BẤT HỦ THẦN VƯƠNG

- Xem đao!

Thanh âm lạnh thấu xương của Đao Bạch Vũ, từ bên trái Nhậm Thương Khung vang lên.

Vô số thân ảnh của Đao Bạch Vũ, như thật như huyễn, làm cho người ta khó có thể phân biệt. Nhậm Thương Khung giống như không thèm để ý, ánh mắt híp lại, đối với cảnh tượng trước mắt, phảng phất ngoảnh mặt làm ngơ.

Một đao kinh thế hãi tục, có thể làm cho Trường Giang và Hoàng Hà đảo lưu, núi cao sụp đổ, thế như hoành không chém tới.

Khanh!

Tiếng va chạm thanh thúy, lưỡi đao đã chém mạnh vào tường khí. Chém phá tinh cầu.

Thân ảnh Nhậm Thương Khung hạ xuống, cũng biến thành tàn ảnh, trực tiếp rơi về phía bên phải.

- Chém!

Ngay khi cước bộ của Nhậm Thương Khung vừa mới ổn định, sau lưng lại là một đao chém tới. Một đao kia, khí thế càng tăng lên, đao thế mạnh hơn!

Một đao kia, hoàn toàn phá vỡ nhận thức bình thường!

Bởi vì, một đao công tới của Đao Bạch Vũ lúc trước, rõ ràng thân ảnh vẫn còn ở bên trái, Nhậm Thương Khung thối lui hướng ngược nhau, Đao Bạch Vũ đã rớt lại phía sau, làm sao có thể chém ra đao thứ hai?

Hơn nữa, đao thứ hai này chém ra nhanh chóng như thế, chuẩn xác như thế, phảng phất như đã tính toán trước.

Cho dù là Đại Đạo cường giả, cũng không thể nào có tốc độ nhanh chóng như vậy, tuyệt đối không có thể phá vỡ quy tắc không gian này.

Nhưng mà, một đao sau lưng này, là rõ ràng thật sự, trực tiếp chém vào sau lưng Nhậm Thương Khung.

Chờ Nhậm Thương Khung kịp phản ứng, thì đã lực bất tòng tâm.

- Chết đi!

Tiếng rống giận dữ của Đao Bạch Vũ vang lên, phảng phất bao nhiêu oán khí trong lòng, đều ngưng tụ ở bên trong một đao trí mạng này.

Một đao kia, đã khoá toàn bộ đường lui của Nhậm Thương Khung, hơn nữa còn chém xuống trước khi Nhậm Thương Khung phản ứng.

Đao Bạch Vũ biết, một đao kia, là một đao tất sát. Hắn tìm không thấy bất kỳ lý do nào để Nhậm Thương Khung có thể tránh thoát, cho nên, một đao kia, là một đao cuối cùng, là một đao quyết định thắng bại.

Đao mang trí mạng, chém vào sau lưng Nhậm Thương Khung!

Khanh!

Tiếng kim khí va chạm thanh thúy, dị thường chói tai.

Nhưng…

Một màn mà Đao Bạch Vũ mong đợi kia, lại không có phát sinh. Không có tràng diện nhất đao lưỡng đoạn, cũng không có máu nhuộm trường không, thậm chí ngay cả thân thể Nhậm Thương Khung, cũng không lung lay một chút!

Một đao trí mạng kia, chém vào sau lưng Nhậm Thương Khung, giống như chém vào một tảng băng cứng dị thường trơn trượt!

Tình hình quỷ dị bực này, Đao Bạch Vũ quả thực là mới nghe lần đầu, coi như là đánh vỡ đầu của hắn, hắn cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ có màn này xảy ra!

Nếu như trên người Nhậm Thương Khung mặc bảo giáp, một đao kia mặc dù không thể chém hắn thành hai đoạn. Nhưng ít nhất cũng có thể bằng vào lực lượng một đao kia, đánh nát kinh mạch, đả thương khí hải của hắn.

