BẤT HỦ THẦN VƯƠNG

Trong một góc của Thiên Đoạn Sơn Mạch, Nhậm Thương Khung ở chỗ này đã tiềm phục sáu ngày sáu đêm.

Kể từ khi cục thế Đan Tiên đông điện ổn định lai, Nhậm Thương Khung an bài hết thảy, liền hoán trang đi đến Thiên Đoạn Sơn Mạch.

Mặc dù, bên ngoài luôn có người muốn giết hắn, nhưng hắn cũng không sợ.

Hắn lần này đến Thiên Đoạn Sơn Mạch, tất nhiên là vì muốn tìm hiểu bí mật độc tố yêu hóa.

Vì chuyện này, cho dù đối mặt với Đại Đạo cường giả, hắn cũng không sợ. Lần trước, hắn cũng đấu với Vưu Chiến Thiên một trận rồi.

Thế nhưng mà, Nhậm Thương Khung khi đó chỉ là Thần Thông nhị trọng, bất luận là phương diện nào, đều là toàn phương vị bị áp chế.

Hôm nay, hắn tiến nhập Thần Thông tứ trọng, cảnh giới ổn định, thực lực tăng lên nhiều lần, lực chiến đấu tăng lên không dưới mười lần.

Nhất là Thái Dương Chi Dực, luyện hóa ra trung cấp hình thái, ở phương diện tốc độ, cũng tăng lên nhiều lần. Ở tình huống như vậy, Nhậm Thương Khung có rất nhiều cơ hội.

Đương nhiên, Bất Hủ Đế Khí của hắn cũng là một lợi thế.

Theo phương pháp lần trước, phái ra Lưu Kim khôi lỗi dò xét một vòng, phát hiện Thiên Đoạn Sơn Mạch này cư nhiên không có Đại Đạo cấp trấn giữ, chuyện này làm cho hắn rất tò mò.

Hắn lại không biết, những Đại Đạo cấp kia, hôm nay đều ở Thiên Khung Tạo Hóa bàn cách đối phó hắn.

Nhậm Thương Khung nhiều ngày điều tra như thế, đã có thể xác định, Thiên Đoạn Sơn Mạch xác thực không có Đại Đạo cấp.

Nếu không có Đại Đạo cấp, Nhậm Thương Khung liền không hề khách khí nữa.

Trực tiếp lấy thần thức khu động Lưu Kim khôi lỗi, xâm nhập bí khố dưới đất kia. Nhậm Thương Khung biết, bí khố dưới đất kia, cũng chính là khu vực nòng cốt chế tạo yêu hóa chiến sĩ.

Chẳng qua là, bí khố dưới đất kia, bố trí rất nhiều cấm chế, không có một khe hở. Cho dù là Lưu Kim khôi lỗi, muốn vượt qua cấm chế sâm nghiêm này, chỉ sợ tỷ lệ thành công cũng không quá cao.

Quả nhiên, Lưu Kim khôi lỗi xâm nhập đến một nửa, liền xúc động cấm chế.

Một cái chớp mắt, bốn phương tám hướng xông ra vô số yêu hóa chiến sĩ, giống như thủy triều trào ra. Yêu hóa chiến sĩ, một khi bị yêu hóa, lực chiến đấu đều tăng lên gấp bội.

Hơn nữa nhìn bề ngoài, tất cả đều có huấn luyện.

Chẳng qua là, Lưu Kim khôi lỗi coi như không cách nào đột phá cấm chế kia, cũng không đến nổi bị Yêu hóa chiến sĩ trói tay trói chân. Đa số Yêu hóa chiến sĩ, bản thân cũng chỉ là dưới Kim Đan. Coi như là tăng gấp bội, nhiều nhất cũng chỉ là tương đương với Thần Thông nhất trọng.

Hơn nữa, lấy hình thái của Lưu Kim khôi lỗi, coi như là Đại Đạo cường giả cũng vô kế khả thi, nói chi là Yêu hóa chiến sĩ.

