triển ra, hỏa hầu còn kém quá nhiều.

Nhậm Thương Khung hoàn toàn không né, một đạo đại thủ ấn áp tới.

Xua!

Huyết vân này bị Cửu Dương Đại Thủ Ấn vỗ tới, giống như một con ruồi bị đẩy ra, nhưng là bản thân huyết vân, lại đọng mà không tiêu tan!

Huyết vân này thập phần quỷ dị, bổ nhào về phía trước, lại trực tiếp biến mất. Bỗng nhiên từ một phương vị khác, đột nhiên đập ra.

Tốc độ tấn công này rất nhanh, cũng thập phần quỷ dị.

Bất quá Nhậm Thương Khung ứng đối, cũng thập phần thong dong.

Huyết vân này bổ nhào chín lần, toàn bộ bị Nhậm Thương Khung dùng thủ ấn đẩy ra.

Nhậm Thương Khung biết, Đao Bạch Vũ này tất nhiên còn có hậu chiêu. Cho nên, hắn đứng ở giữa trận, thần thức phát động, đem toàn bộ không gian chung quanh giám sát.

Đột nhiên, Huyết vân bổ nhào hết chín phương vị, rầm rầm rầm... liên tục phát ra chín tiếng vang.

Chín phương vị này, bỗng nhiên toàn bộ bị đốt lên, xuất hiện chín đạo Huyết vân thiêu đốt, giống như chín bó đuốc đang cháy, tạo thành một vòng lớn, lộ ra thập phần quỷ dị.

Chín ngọn lửa tạo thành, đồng thời chiếu rọi, đem Nhậm Thương Khung vây quanh ở giữa trận. Bỗng nhiên chín Huyết vân cùng nhau phát tác, giống như vô số thiên hỏa trút xuống.

Trong lúc nhất thời, thiên hỏa giống như mưa lũ, dâng lên mà tới, đem cả người Nhậm Thương Khung bao vây ở trong đó.

Thân ảnh Đao Bạch Vũ, xẹt qua trường không, huyễn hóa ra vô số đạo ảo ảnh, từ các phương vị khác nhau, hướng Nhậm Thương Khung bổ tới.

Đao thế lẫm lẫm, giống như Thiên Lôi hạ phàm, khí thế kinh người.

Hồng Vân Huyết Sát, phối hợp thân pháp ảo ảnh?

Không thể không nói, thần thông Đao Bạch Vũ này, quả thật quỷ dị đến cực điểm, một lát là đại khí, một lát giảo quyệt, một lát phiêu hốt, một lát hùng hồn, làm cho người ta đoán không ra.

Nhưng có một đặc điểm là không thay đổi, đó chính là sát khí lạnh thấu xương.

Chín đạo Huyết vân, bắn ra vạn đạo thiên hỏa, đem Nhậm Thương Khung vây quanh.

Nhậm Thương Khung sớm có chuẩn bị, hai tay hướng thiên, họa xuất một đạo cương khí hình tròn, Bất Hủ Đế Khí giống như xé nát trường không, tạo thành một vòng tròn kim sắc trong suốt, đem quanh thân Nhậm Thương Khung bảo vệ.

Những thiên hỏa kia rơi xuống, ầm ầm đánh vào tường khí, từng cái từng cái giống như thiêu thân vào lửa, từ từ tiêu tán, không cách nào phá tan phòng ngự này.

Bất quá, Đao Bạch Vũ hiển nhiên không chỉ có như vậy.

Chiêu số đoạt mệnh chân chính, chính là đao thế của hắn!

Bình luận

Truyện đang đọc