Nhưng mà, một đao kia của hắn, giống như chém vào gối bông, tất cả lực lượng, đều bị một cỗ lực lượng kỳ quái dẫn đi, hoàn toàn không có phát huy tác dụng xứng đáng.

Mà thân thể Nhậm Thương Khung, giống như thanh phong, đã bay tới một góc của Chân Vũ thánh đài.

- Đao Bạch Vũ, không nghĩ tới, ngươi còn có đại thần thông phân thân?

Nhậm Thương Khung có chút kinh ngạc, thần thông phân thân này, ngay cả sư tôn Lý Dật Phong, cũng chưa nói qua cùng hắn, nếu như không phải hắn sớm đề phòng thủ đoạn của Đao Bạch Vũ, để một Lưu Kim khôi lỗi biến hóa thành hình dạng khôi giáp, áp vào toàn thân, một đao kia, mặc dù không chết, cũng phải trọng thương.

Dĩ nhiên, Nhậm Thương Khung phản ứng cực nhanh, thời điểm Đao Bạch Vũ xuất đao lần đầu tiên, trong lòng hắn đã có nghi ngờ, bởi vì phương vị, góc độ công kích của đao thứ nhất, là rất qua loa, hoàn toàn không giống phong cách của Đao Bạch Vũ.

Cho nên, Nhậm Thương Khung sớm đã có đề phòng, đề phòng chiêu tiếp theo của Đao Bạch Vũ.

Chẳng qua là, hắn không nghĩ tới, Đao Bạch Vũ này lại có thần thông phân thân!

Hai đạo thân ảnh của Đao Bạch Vũ, trong huyết khí đầy trời chậm rãi đi tới, lại hợp hai làm một, đi vài bước, lại bỗng nhiên tách ra.

Một phân hai, hai phân bốn, bốn phân tám, tám phân mười sáu, mười sáu phân ba mươi hai...

Không bao lâu, trên Chân Vũ thánh đài, nơi nơi đều là thân ảnh của Đao Bạch Vũ.

- Phân thân ảo ảnh thật cường đại!

- Phải, thật thật giả giả, giả giả thật thật. Đao Bạch Vũ này tu luyện là thần thông gì, lại có thể hóa ra phân thân, không phải nói, Đại Đạo cường giả mới có thể luyện hóa phân thân sao?

- Đây nhất định không phải là phân thân, nhưng lại có lực chiến đấu giống như phân thân. Đao Bạch Vũ này, thật là đáng sợ! Thần thông Trảm Không Đạo, quả nhiên quỷ thần khó lường!

- Xem ra trận này, là khổ chiến a! Nếu như Đao Bạch Vũ này có thể thắng được, ta tin tưởng bất kể là Thạch Phá Thiên, hay Kim Phong Vực, đều không thể cùng hắn chống lại?

Đại thần thông Phân thân, ở tu luyện giới, là một môn thần thông cực kỳ thần thánh. Ở Thần Thông cảnh, hoàn toàn không có khả năng xuất hiện.

Coi như là Đại Đạo cường giả, cũng rất ít có tồn tại luyện hóa được phân thân.

Bởi vì, luyện hóa một cái phân thân, cần điều kiện quá nhiều, quá hà khắc. Không nói đến đầu tiên yêu cầu nắm giữ Liệt Thần Đại Thần Thông, còn phải luyện chế một cái phân thân; luyện chế phân thân, phải có rất nhiều tài liệu. Những tài liệu này, phần lớn đều là tồn tại có thể ngộ nhưng không thể cầu. Hơn nữa tiêu hao của phân thân, cũng phải cần rất nhiều linh thạch chống đỡ.

Nếu như không có đủ linh thạch duy trì, vậy thì phải dùng linh lực bổn tôn chống đỡ. Chẳng khác gì là một cái khí phủ hai người sử dụng.

Nếu như khí phủ khổng lồ, linh lực đầy đủ, thì không sao cả, nhưng nếu là thượng đẳng đối kháng, phương diện sử dụng linh lực, sẽ là lấy trứng chọi đá.

