CON RỂ CHIẾN THẦN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Mọi người lại bắt đầu chĩa mũi dùi về phía Dương Hạo Quân.

Lúc này, mọi bằng chứng đều đã đầy đủ.

Hơn nữa, có rất nhiều người đã nhìn thấy, vì vậy anh gần như là không còn đường chối cãi.

"Phốc phốc phốc..."

Tình hình độc phát của Sát Thần Bố Y đang năm trong sân càng ngày càng nặng hơn.

Vết máu trên cơ thể của anh ta càng ngày càng nhiều mà những vết nứt cũng càng ngày càng trở nên nghiêm trọng.

Nếu cứ tiếp tục như vậy thì anh ta sẽ bị nổ tung mất.

Lúc này nhóm người Richard bình tĩnh lại một chút.

Dựa theo kế hoạch ban đầu là giết chết Dương Hạo Quân, làm cho Sát Thần Bố Y bị trúng độc, cho dù anh ta không chết thì cũng phải phế.

Đó là kế hoạch mà bọn họ đã vạch ra để cùng một lúc loại bỏ hai nhân vật lớn.

Nhưng hôm nay, bọn họ lại không có cách nào để giết chết Dương Hạo Quân.

Đây đã là một sự thật không thể chối cãi.

Bây giờ bọn họ chỉ có thể cố gắng hết sức để bù đắp lại các thiệt hại bằng cách khiến cho Sát Thần Bố Y trúng độc.

Khóe miệng của Hách Vũ Hưng hơi nhếch lên.

"Thầy à, thầy đừng trách con.

Thực ra con cũng không phải người của Lạc Việt, con là người của đảo phía đông.

Thầy hãy mau chết đi" Trong lòng anh ta cười lạnh nhủ thâm.

Khi anh ta thấy cứ tiếp tục như vậy, chuyện Sát Thần Bố Y phải chết là điều không còn gì phải nghi ngờ nữa.

Dương Hạo Quân vội vàng sử dụng thuật châm cứu để ổn định lại chất độc trong người Sát Thần Bố Y.

"Nhìn kìa, chính là Dương Hạo Quân.

Thế mà anh ta lại có thể khống chế được chất độc này”

Khi nhìn thấy độc của Sát Thân Bố Y đã được khống chẽ, lập tức có người hô lên.

"Lần này các người còn có lý do gì? Dương Hạo Quân có thể khống chế được sự phát tác của loại động này.

Anh ta không phải là người đã đầu độc thì có thể là ai được chứ? ”

Mọi người lập tức chất vấn.

"Mẹ kiếp?" Dương Hạo Quân trợn tròn mắt.

Rõ ràng là anh đang cố gắng cứu Sát Thần Bố Y, vậy thì tại sao anh lại là người hạ độc chứ? Dương Hạo Quân cười lạnh nói: "Ngay cả thanh kiếm này tôi cũng có thế đánh gấy thì anh ta có thể là đối thủ của tôi sao? Sao tôi lại phải mất công đi đầu độc anh ta làm gì chứ?”

"Cũng đúng nhỉ?" Đối mặt với những lời chất vấn của Dương Hạo Quân, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Phải, phải! Dương Hạo Quân rõ ràng mạnh hơn Sát Thân Bố Y, vậy thì anh cần phải đầu độc anh ta để làm gì? Làm như vậy không phải là anh đang tự rước thêm chuyện vào thân sao?







 





  

Bình luận

Truyện đang đọc