HỎA VŨ CHIẾN THẦN TẦN VŨ PHONG



Ma khí xung quanh phạm vi mười dặm đang dâng trào về phía trung tâm với tốc độ gần như điên cuồng.

Đúng là chỉ khi Ma Quân Cửu U và Tu La chiến đấu mới có vậy.

Mọi người nhịn không được mà dừng chân lại.

Trong lúc đó ma khí cuồng bạo giống như một cơn cuồng phong, thổi ào ào chuyển động.

Một số chiến binh có sức mạnh tương đối hơi thấp, thậm chí đều đã bị thổi đến mức đứng không yên được rồi! “Đây, rốt cuộc là tình huống gì đây chứ!”
“Đây là do Ma Quân Cửu U làm ra, hay là do thằng nhóc Tu La kia làm ra vậy?”
“Vậy mà còn phải hỏi, chắc chắn là Ma Quân Cửu U rồi!”
“Đúng vậy, mặc dù thằng nhóc Tu La đó rất lợi hại, nhưng xét cho cùng thì anh ta cũng là người song tu giữa chính nghĩa và tà ác.

Ma Quân Cửu U của chúng ta, mới chính là người chuyên tu đạo này!”
“Nói thật không sai, lần này đoán chừng sức mạnh bỏ ra cũng không nhỏ đầu.

“Đúng vậy, cũng may là chúng ta chạy trốn đi nhanh..

“Đúng vậy đúng vậy, chứ mà chạy chậm một bước, bị ảnh hưởng một cái, thì cảm giác đó thật sự là…”

Mọi người đều cảm thấy kinh hãi, trước hiện tượng kỳ lạ xung quanh.

Nhưng bọn họ không biết là chuyện kinh động hơn vẫn còn ở phía sau.

Đáng tiếc người chứng kiến việc này chỉ có Ma Quân
Cửu U và Tu La.

Những người khác không hề hay biết.

Lúc này.

Trong biệt thự của Ma Quân Cửu U.

Ma Quân Cửu U và Tu La đứng đối diện nhau trong đại sảnh đổ nát, ma lực trong tay Ma Quân Cửu U đang dâng trào mạnh mẽ.

Ma lực xung quanh cũng đang cuộn vào trong tay Ma Quân Cửu U.

Tần Vũ Phong nhưởng mày.

Đây có được gọi là, đang cơn buồn ngủ tới thì có người đưa cho cái gối không?

Vẫn chưa kịp đợi Tần Vũ Phong định viết gì, Ma Quân Cửu U ở đối diện đã lên tiếng đầy ngạo nghề.

“Này, thằng nhãi, hôm nay tôi phải cho cậu mở mang tầm mắt trước khi chết.

“Không phải cậu luôn cho rằng mình rất mạnh sao? Đáng tiếc, tôi nói cho cậu biết, cậu không bằng bản quân tập trung tinh thần!”
“Nói cho cậu biết, chiều này vẫn là cấm thuật mạnh nhất trong Thiên ma giải thể, ma pháp trong phạm vi năm kilet đều bị tôi thao túng được!”
“Cậu hãy đợi chết đi!”
Tần Vũ Phong nghe Ma Quân Cửu U nói chỉ cười lạnh một tiếng.

Ma pháp trong phạm vi năm kilet đều bị ông ta thao túng được sao… Điều này chứng tỏ là ma pháp của anh cũng bị trút vào cuộc công kích này?
Cũng đồng nghĩa là chiêu này phóng ra xong, sợ rằng
Ma Quân Cửu U sẽ không còn chút khí lực nào.

Ma Quân Cửu U, đây có được coi là được ăn cả ngã về không không? Tần Vũ Phong nhếch miệng cười khinh bỉ.

Ma Quân Cửu U nhìn bộ dạng khinh thường của Tần Vũ Phong, đã không còn tức giận nữa.

Trong lòng cũng chỉ cười lạnh.

Tu La này vẫn rất hống hách.

Vậy ông ta cũng muốn xem xem, rốt cuộc cậu ta còn hống hách được tới khi nào.

Đợi chiêu của mình phóng ra, xem cậu ta còn tài ba cỡ nào!
Tần Vũ Phong cũng không nói gì chỉ lặng lẽ bắt đầu vận khí công..


Bình luận

Truyện đang đọc