Dù sao, bản thân phân thân mặc dù có được lực chiến đấu như chân thân, nhưng không có khí hải, không thể nào tự mình tu luyện.

Dĩ nhiên, cũng có phân thân cao cấp hơn, có được khí hải của mình. Nhưng loại phân thân này, không phải dùng tài liệu chế luyện, phải dùng thân người bào chế.

Hơn nữa, tu vi chân nhân này, không thể kém bổn tôn quá nhiều, công pháp cũng không thể bài xích.

Nói ngắn lại, phân thân thuật này, ở Thiên Trạch Thế Giới thập phần hiếm thấy. Ai có được phân thân thuật, coi như là cùng cấp bậc, nhưng ở phương diện chiến đấu sẽ cao hơn một bậc.

Hôm nay, Đao Bạch Vũ bỗng nhiên thi triển ra phân thân thuật hư hư thực thực, thể hiện ra lực chiến đấu đáng sợ, làm cho sức phán đoán của rất nhiều người cũng hướng về bên hắn.

Duy chỉ có Vưu Thiên Chiến là trong lòng trầm xuống. Như vậy cũng không có thể giết chết Nhậm Thương Khung, không thể không thừa nhận, Nhậm Thương Khung này đúng là gián đánh không chết.

Nghĩ tới đây, Vưu Thiên Chiến nhịn không được liếc về phía Lý Dật Phong một chút, thấy nét mặt Lý Dật Phong bình tĩnh, trong lòng càng thêm nôn nóng. Hắn chỉ mong Đao Bạch Vũ tốc chiến tốc thắng, đem Nhậm Thương Khung này đánh bại.

Chỉ có như thế, hắn mới có thể danh lợi kiêm thu!

Những chiến lợi phẩm của quán quân kia, còn tiền đánh cuộc cùng Lý Dật Phong nữa, có thể nói là một số tiền của phi nghĩa. Quan trọng hơn nữa, quán quân ba trăm năm đại bỉ, là vinh dự lớn lao, đối với Trảm Không Đạo hắn danh khí tăng lên, tuyệt đối là rất có ích lợi.

Vô số ảo ảnh của Đao Bạch Vũ, bắt đầu khởi động, giống như một bầy ngựa hoang, ở trên Chân Vũ thánh đài tùy ý giương oai.

Chém, chém, chém...

Đao khí liên tục, có thật có giả, thật giả đan xen, ở chung quanh Chân Vũ thánh đài loạn vũ.

Trong những ảo ảnh này, phần lớn đều là giả, nhưng mà, mặc dù biết điểm này, tốc độ nhanh như vậy, muốn bằng vào mắt thường phân biệt thật giả, hiển nhiên khó khăn quá lớn.

Đao Bạch Vũ chính là lợi dụng điểm này, hư thật kết hợp, để Nhậm Thương Khung không kịp nhìn, sau đó thừa dịp loạn chém thủ cấp Nhậm Thương Khung xuống!

Đao Bạch Vũ lần này đã có kinh nghiệm, hắn quyết định, tuyệt không chém ngực bụng cùng phía sau lưng của Nhậm Thương Khung, muốn chém, trực tiếp chém cổ của hắn!

Mấu chốt nhất chính là, Đao Bạch Vũ còn một lá bài tẩy nữa chưa có thi triển ra.

Thiên Sát Tam Biến của hắn, lợi dụng Thiên Sát trong cơ thể, có thể phân ra hai phân thân Thiên Sát, chẳng khác gì là một mạng ba thân, có thể đồng thời tiến hành công kích.

Hắn mới vừa rồi, chẳng qua là vận dụng hai cái, đã chém được Nhậm Thương Khung.

Nếu như không phải vị trí chém xuống sai lầm, một lần kia, cũng đã chặt đứt Nhậm Thương Khung rồi.

