HỎA VŨ CHIẾN THẦN TẦN VŨ PHONG

Chương 603:

Nếu như không có anh đứng ra, một thân thực lực cường hãn gần như thần linh, làm sao bọn họ có thể may mắn tìm được đường sống sót sau vụ tai nạn như bây giờ chứ?

Nếu như không có anh ngăn cản cơn sóng dữ, đánh bại Hoạt Diêm Vương, liệu bây giờ nhà họ Hàn có thể bảo toàn được hay sao?

Nghĩ tới đây, cặp mắt già nua vẩn đục của Hàn Cam Vọng chứa đầy nước mắt, run rẩy đi tới trước mặt của anh, dập đầu bái lạy: “Đại ân đại đức của ngài Tần, lão phu suốt đời khó có thể quên! Nếu như không có ngài Tần ra tay cứu giúp, chỉ sợ cằn cơ trăm năm của nhà họ Hàn đã sớm bị hủy hoại trong chốc lát rồi!”

“Đợi ngày sau nhà họ Hàn được xây dựng lại, nếu như ngài Tần không chê, lão phu đây nguyện ý lập bài vị trường sinh cho ngài Tân ở từ đường của nhà họ Hàn, ngày đêm trông coi, cung phụng!”

“Không cần làm đến mức này đâu!”

Anh vội vàng tiến lên đỡ Hàn Cam Vọng đứng dậy.

Mặc dù anh đã nhìn ra được, trước đó cách nói chuyện của Hàn Cam Vọng đối với anh cũng không mấy tín nhiệm, thậm chí còn có chút khinh thường thực lực của anh.

Nhưng mà anh cũng hết sức bội phục ông ta, không biết có phải là vì một thân can đảm nghĩa hiệp mà ông ta biểu lộ ra ngoài hay không nữa?

Còn có một trăm tên hộ vệ của nhà họ Hàn vì ông ta mà chết kia cũng đủ để chứng minh nhân phẩm cao thượng của Hàn Cam Vọng, lại còn có cách điều khiển kẻ dưới, khiến cho nhiều người như vậy vui lòng phục tùng, trung thành tận tâm!

“Đã nhận ủy thác của người khác thì phải hết lòng làm việc cho người ta, trưởng họ Hàn không cần phải đa lễ như vậy!”

Anh nói xong, cùng với Hàn Sướng Âm một trái một phải đỡ ông ta đứng vững.

“Ngài, ngài Tần.”

Thẩm Chiêu và Lý Tổng La, từng người đều không ngừng khẩn trương liếm môi, một người xoa hai tay vào nhau đi đến đây.

Thẩm Chiêu mở miệng trước, kiên trì nói: “Hôm nay cám ơn ngài Tần đã đánh bại lão tặc Hoạt Diêm Vương kia, cứu hai người chúng tôi một mạng… Trước đó chúng tôi có mắt mà như mù, trong lời nói có nhiều cái đã đắc tội với ngài Tần. Mong ngài Tân có thể rộng lòng tha thứ cho chúng tôi!”.

Lý Tống La ở bên cạnh gật đầu: “Đúng vậy, ngài Tần, trước đó là do chúng tôi đã đắc tội nhiều với ngài, là chúng tôi mắt chó coi thường người khác!”

Anh đối diện với sự thành khẩn cám ơn và sám hối của anh người này cũng không thực sự để ý lắm, chỉ thản nhiên gật đầu: “Không sao?”

Lúc này Lý Tổng La và Thẩm Chiêu mới thở phào nhẹ nhõm được.

Không nói đến việc mấy ngày trước bọn họ tìm đủ mọi cách để khiêu khích anh, thậm chí trước khi Hoạt Diêm Vương xuất hiện, miệng của bọn họ còn nói ra lời bất kính với anh. May là anh lòng dạ bao la, không có so đo với bọn họ chuyện nhỏ nhặt này.

Nếu không thì, bọn họ ngay cả một chiêu của Hoạt Diêm Vương đều không đỡ nổi, nếu như anh muốn so đo với bọn họ, có thể nói là dễ như trở bàn tay, tùy tiện một đầu ngón tay của anh cũng có thể nghiền chết bọn họ.

May mắn thật…

Lý Tống La và Thẩm Chiêu cũng chỉ có thể nói may mắn, anh cũng không phải là một người bụng dạ hẹp hòi gì, thậm chí còn có chút độ lượng quá mức.

Giờ phút này Hàn Sướng Âm ở bên cạnh yên lặng nhìn xem, đợi Lý Tống La và Thẩm Chiêu nói lời cảm tạ, xin lỗi xong xuôi mới đi tới chỗ này.

Cô ta mấy máy môi, mở miệng nói: “Cám ơn ngài Tần đã cứu toàn bộ nhà họ Hàn chúng tôi! Nếu như không có ngài Tần, chúng tôi thật sự không biết phải làm sao mới đúng, căn cơ và cơ nghiệp trăm năm của nhà họ Hàn sợ là cũng bị mất trắng trong tối nay!”

“Nếu như ngài Tần không chê mà nói…”

Hàn Sướng Âm nói đến đây thì dừng lại một chút,trên gương mặt xinh đẹp nhiễm một tầng ửng đỏ mong manh.

Mặc dù trong trận chiến đấu vừa rồi Hàn Sướng Âm bị nhiễm không ít tro bụi, nhưng vẻ đẹp mỹ lệ lẫn e thẹn của thiếu nữ vẫn như cũ khó mà che chắn hết được. Ánh trăng phủ lên mạng che mặt kín cẩn của cô ta một tia sáng tỏ, hết sức thanh lệ thoát tục.

Anh hơi hào hứng nhìn cô ta, chờ cô ta nói tiếp.

“Sướng Âm nguyện ý..”

Hàn Sướng Âm ấp úng, giống như là nói không được, ngay cả hai bên tai cũng kèm theo đó mà đỏ bừng lên. Cô ta giống như đã hạ quyết tâm rất lớn, mở miệng nói: “Sướng Âm nguyện ý ở bên cạnh, hầu hạ ngài Tần cả đời này!”.

Cặp môi hồng nhuận của Hàn Sướng Âm cong lên, khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng, chờ đợi câu trả lời của anh.

Tần Vũ Phong trẻ tuổi đẹp trai lại còn khí thế, tuổi tác rõ ràng cũng không có chênh lệch bao nhiều so với cô ta, nhưng thực lực lại còn cao hơn cô ta gấp mấy lần.

Hơn nữa, anh còn là ân nhân cứu mạng của cô ta, Hàn Sướng Ấm chỉ là một cô gái trẻ tuổi, khó mà không động lòng cho được.

Nhưng mà anh chỉ ôm quyền hướng về phía cô ta: “Cám ơn cô chủ Hàn ưu ái, có điều Tần Vũ Phong tôi đã sớm có vợ, cũng đã sớm thề một đời một kiếp một đời người, chỉ sợ không tiện kết giao thân thiết với thiếu chủ”

“Nhà họ Hàn hùng mạnh, cho dù có gặp phải một kiếp như ngày hôm nay thì cũng sẽ nhanh chóng khôi phục lại sự phồn vinh trong quá khứ. Nếu như cô chủ Hàn muốn tìm một người đồng hành, ở lại nhà họ Hàn bầu bạn với cô chắc hẳn cũng không có gì là khó!”

Bình luận

Truyện đang đọc