Nhậm Thương Khung lấy thần thức quan sát, cũng âm thầm kinh tâm.

Dưới lòng đất, rốt cuộc có bao nhiêu Yêu hóa chiến sĩ? Bốn phương tám hướng không ngừng xông ra, ít nhất cũng có mấy vạn, che kín cả một vùng.

Đây là mắt thấy, vậy ẩn tàng sâu hơn, lại có bao nhiêu đây?

- Nhiều năm như thế, Âm Dương Đạo cùng Trảm Không Đạo bí mật kinh doanh Thiên Đoạn Sơn Mạch, chỉ sợ luyện chế ra yêu hóa chiến sĩ, sẽ không dưới trăm vạn.

Nhậm Thương Khung cười hắc hắc, mặc dù đưa tới chút yêu hóa chiến sĩ, không phải bản ý của hắn. Nhưng mà chỉ chớp mắt, hắn lại sinh ra một ý niệm khác.

Không bằng làm cho đám yêu hóa chiến sĩ này đưa ra khỏi Thiên Đoạn Sơn Mạch, để Âm Dương Đạo cùng Trảm Không Đạo thu dọn tàng cục. Nhìn vẻ mặt bọn hắn sẽ như thế nào.

Lập tức, hắn liền thao túng Lưu Kim khôi lỗi, không xa không gần, để cho đám yêu hóa chiến sĩ kia không ngừng đuổi theo.

Nhậm Thương Khung không tin, nhiều yêu hóa chiến sĩ đuổi theo như thế, người thao túng sau lưng, một điểm phản ứng cũng không có.

Chỉ cần người thao túng phía sau lộ diện, nếu không phải Đại Đạo cấp, Nhậm Thương Khung lập tức hạ thủ bắt sống, bất kể như thế nào, trước đem người đó bắt đi nói sau.

Tràn đầy khắp nơi, đều là Yêu hóa chiến sĩ. Yêu hóa chiến sĩ kia, giờ phút này mặc dù không có triệt để kích phát yêu độc, nhưng hiển nhiên đã kích phát thú tính.

Nhìn qua chỉ thấy, hung hãn, tranh nanh, đáng sợ, phảng phất truy đuổi chính là hung thú, hai mắt bắn ra ánh sáng đáng sợ mà lại thẩn thờ.

Nhâm Thương Khung giờ phút này, cũng là thần thức tận khai, phúc cái liễu nửa cá ngày đoạn sơn mạch. Hắn hôm nay thần thức cảnh giới, cơ hồ phải không tốn sắc với Đại Đạo cấp cường người.

Thần thức khai mở, đã tập trung một khu vực rộng lớn.

Chợt tâm niệm Nhậm Thương Khung khẽ động, hắn đã tìm ra người thao túng… là Hạ Hàn Hiên!

Hắn phát hiện linh lực của Hạ Hàn Hiên ba động. Hạ Hàn Hiên ở ba trăm năm đại bỉ, từng cùng Nhậm Thương Khung chiến một trận, bị Nhậm Thương Khung kích bại.

Không nghĩ đến, người này cư nhiên ở Thiên Đoạn Sơn Mạch tu luyện!

Nhậm Thương Khung thúc giục Lưu Kim khôi lỗi khác, hướng khu vực Hạ Hàn Hiên tới gần. Mà bản thân hắn, Bất Hủ Đế Khí điên cuồng vận chuyển, thúc giục Thái Dương Chi Dực cực hạn, giống như một đầu thương ưng, phá không mà đi.

Hạ Hàn Hiên vốn đứng ở trên cao, lấy thần thức thao túng Yêu hóa chiến sĩ tràn ra, bản năng hắn liền thấy không ổn.

Lập tức ra lệnh Yêu hóa chiến sĩ trở về, không cho hướng ra ngoài truy đuổi.

Nhưng mà, thân hình của hắn, đã bị thần thức Nhậm Thương Khung phong tỏa. Nhưng hắn hoàn toàn không có phản ứng lại.

