KÝ CHỦ CỦA TA LÀ ÁC MA



Hứa Khả Khả nghe Nhiễm Bạch nói vậy mới yên tâm nói:
"Đây là người mà em nói là ngay cả trong mơ em cũng không chạm tới, Tô Gia đại tiểu thư.

"
Hứa Dương lắp bắp:
"Chị, chị! Chị không gạt em chứ.

"
Hứa Khả Khả liếc mắt:
"Chị đã lừa em bao giờ chưa?"
Hứa Dương kích động nhìn về phía Nhiễm Bạch, cúi gập người thật thấp làm cho Hứa Khả Khả giật nảy mình, nhưng mà Hứa Dương cũng không để ý đến Hứa Khả Khả bị giật mình.

Thần sắc đặc biệt kích động, một mặt vinh hạnh:
"Tô tiểu thư, thật vui khi có thể được gặp chị!"
Nhiễm Bạch: "! "
Hoá ra cô có nổi tiếng như vậy sao?

Hứa Dương nhìn thần tượng của mình ở trước mặt mình, nhịn không được thao thao bất tuyệt:
"Thần tượng, chị có biết không? Từ lần đầu tiên biết tới chị, em đã vô cùng sùng bái chị, chị là người tuyệt nhất mà em biết, em sẽ cố gắng, nhất định sẽ nhìn vào chị để học tập! "
Hứa Dương đang định blap blap mà nói nữa.

Hứa Khả Khả tranh thủ cắt ngang Hứa Dương, nếu cứ tiếp tục, không biết em trai cô muốn nói tới khi nào nữa.

Đối với bản tính lắm lời của em trai, Hứa Khả Khả nhất quyết cắt ngang Hứa Dương,
"Tô tiểu thư thích yên tĩnh.

"
Nghe nói như thế, Hứa Dương lập tức ngừng nói chuyện, mắt nhìn Nhiễm Bạch,
"Thần tượng, hó ra là chị thích yên tĩnh.

"
Nhiễm Bạch cười:
"Ừm.

"
Hứa Dương cảm thấy nếu như thần tượng đã thích yên tĩnh, mình tuyệt không thể nói quá nhiều trước mặt cô, lập tức kéo chị gái mình sang một bên, kích động cười nhỏ giọng nói:
"Chị, chị không biết thần tượng của em chính là Tô thần sao? Sao không sớm nói cho em là chị quen cô ấy.

"
Nghe thấy Hứa Dương oán trách, Hứa Khả Khả co quắp khóe miệng.

Gia hỏa này, thần tượng là hết thảy mà.

"Chị cũng là hôm nay vừa lúc được Tô tiểu thư giúp đỡ một chuyện, cũng không phải là quen biết.

"
Hứa Dương trong mắt xẹt qua một vòng thất vọng,
"Vậy thật đáng tiếc.


"
Bất quá, rất nhanh, ánh mắt Hứa Dương liền phát sáng:
"Hiện tại không quen, thì sau này có thể quen mà, chị à, chị phải cố gắng trở thành bạn tốt với thần tượng trở của em nha.

"
Hứa Khả Khả nghe nói như thế, liếc mắt.

Cắt!
Thật sự cho rằng loại người như thế sẽ có giao lưu với bọn họ sao?
Bất quá, nghĩ đến đưa con trong bụng, trong đầu Hứa Khả Khả liền loạn thành một đoàn, không biết làm thế nào mới tốt.

Bực bội phất phất tay, nói:
"Tô tiểu thư thích yên tĩnh, em cũng đừng làm phiền cô ấy.

"
Hứa Dương trịnh trọng gật đầu.

Tất cả tiêu chuẩn của thần tượng, chính là tiêu chuẩn của cậu.

Sau đó Hứa mẹ trở về, nhìn thấy Hứa Dương thì nhíu mày:
"Dương Dương, không phải con đang ở trường học sao?"
Hứa Dương ho khan vài tiếng, chột dạ nói:
"Không có gì, trường học nghỉ.

"
Vừa nhìn thấy Hứa Dương như vậy, Hứa mẹ làm sao có thể không biết rằng, chắc chắn không phải như Hứa Dương nói chứ.

Hứa Khả Khả đơn thuần dễ bị lừa, nhưng Hứa mẹ thì không phải.

Bất quá, vì Nhiễm Bạch ở đây, Hứa mẹ cũng không nhiều lời, chờ sau khi Nhiễm Bạch đi rồi thì sẽ hỏi Hứa Dương một chút.

Lúc này, bên ngoài có tiếng ồn ào vang lên.


Một đám người ăn mặc thô tục, tham lam nhìn chiếc xe sang trọng ngoài cửa.

Trong mắt tham lam không che giấu chút nào.

Trời ạ, loại xe này trước giờ chỉ nhìn thấy trên TV.

Rốt cuộc thì Hứa mẹ đã trèo được lên người nào.

Nếu như chiếc xe này là của mình?
Trong đầu chị dâu của mẹ Hứa dần hiện ra ý nghĩ này, càng nghĩ lại càng cảm thấy là đương nhiên.

Hứa mẹ đã trèo lên được nhà giàu, nên phải giúp đỡ những người thân thích như bọn họ.

Phú Quý còn phải lên đại học, nếu có cái xe sang trọng này, như thế nhìn thật có khí phái.

Tài xế ngồi trong xe, mắt lạnh nhìn Hứa Nhị tẩu thâm lam, trong mắt xẹt qua chán ghét.

Nếu không phải tiểu thư không ra lệnh, hắn thật muốn ném những này người ra.

Ánh mắt thật buồn nôn, nhìn cực kỳ không thoải mái.

Hứa Nhị tẩu vốn còn muốn sờ sờ cái xe sang này, nhưng khi chạm tới ánh mắt lạnh như băng của tài xế.

.


Bình luận

Truyện đang đọc