Màn đêm buông xuống, tiếng ồn ào ban ngày cũng dần dần biến mất, ban đêm âm u cũng đã đến, những ngọn đèn thắp sáng cả thành phố New York lung linh, cả tòa thành phố lớn nhất nhì thế giới càng mỹ luân mỹ hoán như mộng ảo.
Vào lúc chín giờ đêm, trong một gian phòng nằm trong khu dân nghèo thành phố New York.
Trần Phàm cải trang xong đang đứng ngay trước gương, nhìn vào chính mình xem còn chỗ sơ hở nào hay không.
Bộ dáng hắn trong gương đã hoàn toàn thay đổi, hắn đội một bộ tóc giả trên đầu, ánh mắt biến thành màu xanh thẳm, mũi nhọn cao lại đeo một chiếc kính đen, làn da màu vàng cũng đã biến thành màu trắng, khuôn mặt cũng đã hoàn toàn thay đổi.
Hắn đang đeo mặt nạ da người.
Ngoài ra, quần áo của hắn cũng thập phần tương tự như dân bản xứ New York.
Nhìn vào chính mình, Trần Phàm có thể xác định, cho dù lúc này hắn có xuất hiện trước mặt Silva, chưa chắc Silva đã có thể nhận ra được hắn.
Thật hài lòng với cách giả trang của mình, Trần Phàm đi vào phòng ngủ, lấy ra một chiếc ba lô đã chuẩn bị sẵn.
Mở khóa kéo ba lô, Trần Phàm tỉ mỉ kiểm tra đồ vật bên trong.
Dao găm, súng lục, băng đạn, dây thừng, máy nhìn ban đêm, đạn phát sáng, lựu đạn...kiểm tra xong mọi thứ trong ba lô, Trần Phàm giơ cổ tay nhìn đồng hồ, dự định đi ra cửa, lại cảm nhận được đồng hồ chợt chấn động.
Nhận thấy được đồng hồ chấn động, Trần Phàm ấn vào một nút nhỏ trên đồng hồ, đưa đồng hồ lên bên tai.
- Đồ Tể, bạn tôn quý nhất của tôi, có một tin tức quan trọng tôi cần hội báo với anh.
Rất nhanh, bên trong đồng hồ truyền ra thanh âm của Silva.
Trần Phàm buông ba lô, đi tới bên cửa sổ, nhìn vào màn đêm New York, bình tĩnh hỏi:
- Tin tức gì?
- Tên hỗn đản Tiết Hồ đã xuất hiện, người của tôi gặp được hắn tại Las Vegas.
Ngữ khí của Silva hơi có vẻ hưng phấn cùng kích động, càng nhiều chính là tôn kính.
Lòng tôn kính kia đến từ tận sâu trong nội tâm!
Hắn biết rõ, nếu như không có Trần Phàm, gia tộc Gambino căn bản không có khả năng tiêu trừ được nguy cơ lần này, ngược lại còn có thể trở thành đá kê chân cho gia tộc Qiesi Jarno thượng vị.
- Đã biết.
Nghe được tin tức của Silva, Trần Phàm cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, cảm giác như hắn đã sớm biết trước.
Biểu hiện của Trần Phàm làm Silva hơi nghi hoặc, theo sau hắn lại tỉnh ngộ nói:
- Đồ Tể tôn quý, bây giờ anh còn chưa có ý định động thủ, đúng không?
- Đối phương rõ ràng đang cài đặt một cái bẫy cho tôi, ông nói tôi có nhảy vào hay không?
Trần Phàm mỉm cười hỏi.
Silva nghẹn lời.
- Tuy rằng nhảy vào chưa chắc sẽ thất bại, nhưng tôi không thích làm chuyện không nắm chắc, càng không thích đem quyền chủ đạo cấp cho địch nhân. Đương nhiên ông có thể cho tướng quân Schneider phái người đến Las Vegas.
