CON RỂ CHIẾN THẦN

“Là tôi bảo cô ấy đến đấy.”

Lúc này đột nhiên có một giọng nam

truyền đến.

Dương Hạo Quân xuất hiện trước hàng

trăm cặp mắt.

Anh và Lâm Ngọc Anh cùng nhau ởi vào

phòng hội nghị.

“Dương Hạo Quân anh có ý gì vậy? Đây

là nơi anh nên đến sao?”

Lâm Uyển Oánh tức giận.

Cô ta chỉ vào mũi bộ trưởng bảo vệ

măng: “Các anh là việc kiểu gì vậy? Loại rác

rưởi này cũng có thể chạy vào công ty? Còn

chạy đến phòng họp cao cấp.”

“Đúng vậy. Dương Hạo Quân anh chạy

đến đây làm gì?”

“Lâm Ngọc Anh cô dựa vào Dương Hạo

Quân sao? Anh ta chỉ là một tên phế vật thôi.”

Tống Ngọc Lương, Trương Hữu Nghị và

nhiều người khác tức giận.

Nếu như xúc phạm đến Lê Phước Nam

thì phải làm sao?

Những gì sắp xảy ra tiếp theo, là điều mà

cả đời này bọn họ đều không thể dự liệu

được.

Chỉ thấy Dương Hạo Quân bước đến vị trí

cao nhất phòng hội nghị, cũng chính là vị trí

của Nam Phương.

Nam Phương nhìn với vẻ mặt đầy tôn

kính, cung kính nói: “Anh đến rồi sao?”

Dương Hạo Quân ngồi trêи ghế, chân gác

lên bàn hội nghị.

Anh cười nói: “Các người hỏi tôi đến làm

gì sao? Tôi đến để mở cuộc họp nha.”

Nam Phương ở bên cạnh nói: “Báo cáo

chủ tịch, 107 vị giám đốc điều hành đều ở

đây. Mời anh chỉ thị.”

“Bùm”

Chưa nói ra những lời khiến mọi người

kinh sợ thì sẽ không chịu chết yên ổn,

Nam Phương vừa nói xong những lời này.

“Bùm bùm bùm!”

Mọi người như bị sét đánh, bên ngoài

cháy xém bên trong mềm nhũn, linh hôn đều

như bị xé nát.

Dương Hạo Quân là chủ tịch của tập

đoàn Hạo Quân?

Lâm Ngọc Anh cau mày, não bộ ngừng

hoạt động.

Lâm Uyển Oánh cách Dương Hạo Quân

gần nhất, tim như ngừng đập, hơi thở ngừng

lại, sắc mặt tái nhợt, giỗng như một xác chết

biết đi vậy.

Mai Thiên Long sững sờ.

Phan Bá Vũ sững sờ.

Tống Hạo Vương sững sờ.

Trương Hữu Nghị sững sờ.

Mọi người có mặt đều sững sờ.

Ai có thể ngờ rằng chủ tịch mới của tập

đoàn Hạo Quân lại là Dương Hạo Quân.

Không phải anh ta vừa mới ra tù sao?

Không phải nên cái gì cũng không có sao?

Sao lại có thể thu mua được tập đoàn

Hạo Quân?

Lúc này Lâm Uyển Oánh và những người

khác đều hiểu rồi.

Lê Phước Nam và Lê Mạnh Cường không

hề có bất kỳ quan hệ nào.

Cho nên tập đoàn Hạo Quân đổi tên

thành tập đoàn Mạnh Cường, là bởi vì Dương

Hạo Quân muốn tưởng nhớ Lê Mạnh Cường.

Bố mẹ Lê Mạnh Cường sống trong biệt

thự hàng trăm triệu đôla cũng là nhờ Dương

Hạo Quân.

Tập đoàn Hạo Quân đã ra lệnh cấm

thương mại tại thương mại Thiên Danh và

đầu tư cho Đoàn Lê Nguyên, bởi vì anh ta

kiểm soát tập đoàn Hạo Quân.

Lúc này, mọi nghỉ ngờ đã được rõ ràng.

Thân phận của chủ tịch mới này, không

ai có thể ngờ đến được.

Bởi vì Dương Hạo Quân chính là người

không có khả năng nhất.

Sau khi ánh mắt Dương Hạo Quân lướt

nhìn Lâm Uyển Oánh và những người khác,

anh cười nói: “Chào mọi người, chúng ta lại

gặp mặt rồi.”

Cứ nghĩ đến những lời xúc phạm với

Dương Hạo Quân tối qua, Tống Ngọc Lương

lớn tuổi nhất đã ngất xỉu, còn tạo ra một

tiếng bùm.

Phan Bá Vũ và Mai Thiên Long đều run

rẩy sợ hãi, đáy quần ướt đẫm, trêи đất còn có

một vũng nước, vẫn đang bốc hơi.

Nước tiểu!

Sợ tiểu ra rồi.

Trương Hữu Nghị, Lão Ngụy và những

người khác đều bị dọa gục xuống ghế, cả

người không còn chút sức lực nào.

Tống Hạo Vương bị dọa khóc luôn.

Về phần Lâm Uyển Oánh nhìn thấy

Dương Hạo Quân nhìn chằm chằm mình, cô

ta không thể chịu được áp lực mạnh mẽ này nữa.

“Phụt”

Trong miệng cô ta có một vị ngọt, nôn ra

máu.

Tất cả những người có mặt trong kế

hoạch ngày hôm có đều có những phản ứng

như vậy.

Những người khác đều là nghi hoặc.

Ngay cả Nam Phương cũng hoài nghi

không biết đã xảy ra chuyện gì.

Dương Hạo Quân từ từ lấy ra một điếu

thuốc, Nam Phương lập tức châm thuốc.

Mọi người đều bất an.

Dương Hạo Quân hít một hơi nói: “Các

người nói xem chuyện tối qua nên xử lý như

thế nào?”

——————–

Bình luận

Truyện đang đọc