HỎA VŨ CHIẾN THẦN TẦN VŨ PHONG

Chương 1225

 

Tân Vũ Phong đứng lên, ánh mắt lạnh lùng đáng sợ.

 

“Có vẻ như cậu thực sự là lính mới của doanh trại Thần Sách… Không những không tin tôi, mà còn không hiểu biết gì về tôi”

 

Quách Chí Mãn cúi đầu không nói gì.

 

Tân Vũ Phong từng chút một cởi bỏ lớp băng gạc vì để che giấu diện mạo mà quấn lên, như thể đang giải trừ một phong ấn nào đó.

 

“Tôi không muốn là thứ bị người ta lấy đi…”

 

Tân Vũ Phong hơi híp mắt, trong mắt lóe lên tia sáng.

 

“Cũng sẽ không ai có thể lấy đi sự thật trước mặt tôi!”

 

Quách Chí Mãn toàn thân run rẩy!

 

Khí lực của Tân Vũ Phong trong tích tắc đã phá vỡ phong ấn, sức mạnh của tông sư ngũ trùng thiên bộc phát toàn bộ!

 

Quách Chí Mãn không phải không muốn nói, mà là không dám nói!

 

Khí lực của Tân Vũ Phong đã đạt tới đỉnh cao, khiến cho người chỉ có cấp bậc tông sư như Quách Chí Mãn hận không thể quỳ xuống xưng thần!

 

Quách Chí Mãn không có một chút phản kháng nào, quỳ xuống trước mặt chiến thần Thiên Vũ đời trước.

 

Tân Vũ Phong ánh mắt lạnh lùng, từng bước từng bước đi ngang qua Quách Chí Mẫn.

 

“Chờ đi, chờ tôi báo thù cho tướng sĩ Bạch Hứa Trạch, là đồng đội của tôi, là cấp trên của cậu..: “Những đồng đảng người Đông Hoàng đã giết hại Bạch Hứa Trạch, giết hết không chừa một ai!”

 

Tân Vũ Phong dừng bước, để lại cho Quách Chí Mẫn một câu này.

 

“Còn phải lấy Đỉnh Cửu Châu chứa đựng vận may của Đại Hạ, tôi nhất định không thể để đám Đông Hoàng này mang nó đi”

 

Tân Vũ Phong nói xong, từng bước từng bước đi ra khỏi trạm gác của khu nhà đang xây dở.

 

Quách Chí Mẫn nhanh chóng đứng dậy đi theo, chạy bộ suốt cả chặng đường mới miễn cưỡng đuổi kịp bước chân của Tân Vũ Phong.

 

“Thiên Vũ đại nhân, đám người Đông Hoàng này bây giờ đang tập hợp ở tầng cao nhất trong khu dân cư này, tổng cộng hơn 7..người không tới 8..người

 

Tân Vũ Phong gật đầu, ừ một tiếng.

 

Quách Chí Mẫn hít một hơi thật sâu và tiếp tục nói: “Trước mắt bọn chúng chỉ biết rằng có tám cứ điểm đã mất liên lạc, đoán rằng là bị tiêu diệt bởi lực lượng vũ trang của Đại Hạ, bởi vì người của doanh trại Thần Sách chúng ta đã cắt đứt liên lạc giữa các điểm truyền tin”

 

“Vậy nên bọn chúng vẫn chưa hề biết, thực chất chỉ có một mình Thiên Vũ đại nhân đã quét sạch tám căn cứ điểm, vẫn chỉ nghi ngờ đó là lực lượng do Đại Hạ phái tới. Bây giờ bọn chúng tập hợp lại là để đưa ra biện pháp có thể đối phó”

 

“Hơn nữa ngay lúc này, bọn chúng cũng đã thông báo cho tổng bộ. Khoảng hai giờ sáng hôm nay, người chúng phái đi có thể liên lạc với tổng bộ”

 

Thời gian liên lạc này phải sớm hơn mấy tiếng so với dự tính của Tân Vũ Phong.

 

Tuy nhiên, cũng đủ rồi.

 

Tân Vũ Phong chậm rãi nói: “Thực lực của đối phương là gì?

 

Quách Chí Mẫn suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Thiên Vũ đại nhân, tôi vốn là ở căn cứ điểm này. Thực lực của thống đốc Đông Hoàng ở căn cứ điểm của chúng tôi là cấp tông sư nhị trùng thiên. Đây đã là cao nhất rồi”

 

“Ở những cứ điểm khác, phần lớn đều là cảnh giới tông sư, nhiều nhất đều là Ám Kình cấp cao nhất”

 

“Minh Kình cũng có, nhưng rất ít, đại đa số là Ám Kình”

 

Tân Vũ Phong ừ một tiếng, Quách Chí Mẫn nói tiếp, lời nói không khỏi mang theo một chút lo lắng: “Thiên Vũ đại nhân, anh… anh là tông sư cấp mấy vậy? Đối phó với tám ngàn người này, e rằng quá nguy hiểm…”

 

Tân Vũ Phong vẫn chỉ ừ một tiếng ngắn gọn súc tích, tựa hồ hoàn toàn không có ý định cùng Quách Chí Mãn nói chuyện.

 

Anh chợt dừng lại, quay người nhìn Quách Chí Mẫn rồi chỉ tay về hướng phía sau mình: “Tòa nhà cao tầng bật đèn pha, tất cả bọn chúng đều ở đó đúng không?”

 

Quách Chí Mãn bất ngờ, sau đó nhanh chóng phản ứng lại gật đầu: “Đúng vậy, Thiên Vũ đại nhân”

 

Tân Vũ Phong nói: “Được rồi, đi theo tôi tới đây là được, không cần theo nữa”

 

“Nhưng mà..” Quách Chí Mãn muốn nói cái gì đó, nhưng Tân Vũ Phong lại có vẻ không kiên nhãn: “Tôi đã nói rồi, không cần đi theo nữa!”

 

Quách Chí Mẫn chỉ đành ở lại chỗ này.

Bình luận

Truyện đang đọc