Thấy Silva trầm mặc, Trần Phàm trả lời, sau đó cười nói:
- Silva thân ái, tin tưởng ông hiểu được ý định của tôi. Còn nữa, làm sẵn chuẩn bị chúc mừng đi, đêm nay đại giết hại còn khủng bố hơn trận đại giết hại của đêm "Lễ Tình Nhân" ngày trước sắp trình diễn, gia tộc của ông sẽ trở thành truyền kỳ không thể siêu việt trong lịch sử Mafia nước Mỹ!
- Hô...hô...
Nghe được lời nói của Trần Phàm, Silva đã sớm biết được một bộ phận trong kế hoạch của Trần Phàm giờ này lại cảm thấy vô cùng kích động, hơi thở trở nên có chút dồn dập.
Mà Trần Phàm không đợi Silva trả lời, trực tiếp cắt đứt điện thoại.
Năm phút sau, Trần Phàm lái một chiếc xe cũ kỹ rời khỏi khu dân nghèo.
Cũng giống như gia tộc Gambino, làm gia tộc đứng hàng thứ hai của Mafia nước Mỹ, gia tộc Qiesi Jarno cũng có một trang viện tại New York, nhưng diện tích trang viện không lớn bằng gia tộc Gambino, quy mô cũng nhỏ hơn một chút.
Mười giờ đêm.
Trên đường đi Trần Phàm liên tục đổi hai lần xe, cuối cùng lái một chiếc Ford dừng lại trong rừng cây cách trang viện gia tộc Qiesi Jarno khoảng mười cây số.
Cho xe ẩn vào trong rừng, động tác Trần Phàm thật nhanh nhẹn mở ra ba lô, thay đổi một bộ trang phục tác chiến màu đen, đeo lên trang bị, tựa như u linh biến mất trong đêm tối.
Mười giờ ba mươi.
Trần Phàm thừa dịp máy camera xoay đi chừng 0. 8 giây, thành công tiến nhập trang viện gia tộc Qiesi Jarno.
Sau khi tiến vào trang viện, Trần Phàm cũng không cảm thấy xa lạ, ngược lại quen thuộc như trong nhà của mình, đi thẳng đến khu nhà trung ương trang viện.
Nơi đó tổng cộng có mười một tòa biệt thự, người ở lại bên trong đều là thành viên trung tâm của gia tộc Qiesi Jarno.
Cũng giống như trang viện của gia tộc Gambino, biện pháp bảo an của gia tộc Qiesi Jarno thật cường đại.
Bên trong trang viện chẳng những có camera theo dõi, mỗi một cây số đều có trạm gác của bảo tiêu, ngay cửa trang viện cũng có bảo tiêu canh gác, có bảo tiêu tuần tra cùng ẩn núp trong bóng tối, ngay cửa mỗi kiến trúc cũng có bảo tiêu canh giữ.
Đối với Trần Phàm mà nói, hắn dùng tư liệu do gia tộc Gambino và Kroff cung cấp, vì thế hiểu rõ bố cục trong trang viện như trong lòng bàn tay, thậm chí Trần Phàm đối với những vị trí cọc ngầm trong trang viện cùng thời gian tuần tra và mỗi địa phương kiểm tra đều rất rõ ràng.
Bằng vào kinh nghiệm nắm giữ tin tức và thuần thục ẩn núp, Trần Phàm rất nhanh đi tới trong bụi cây cách biệt thự số hai không xa.
Hiện tại tộc trưởng gia tộc Qiesi Jarno Thorn Qiesi Jarno cũng không có mặt trong trang viện, xử lý công việc trong gia tộc chính là em trai của Thorn, Totti Qiesi Jarno, hắn đang ở trong biệt thự số hai.
So sánh với những biệt thự khác mà nói, biệt thự số hai phòng vệ sâm nghiêm hơn, trước sau có bốn gã bảo tiêu, bốn phía biệt thự đều có camera theo dõi, hơn nữa không hề gián đoạn, nếu muốn không bị nhìn thấy mà xâm nhập biệt thự là không có khả năng.
