CON RỂ CHIẾN THẦN

Lễ đổi tên được tổ chức lúc mười giờ.

Các giám đốc điều hành của tập đoàn

Hạo Quân mở cuộc họp và tám giờ ba mươi.

Được chủ tịch mới của tập đoàn Hạo

Quân Lê Phước Nam đích thân tổ chức.

Trong phòng hội nghị.

Lâm Uyển Oánh và những người khác

đều hồi hộp chờ đợi.

Lâm Uyển Oánh lấy gương trang điểm ra

xem cách trang điểm của mình như thế nào.

“Tống Hạo Vương anh nhìn xem quần áo

của tôi có vấn đề gì không?”

Lâm Uyển Oánh còn nhờ Tống Hạo

Vương chỉnh quần áo hộ.

Mọi người cũng đang chỉnh lý lại ngoại

hình của mình.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên bọn họ

gặp ông chủ bí ẩn này, bọn họ đều muốn tạo

ấn tượng tốt.

Thậm chí Lâm Uyển Oánh còn chuẩn bị

sẵn sàng hiến thân mình.

Cô ta nhất định phải hạ gục ông chủ thần

bí này.

Tại sao cô ta lại ngôi được vị trí phó chủ

tịch này?

Ngoại trừ năng lực, cô ta đều đã ngủ với

Hoa Thiên Hải và Mai Thiên Long.

Đây chính là thủ đoạn mà cô ta hay dùng.

Trong phòng hội nghị, hơn trăm giám

đốc điều hành đều đã tập hợp, đều đang yên

lặng chờ đợi.

Khi tiếng bước chân vang lên ở hành

lang, mọi người đều trở lên căng thẳng.

Một số thư ký và trợ lý vây quanh một

người đàn ông đeo kính râm đi vào phòng.

Tất cả các giám đốc điều hành lần lượt

đứng dậy.

Khi Nam Phương tháo kính xuống, mọi

người đều ngạc nhiên.

Quá trẻ rồi?

Không phải có tin đồn Lê Phước Nam là

chú Lê Mạnh Cường sao?

Đây là em trai mới đúng.

Quả thật, Nam Phương năm nay mới hai

mươi tuổi.

Mắt Lâm Uyển Oánh sáng lên.

Không ngờ rằng chủ tịch lại là một tiểu

thịt tươi như thế này.

Cô ta càng có kinh nghiệm đổi phó với

những tiểu thịt tươi như thế này.

Chỉ cần cô ta phóng ra một chút mê

hoặc, tiểu thịt tươi này nhất định sẽ không

chịu được.

Nhìn Nam Phương còn trẻ như vậy,

nhưng khí chất rất bá đạo, ánh mắt quét qua,

mọi người đều run sợ.

“Mọi người đều ngôi xuống đi.”

“Tôi tự giới thiệu một chút, tôi là Lê

Phước Nam. Tập đoàn Hạo Quân và tập

đoàn nhà họ Dương đều đã được tôi mua lại

từ nhà họ Mai, hiện tại tôi có quyên chủ tịch

của cả hai tập đoàn.”

Sau khi Nam Phương giới thiệu xong.

Lâm Uyển Oánh lập tức nói: “Tổng giám

đốc Nam không biết nội dung của cuộc họp

hôm nay là gì? Mời chủ tịch chỉ dẫn.”

Mọi người đều thắc mắc sao lại có cuộc

họp đột ngột như thế này?

Nam Phương cười: “Không cần vội, đợi

thêm chút nữa.”

Lâm Uyến Oánh tò mò hỏi: “Đợi ai? Ý của

Tổng giám đốc Nam là còn có người khác

đến cuộc họp này sao?”

Nam Phương gật đâu: “Tất nhiên rồi.

Không phải tôi nói, tôi chỉ có quyền chủ tịch

thôi sao? Cũng có nghĩa là, mọi chuyện sau

này của tập đoàn Mạnh Cường đều do tôi lộ diện ”

Trưởng phòng pháp lý Tống Ngọc Lương

hỏi: “Lẽ nào nói chủ nhân thật sự của tập

đoàn Mạnh Cường sẽ đứng sau chỉ đạo?”

Nam Phương cười: “Ừm, thông minh. Nói

trắng ra, tôi cũng là làm công cho chủ nhân.”

“Hít”

Mọi người đều hít một hơi.

Một mình Lê Phước Nam cũng lấy đi mọi

thứ của nhà họ Mai.

Vậy chủ nhân thật sự sẽ lợi hại như thế nào?

Lâm Uyển Oánh lập tức hỏi: “Lẽ nào Lê

tổng nói đợi người chính là đợi chủ tịch thật

sự của chúng ta sao?”

“Đúng, không sai. Cuộc họp này do anh

ấy mở. Anh ấy sắp đến rồi.” Nam Phương nói.

Mọi người đều trở lên căng thẳng.

Vị chủ tịch mới này rốt cuộc là thần

thánh phương nào?

Vào lúc này một phút trồi qua cứ như

một thế kỷ vậy.

Có tiếng động vang lên ở hành lang, mọi

người trở lên căng thẳng.

Sau khi cánh cửa phòng hội nghị mở ra.

Người đi vào lại là Lâm Ngọc Anh.

Ngay cả Nam Phương cũng ngơ ra.

Đây là ai?

Những người khác cũng tức giận nhìn

Lâm Ngọc Anh.

Đặc biết là trưởng bộ tài chính lão Ngụy,

lập tức tức giận nói: “Lâm Ngọc Anh cô đang

làm cái gì vậy? Đây là phòng hội cấp cao của

công ty. Một nhân viên nhỏ bé bị sa thải như

cô đến đây làm gì?”

Lâm Uyển Oánh cũng rất tức giận: “Đúng,

cô chạy đến đây làm gì? Đây là nơi cô nên

đến sao? Nói, là ai bảo cô đến đây?”

——————–

Bình luận

Truyện đang đọc