Chẳng qua trực giác của cường giả, hắn thấy có chút không ổn, đang muốn phản ứng lại, chợt thấy bầu trời một mảnh kim quang áp tới.

Một đạo thân ảnh, lưng mọc hai cánh, giống như thiểm điện trực tiếp lao tới.

- Nhậm Thương Khung?

Thấy kim quang lao tới, ý niệm đầu tiên của Hạ Hàn Hiên, liền nghĩ tới một người đáng sợ. Đáng sợ hơn là, Thiên Đoạn Sơn Mạch lúc này không có Đại Đạo trấn giữ.

- Không tốt!

Hạ Hàn Hiên ý thức đến không ổn, thân hình thoáng một cái, liền muốn hướng mật thất dưới đất chạy đi.

Chỉ cần xuống mật thất dưới đất, có cường đại cấm chế kia, coi như là Đại Đạo cấp cường giả, cũng đừng mơ tưởng xông vào, huống chi Nhậm Thương Khung không phải là Đại Đạo cảnh.

Tử quang trên người lóe lên, Hạ Hàn Hiên hóa thành một đạo lưu quang, giống như một đầu đại điểu màu tím, hướng mật thất dưới đất lao qua.

Nhưng mà, chờ hắn phản ứng lại, hiển nhiên là chậm một bước.

Nhậm Thương Khung đã sớm bố trí Lưu Kim khôi lỗi ở bốn phía, đường đi của hắn toàn bộ phong kín. Chờ tử quang hắn lóe lên, chợt phát hiện bốn phía không có đường lui.

Nhậm Thương Khung tay quyết một dẫn, kim quang bốn phía hóa thành đường thẳng, ở trên người Hạ Hàn Hiên xoay vòng.

Chỉ thấy quanh thân Hạ Hàn Hiên từng vòng kim quang lóe sáng, chỉ một hô hấp, toàn thân Hạ Hàn Hiên đã bị cột cứng.

Đây là lần thứ hai Hạ Hàn Hiên bị kim quang trói lại.

Lần trước ở lôi đài tỷ võ, Hạ Hàn Hiên bị Nhậm Thương Khung sanh cầm, làm nhục một phen. Không nghĩ đến, lúc này mới qua một tháng, cư nhiên bị bắt lần nữa!

Hạ Hàn Hiên bị kim quang trói lại, trong tâm băng hàn. Hắn cũng biết, kim quang một khi đã trói, hắn làm như thế nào, cũng không cách nào thoát ra.

- Hạ Hàn Hiên, không nghĩ đến, chúng ta lại gặp mặt.

Nhậm Thương Khung như thiên thần hàng lâm, Thái Dương Chi Dực dang rộng, giống như một đoàn cuồng phong lướt qua, trực tiếp chộp được Hạ Hàn Hiên.

Động tác liền mạch, không có một điểm trì trệ. Bốn Lưu Kim khôi lỗi, trừ một cái hóa thành dây thừng trói Hạ Hàn Hiên, ba cái khác hóa thành lưu quang, trở lại trong tay áo hắn.

Nhậm Thương Khung bắt Hạ Hàn Hiên, không lưu lại nữa, cũng không quản yêu hóa chiến sĩ trong Thiên Đoạn Sơn Mạch chạy loạn. Bắt tặc trước bắt vua, yêu hóa chiến sĩ nếu như là Hạ Hàn Hiên khống chế, vậy thì để cho bọn chúng chạy loạn đi.

Mục đích của Nhậm Thương Khung chỉ có một, chính là lấy được đan phương của yêu hóa chi độc.

Hạ Hàn Hiên có thể thao túng Yêu hóa chiến sĩ, khẳng định sẽ nắm giữ bí pháp thao túng.

Hạ Hàn Hiên lần nữa bị Nhậm Thương Khung sanh cầm, trong lòng phiền muộn vô cùng. Hắn là truyền nhân đời kế tiếp của Hạ Thị Âm Dương Đạo.