Mà lần này, Đao Bạch Vũ tiếp thu giáo huấn, tính dùng hết vốn. Dùng hai phân thân đánh lừa, đầu tiên giả bộ công kích, phối hợp ảo ảnh, mê hoặc nghe nhìn cùng phán đoán của Nhậm Thương Khung.

Thiên Sát thứ hai, nửa thật nửa giả, nếu có cơ hội, liền chém!

Không có cơ hội, tiếp tục mê hoặc Nhậm Thương Khung, để hắn nhụt chí!

Cái thứ ba, chính là bổn tôn, mới thật sự là cho ra một kích trí mạng.

- Lần này, tuyệt đối không để hắn thoát!

Tất cả sở học, hoài bão của Đao Bạch Vũ, tất cả ý niệm trong đầu toàn bộ tập trung ở một đao kia, một đao kia, là một đao quyết một sống mái.

Được làm vua thua làm giặc, tất cả nằm trong một đao kia!

Vô số ánh đao, bị Nhậm Thương Khung tránh né toàn bộ.

Đệ nhất đao, ca!

Chém ở trên cổ Nhậm Thương Khung! Huyết quang ngất trời, một mảnh đỏ sẫm tung tóe trường không, làm cho Đao Bạch Vũ cơ hồ say mê.

- Làm sao có thể?

Đao Bạch Vũ hiển nhiên không nghĩ tới, đệ nhất đao lại có thể chém giết Nhậm Thương Khung!

Nhưng mà, Đao Bạch Vũ lập tức nhớ tới, Nhậm Thương Khung này chiến đấu lúc trước, đã có thể tạo huyễn tượng.

Đao Bạch Vũ cố nén vui sướng trong lòng, đao thứ hai tùy thời chém xuống.

Khi một đạo thân ảnh trong hư không vừa mới hiện thân, đao thứ hai lập tức chém tới, ca!

Lại là một đao, đầu Nhậm Thương Khung rơi xuống đất!

Một màn này, làm cho người đang xem cuộc chiến dưới đài, nhìn trợn mắt hốc mồm!

Đặc sắc a, một cái dùng phân thân, một cái dùng huyễn tượng, đây quả thực là kỳ phùng địch thủ, cả hai cùng ở trên đài tỷ thí, trình độ đặc sắc, cơ hồ tiếp cận tỷ thí cấp Đại Đạo!

Đao thứ hai chém xuống đỉnh đầu Nhậm Thương Khung, nội tâm Đao Bạch Vũ còn không có một tia gợn sóng, hắn biết, lần này, rất có thể vẫn còn là huyễn tượng mà Nhậm Thương Khung chế tạo.

Hắn đang đợi cái thứ ba, bởi vì, lúc trước hắn biểu hiện ra là một bổn tôn, một cái phân thân. Cho nên, đứng ở trên lập trường của Nhậm Thương Khung, nhất định sẽ cảm thấy hắn đã không có công kích tiếp theo.

Đây là một trận đấu trí đấu lực.

Đao thứ ba, vận sức chờ phát động, chỉ chờ chân thân của Nhậm Thương Khung hiện ra!

- Ha ha, Đao Bạch Vũ, ngươi còn có chiêu nào…

Thanh âm của Nhậm Thương Khung còn chưa có rơi xuống, trong giây lát, im bặt!

Một đao trí mạng, từ phía sau của hắn đột nhiên ập đến, trực tiếp chém ở trên cổ của hắn.

Ca một tiếng, cổ bay ngang, phóng lên cao!

Thời điểm một đao kia trúng mục tiêu, dưới đài một mảnh kinh hô. Tất cả người ngồi, đều nhất thời đứng lên, đầu dõi về phía trước, hô hấp đều ngừng lại.

Trận chiến này, cuối cùng cũng kết thúc sao?

Thiên tài của Thiên Các Chân Kiếm Đạo, rốt cục vẫn không địch lại truyền nhân Trảm Không Đạo, bị một đao chém đầu xuống sao?

Bình luận

Truyện đang đọc