Trần Phàm ẩn trong bụi cây gần đó quan sát chừng nửa phút đồng hồ, đang muốn hành động, chợt nhìn thấy xa xa lóe sáng hai ngọn đèn, hai chiếc xe hơi chạy nhanh về hướng biệt thự.
Rất nhanh, trong ánh nhìn chăm chú của Trần Phàm, hai chiếc xe hơi dừng trước cửa biệt thự số hai, ở chiếc đầu tiên có một gã đại hán da đen dáng người khôi ngô, mặc âu phục màu đen bước xuống.
Sau khi đại hán da đen bước xuống xe, lập tức đi tới chiếc xe hơi thứ hai mở cửa xe, để người ngồi ghế sau bước xuống.
Marcel Desailly?
Theo sau, trong ánh nhìn chăm chú của Trần Phàm, em trai của tộc trưởng gia tộc Profaci, Marcel Desailly chuyên phụ trách công ty Dreamworks từ trong chiếc Linlcon bước xuống.
Sau khi Marcel Desailly bước xuống xe, người da đen kia nói vài câu với bốn bảo tiêu canh cửa, sau đó bốn người đều cúi đầu chào hỏi Marcel Desailly, lại còn đưa tay thỉnh mời hắn.
Marcel Desailly đi vào biệt thự số hai, mà tên bảo tiêu đưa hắn tới lại cùng bốn gã giữ cửa chào tạm biệt, sau đó lái xe rời đi.
Khi chiếc xe của tên bảo tiêu đi được một lúc, Trần Phàm liền mở máy quấy nhiễu điện tử.
Trong phòng theo dõi của gia tộc Qiesi Jarno, sắc mặt một đội trưởng bảo tiêu đột nhiên biến đổi:
- Mọi người chú ý, hình ảnh theo dõi đã trắng xóa, có người xâm nhập trang viện!
- Sưu!
- Sưu!
- Sưu!
- Sưu!
Thanh âm của hắn vừa hạ xuống, Trần Phàm đang ẩn trong bụi cây chợt nâng tay, bắn bốn phát vào ngay cửa biệt thự.
Tiếng súng vang, đầu người vỡ!
Bốn gã bảo tiêu vừa nhận được thông báo, còn chưa kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào đã bị bắn nổ đầu, thân mình ầm ầm ngã xuống đất.
Cùng lúc đó mặt sau biệt thự số hai, bốn gã bảo tiêu còn lại nghe được lời thông báo của đội trưởng, lập tức chạy tới cửa chính, kết quả nghe được tiếng súng hãm thanh, sắc mặt đại biến càng tăng nhanh tốc độ.
Ngay sau đó. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Truyenyy chấm cơm.
Bọn hắn rõ ràng nhìn thấy đồng bạn của mình ngã trên mặt đất, thân hình bất động.
Nhìn thấy một màn này, một gã bảo tiêu vừa định hội báo, tận sâu trong tâm linh lại tràn ngập một cỗ khí tức nguy hiểm, theo bản năng muốn nằm xuống.
Đã chậm!
Không đợi tên bảo tiêu kịp làm ra hành động, một viên đạn cắt qua lực cản không khí chuẩn xác bắn trúng mi tâm của hắn.
Một phát bạo đầu!
- Sưu!
Ngay sau đó, ngay trong ánh mắt kinh ngạc của tên đồng bạn hắn, lại một viên đạn bay tới bắn trúng đầu tên đồng bạn.
Vẫn là một phát bạo đầu!
Hai gã bảo tiêu từ phương hướng ngược nhau vừa chạy tới, bọn hắn ở cách bụi cây Trần Phàm đang ẩn núp không xa, lúc này nhìn thấy hai đồng bạn của mình đã ngã xuống, sắc mặt đều biến đổi, theo bản năng muốn dùng vô tuyến điện thông báo tin tức.
- Hô...
Ngay sau đó, không chờ bọn họ kịp lên tiếng, một tiếng gió rít truyền đến, một cỗ sát ý kinh khủng bao phủ bọn hắn.
- Phốc xuy!
- Phốc xuy!
