KÝ CHỦ CỦA TA LÀ ÁC MA



Nhiễm Bạch cúi đầu xuống, khiến cho người khác không thấy rõ cảm xúc trong mắt.
Cô nhìn trường học dính đầy vết máu bằng khuôn mặt thờ ơ, chỉ là có thêm một loại khí tức tử vong từ trên người cô phát ra.
Thật là đồ đáng ghét, nên biến mất đi.

Đừng tồn tại nữa.
Bỗng nhiên, dải lụa máu xuất hiện quấn quanh người Nhiễm Bạch, một đôi huyết đồng giống như tử thần, ấn ký màu đỏ như máu giữa mi tâm như ẩn như hiện, cuối cùng ngưng kết ra một bộ áo bào đỏ như nhuộm máu tươi, nhìn thấy mà giật mình.

Phong Lạc nhìn thấy một màn này, gấp đến độ muốn xông phá không gian.

Thế nhưng mà nó lại ra không được.
"Ký chủ! Ký chủ! Mau tỉnh lại!" Phong Lạc lo lắng, ký chủ nhà nó mất khống chế rồi.
Mà Nhiễm Bạch hiển nhiên nghe không vào, khí tức tử vong tràn ngập toàn bộ trường học, lan tràn tại vào cả bên trong thành phố.
Ý Tịch cảm nhận được lực lượng quen thuộc, trong mắt trở nên lo lắng.

Không nên, cô sẽ không thức tỉnh bây giờ đấy chứ.
Trong chớp mắt, Ý Tịch biến mất tại chỗ, xuất hiện trong trường học bị bỏ hoang.
Nó nhìn yêu dị huyết đồng của Nhiễm Bạch, trong lòng gấp đến độ không được, tiểu điện hạ làm sao vậy?
Ý Tịch bỗng nhiên nhớ tới lời Vương nói:
Trời sinh dị mệnh, vạn người tru diệt.

Dải lụa máu đỏ, thiên mệnh huyết đồng.
Bản hồn ở đây, thập tử vô sinh.
Nghịch thiên cải mệnh, Huyết Hồn tế thiên.
Ý Tịch quyết tâm, hiện tại chỉ có thể dùng biện pháp của Vương.
Vương đã cho nó một cái ngọc bội, ẩn chứa năng lực có thể áp chế Nhiễm Bạch ba lần.
Nhưng, cũng vẻn vẹn ba lần, hết ba lần...!khó nói.
Một viên ngọc bội bỗng nhiên xuất hiện ở trong hư không, phía trên có khắc những đường vân cổ, tản ra tia sáng màu xanh biển đậm chói mắt.

Một cỗ uy áp thời kỳ Thượng Cổ xuất hiện, bao phủ toàn bộ trường học.
Trong mắt Ý Tịch lấp lóe, đây chính là lực lượng sao?
Ánh sáng xanh bỗng nhiên bắn thẳng tới Nhiễm Bạch, vờn quanh xung quanh người Nhiễm Bạch.
Ngay tại lúc đó, khí tức khát máu trên thân Nhiễm Bạch chậm rãi tiêu tán.
Thật lâu sau, Nhiễm Bạch rơi xuống đất, khôi phục lại dáng vẻ của nguyên chủ.

Ý Tịch vội vàng chạy tới, nhảy vào ngực Nhiễm Bạch.
Nhiễm Bạch ý tứ sâu xa nhìn Ý Tịch một chút, vật nhỏ có việc giấu cô nha.
Mà bên trong không gian hệ thống, làm sao Phong Lạc có thể nhìn thấy thứ không nên nhìn thấy được.

Nó sớm đã bị Ý Tịch làm cho hôn mê.

Tất cả ký ức liên quan tới đêm nay đã xoá bỏ toàn bộ.
Mà những người đang ở trường học lúc này, tất cả đã biến thành mảnh vụn cặn bã.
Nhiễm Bạch trực tiếp đi ra khỏi trường học, khóe miệng cong lên một vòng như cười như không, gần đây, tâm tình có chút không tốt..


Bình luận

Truyện đang đọc