Không nghĩ đến, ở trước mặt Nhậm Thương Khung, mình tựa như một hậu bối mới xuất đạo, một chút phản kháng cũng không có.

Hạ Hàn Hiên bị Nhậm Thương Khung ném trên sân cỏ, lúc này, Nhậm Thương Khung đã rời khỏi Thiên Đoạn Sơn Mạch mấy ngàn dặm.

Mặc dù Thiên Các có biết chuyện, cũng không cách nào đuổi tới.

- Hạ Hàn Hiên, Hạ Thị Âm Dương Đạo bồi dưỡng một Dương một Âm? Ta nếu giết ngươi, có phải Hạ Thị Âm Dương Đạo đời kế tiếp, sẽ không có người thay thế hay không?

Nhậm Thương Khung cười lạnh, ánh mắt bất thiện, có mấy phần đùa cợt nhìn con mồi.

Hạ Hàn Hiên mặt xám như tro tàn, nhưng cố lộ ra mấy phần vui vẻ:

- Diệt sát ta? Hạ Thị Âm Dương Đạo không người kế tục? Ngươi không khỏi quá coi thường Hạ Thị Âm Dương Đạo đi.

- Hừ, ngươi không cần khua môi. Ngươi mặc dù khí chất âm lãnh, nhưng ở trên người ngươi, có huyết mạch của Hạ Vũ Trùng mà trước kia Hạ Tùng Linh thu lấy. Hắn là Minh tử, ngươi dĩ nhiên là là Ám tử.

- Hắc hắc, ta là Ám tử đối ứng Hạ Vũ Trùng. Nhưng ngươi nào biết, Hạ Thị Âm Dương Đạo ta, không chỉ bồi dưỡng một đôi?

Hạ Hàn Hiên hôm nay là một thân một mình, dù sao rơi vào trong tay Nhậm Thương Khung, hắn cũng không trông cậy vào kết cục tốt gì.

- Ta bất kể ngươi là cái gì. Hôm nay ta chỉ hỏi ngươi một câu, yêu hóa chi độc, hóa giải như thế nào? Ngươi nếu có thể trả lời thành thật, ta có thể tha chết cho ngươi.

Hạ Hàn Hiên nói:

- Coi như ngươi thả ta, ngươi cho là ta trở về Âm Dương Đạo, còn có thể sống sao? Nhất định sẽ trở thành môi giới luyện công cho người khác.

- Có ý tứ gì?

Nhâm Thương Khung ngữ khí hơi hlạnh.

- Bọn họ có thể lấy huyết mạch của Hạ Vũ Trùng, thì có thể lấy huyết mạch của ta. Hạ Thị Âm Dương Đạo có Âm Dương Cửu Chuyển, huyết mạch thêm vào, người nhận được tu vi sẽ tăng vọt.

- Huyết mạch trùng điệp?

Nhậm Thương Khung sững người, Lý Dật Phong tựa hồ nhắc qua sự kiện này cùng hắn, hắn giờ nhớ lại, như vậy Hạ Thị Âm Dương Đạo quả nhiên còn có truyền nhân khác?

- Nói như vậy, ngươi là thà chết, cũng quyết không chịu nói ra phương pháp hóa giải yêu hóa chi độc?

Hạ Hàn Hiên cười một tiếng:

- Nhâm Thương Khung, ta biết ngươi rất muốn giải độc cho cha ngươi, ta không nói, ngươi có thể chưa giết ta; nếu ta nói, đó là chết không thể nghi ngờ!

- Ngươi ngược lại có cốt khí, bất quá, nếu rơi vào trong tay ta, ngươi nói cũng phải nói, không nói cũng phải nói. Không nói, ta liền áp dụng Sưu Hồn Đại Pháp, tìm tòi trong thần thức của ngươi, xem ngươi có thể chịu nổi đau khổ của Sưu Hồn Đại Pháp hay không.

Hạ Hàn Hiên rùng mình mấy lượt.

Bình luận

Truyện đang đọc