Trong bóng đêm, Trần Phàm giống như u linh tiến sát tới cạnh hai gã bảo tiêu, không đợi hai gã kịp làm ra phản ứng, dao găm sắc bén như cắt đậu hũ trước sau đem cổ họng hai gã đại hán cắt đứt.
Tiếng kêu của hai gã đại hán lại nuốt ngược vào trong.
Làm xong chuyện này, Trần Phàm cầm lấy bộ đàm một gã bảo tiêu, dùng một loại ngữ khí thật lo lắng hô:
- Có người tiến vào trang viện, ở biệt thự số hai mươi ba a...
- Tổ một, tổ hai lập tức tới biệt thự số hai mươi ba, tổ ba, tổ bốn lập tức đi tới biệt thự khu trung tâm!
Nghe được thanh âm truyền ra trong tai, Trần Phàm mỉm cười, vứt bỏ vô tuyến điện, đi nhanh về hướng biệt thự số hai.
Trong phòng sách biệt thự số hai, Totti đang cau mày, nhìn sắc mặt khó xem của Marcel Desailly, nói:
- Marcel, vậy anh đã nhận được thông báo của ngài Rossi.
- Phải, ngài Totti, anh tôi bảo tôi tới tìm ngài.
Nhìn Totti, Marcel cũng biểu hiện vẻ tôn kính, giống như khi đối diện Rossi.
- Gia tộc Gambino tiêu trừ được nguy cơ, kế hoạch của chúng ta thất bại, tình thế trở nên cực kỳ nguy hiểm.
Totti thẳng thắn nói:
- Ba ngày sau là đại hội ủy ban Mafia, gia tộc Gambino hơn phân nửa sẽ trả thù chúng ta trong đại hội. Vì cam đoan lợi ích của chúng ta, trong vòng ba ngày tới, chúng ta nhất định phải lôi kéo được ủy viên các gia tộc khác liên minh.
- Nhớ rõ, không tiếc hết thảy trả giá!
Nói xong lời cuối cùng, Totti lại tăng thêm ngữ khí lặp lại một lần, cảm giác như lo lắng Marcel Desailly không thể ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề.
- Hiểu được, ngài Totti!
Marcel đã sớm nghe Rossi thông tri, khi nghe Totti yêu cầu, liền trả lời dứt khoát.
Nghe hắn trả lời, đôi mày Totti thoáng giãn ra, theo sau đang muốn tiếp tục nói gì đó, lại nghe được ngoài hành lang phòng sách truyền vào tiếng bước chân thật tiết tấu.
Phát hiện này không khỏi làm Totti sửng sốt, ngay cả Marcel cũng thoáng ngây người.
Là gia tộc Mafia đệ nhị của Mỹ, chế độ quản lý của gia tộc Qiesi Jarno cực sâm nghiêm, thành viên trung tâm của gia tộc đang tiếp kiến khách nhân, không có phân phó, vô luận là bảo tiêu hay người hầu đều không dám đánh nhiễu!
Sau thoáng ngây người ngắn ngủi, Totti đang muốn nhấn nút trên bàn chợt nghe thông tấn khí vang lên.
- Nhị lão bản, có người xông vào trang viện, tôi đã mất đi liên hệ với bảo tiêu chung quanh biệt thự của ngài, ngài lập tức ẩn núp, chờ chúng tôi cứu viện!
Điện thoại vừa chuyển được, thanh âm đội trưởng bảo tiêu gia tộc Qiesi Jarno truyền vào trong tai Totti.
- Bá!
Nghe được lời bảo tiêu, sắc mặt Totti cuồng biến.
Dát chi!
Cùng lúc đó, tiếng chân ngoài hành lang dừng phắt lại, cửa phòng bị người đẩy ra, Trần Phàm trong vẻ bề ngoài cải trang xuất hiện ngay cửa.
- Chào các ngài, thỉnh mang lời thăm hỏi của tôi tới Satan.
Ngay cửa phòng sách, Trần Phàm tuyên bố tội chết của Totti cùng Marcel Desailly.