CON RỂ CHIẾN THẦN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Dương Quang Đồng cười nói: ‘Yên tâm

đi, nó đã đồng ý đến thì nhất định sẽ đến!”

Trong lòng ông ta lại bổ sung thêm một câu:

“Đám cưới lần này nó mới là khách mời có

thân phận tôn quý nhất!”

Ngô Vân Nhiêu cười nói: “Con bé này,

chúng ta khuyên con nên chuẩn bị tâm lý,

đừng đợi đến lúc đó lại chịu không nổi!”

Dương Kiến Nguyên cũng hùa theo:

“Không chỉ mỗi con bé Trịnh Tiêu Kỳ mà còn

tất cả mọi người nhà họ Trịnh cũng nên

chuẩn bị tâm lý đi! Đặc biệt là ông Trịnh đấy,

đến lúc đó ông đừng có mà đi thẳng qua đó!”

Người nhà họ Trịnh vừa nghe thấy điều

này liền tức giận

“Dương Kiến Nguyên ông có ý gì chứ?

Ông là đang nguyền rủa ba của tôi đấy à? Tôi

khinh! Sao nào? Ông còn nghĩ nhà tôi vẫn

còn giống như nhà họ Trịnh trước đây sao?”

Trịnh Văn Thạc chỉ vào mũi Dương Kiến

Nguyên nói.

“Tôi nói cho ông biết! Nhà họ Trịnh

chúng tôi đã bước vào con đường giàu có

rồi! Con dâu tôi là cổ đông của tập đoàn Tam

Tỉnh, con gái tôi là tổng đại lý của Việt Naml

Trái lại nhà họ Dương của ông bây giờ biến

thành một con chuột chạy ven đường! Các

ông ở trong mắt nhà họ Trịnh chẳng qua

cũng chỉ là một con chó mà thôi!”

“Cái gì vậy chứ? Sao nào? Không lẽ

Dương Hạo Quân lại có thân phận cao quý

như vậy à? Còn cái gì mà chúng tôi chịu

không nổi? Thật nực cười!” Người nhà họ

Trịnh bắt đầu quát lên.

Trịnh Tiêu Kỳ cũng cười lạnh: “Tôi rất

cảm ơn lời chúc phúc của người nhà họ

Dương! Sức chịu đựng của tôi rất tốt, trái lại

tôi lại sợ Dương Hạo Quân chịu không nổi!

Nhìn thấy tôi ưu tú như vậy, chồng của tôi lại

càng tốt hơn anh ta gấp ngàn vạn lần, người

hối hận có lẽ phải là anh ta mới đúng nhỉ?”

Dương Quang Đông nghe thấy vậy liên

cười lớn: “Cô yên tâm, người hối hận nhất

định chính là cô! Ngoài ra nhà họ Dương

chúng tôi có nghèo túng hay không đều dựa

vào một lời nói của nó! Chỉ cần một lời nói

của Dương Hạo Quân thì nhà họ Dương

chúng tôi liên lập tức trở thành gia tộc giàu

có nhất ở Thiên Danh, thậm chí là cả tỉnh

Giang Nam này!”

Nói đến đây nhà họ Dương liên tràn đây

tự hào, mặc dù Dương Hạo Quân đã tuyên bố

rằng anh không liên quan gì đến bọn họ

nhưng trong suy nghĩ của mọi người thì

Dương Hạo Quân chính là người nhà họ

Dương! Anh là niêm tự hào lớn nhất của nhà

họ Dương, không còn ai khác!

“Ha ha ha…’ Nhưng khi những người

khác đang có mặt ở đây nghe thấy điều này

liên bật cười.

“Não của người nhà họ Dương có vấn đề

gì à? Cùng ở Thiên Danh chẳng lẽ chúng tôi

lại không biết được Dương Hạo Quân như

thế nào sao?”

“Chính là một tên phế vật từ đầu đến

cuối chỉ biết sống tạm bợ! Mỗi ngày đều ở

chung một xó với đám bảo vệ thì có được

thành tựu gì chứ?” Mọi người bắt đầu năm

mồm mười miệng chế nhạo

Trịnh Tiêu Kỳ khoanh hai tay trước ngực,

bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng. Dương

Hạo Quân bây giờ không thể so sánh với cô

ta được.

“Em yêu, có chuyện gì vậy?” Ngay lúc này

chú rể Lý Minh Vũ chậm rãi đi đến.

Lý Minh Vũ hôm nay tỏa sáng rực rỡ bất

ngờ xuất hiện giữa đám đông, dù là ngoại

hình, chiều cao hay khí chất đều ăn đứt hết

những người đàn ông khác ở đây.

“Ôi! Chú rể đẹp trai quá! Lại còn xuất

thân từ gia đình danh giá, là cổ đông của tập

đoàn Tam Tinh!”

“Trịnh Tiêu Kỳ thật hạnh phúc! Ngưỡng

mộ quái”

Trong hội trường vang lên không dứt

những tiếng ngạc nhiên và ngưỡng mộ. Trịnh

Tiêu Kỳ nghe thấy cậu cảm thấy vô cùng tự

hào. Các người nhìn thấy rõ rồi chứ? Chồng

——————–

Bình luận

Truyện đang đọc