CON RỂ CHIẾN THẦN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Dương Hạo Quân là sự tôn tại như thế nào hả? Đó chính là truyên nhân của Tà Thần, là đại ma đầu độc nhất vô nhị! Đó chính là kẻ đứng đầu Thiên Địa bảng đấy! Ngay cả Richard ở phòng thí nghiệm Chư Thân cũng phải bó tay bó chân với cậu ta đấy! Đến cả tổ chức Kinh Thánh đưa lời mời cũng bị cậu ta từ chối cơ mà!”

“Nhà họ Hà nho nhỏ như chúng ta có tài có đức gì mà chứa được cỡ đại thân như cậu ta?”

“Sau này những lời như thế này không được phép nói ra nữa, nhỡ đầu để người khác nghe được thì sẽ gây ra chuyện bất lợi với nhà chúng ta đấy! Cho dù Dương Hạo Quân không đến nhà chúng ta gây phiền thì thuộc hạ của cậu ta cũng là Thất đại Tà Thần cũng sẽ đến làm phiền, nhà chúng ta cũng lại bị quấy nhiễu!”

Vua Cờ Bạc giận dữ giải thích.

“Ba ơi, Dương Hạo Quân thật sự đáng sợ như vậy sao?”

Lên tiếng chính là chú hai của Hà Dạ Tuyết, Hà Tông Đường.

Vua Cờ Bạc nghiêm nghị nói: “Đáng sợ hơn cả những gì chúng bay có thể tưởng được đấy! Cứ như thế đã, nếu cậu ta đến đảo Kim Cương! Không kẻ nào được phép cản trở gì cậu ta! Chúng ta không đắc tội nổi đâu!”

Hà Tông Đường thở dài: “Thế cũng phải! Đảo Kim Cương của chúng ta lợi hại nhất là có Cửu Châu Huyền Tôn phải không? Xếp hạng trên Thiên Địa bảng cũng chỉ đứng phía sau mà thôi! Trăm phần trăm không phải là đối thủ của Dương Hạo Quân rồi! Dương Hạo Quân nếu có đến đảo Kim Cương thật thì đúng là coi trời bằng vung rồi, chẳng có ai cự cãi gì được cậu tai”

Quách Phi Hiệp nhanh mồm nhanh miệng, chồm người lên hỏi: “Thưa Vua Cờ Bạc, nếu vị hôn phu mà Hà Dạ Tuyết đang tìm kiếm chính là Dương Hạo Quân thì có phải là cô ấy sẽ không cần phải gả cho cậu chủ của tập đoàn Hắc Thủy nữa không ạ? Vua Cờ Bạc thoáng sửng sốt, không khỏi nói: “Không chừng lại được thật đấy! Nhưng mà ông nghe nói con của Dương Hạo Quân cũng đã tương đối lớn tuổi rồi! Lại huống chỉ bối cảnh của cậu chủ tập đoàn Hắc Thủy cũng có điều kiện tốt hơn!”

Sắc mặt của Hà Dạ Tuyết dần dần trở nên ảm đạm.

“Dạ Tuyết cháu đừng có suy nghĩ gì khác, đến ngày mai là cậu chủ của tập đoàn Hắc Thủy đã qua đây rồi! Các cháu nhất định phải đi gặp mặt một chuyến mới được!”

“Có thể dựng đám hỏi với tập đoàn Hắc Thủy, đẳng sau lại có phòng thí nghiệm Chư Thần chống lưng nữa, đây mới chính là mục tiêu mà gia tộc chúng ta theo đuổi!”

Mọi người đều nhất tề gật đầu: “Hiểu được!”

Tiếp đó, nhóm người Quách Phi Hiệp đều cùng rời đi.

Vào trong xe.

“Cậu Quách, bọn tôi đã rà soát một vòng rồi, không thấy bóng đáng cái tên kia đâu cả!”

“Sao giờ mình lại thấy cái tên đó cứ thân thân bí bí thế nào ấy nhỉ?”

Bình luận

Truyện đang đọc