LỘNG TRIỀU

Khâu Nguyên Phong đang suy nghĩ thì nghe thấy nhân viên trực ban bên dưới gọi vọng lên:
- Sếp Khâu, có điện thoại.

- Ai gọi thế?
Khâu Nguyên Phong dụi thuốc vào gạt tàn rồi đứng lên.

- Bí thư Cao ở Đảng ủy khu.

Cao Dương là Phó bí thư được phân công phụ trách bên công an và văn hóa ở khu vực Giang Miếu này. Đây là một người từ Viện kiểm sát huyện xuống làm Phan Bằng Trình. Cao Dương này chẳng qua mới 37, 38 tuổi nhưng đã ở khu vực Giang Miếu này rèn luyện hai năm và chưa có dấu hiệu được điều về huyện.

- Lão Khâu, sắp sang tháng bảy rồi. Khu chuẩn bị tuyên dương nhân viên ưu tú. Các đơn vị trực thuộc khu đều có mấy tiêu chuẩn. Đồn công an có một, anh xem cơ quan anh chọn ai? Sau khi xác định thì mau đưa tài liệu tới, Đảng ủy khu sẽ thảo luận.

Cao Dương nói chuyện rất rành rọt, so sánh với Tạ Cửu Tùng thì khác hẳn. Hai vị Phó bí thư này có vẻ ngoài khác nhau, một người cao gầy, một người béo mập. Khâu Nguyên Phong thầm nghĩ hai người này chia cho nhau thì tốt biết mấy.

- Ừ, tôi biết rồi, lát tôi sẽ bàn với lão Liêu xem sao.
Trên lý thuyết thảo luận Đảng viên ưu tú nên là chi bộ thảo luận. Mà Bí thư lại là Liêu Xương Thịnh, nhưng trên thực tế ở Đồn công an này nhiều việc Khâu Nguyên Phong nói một là một.

- Ừ đúng rồi, Đồn công an các anh có phải mới có một nhân viên mới tới không?
Cao Dương không có ý dập máy mà hỏi về công việc của đồn.

- Đúng là có một đồng chí. Đó là Triệu Quốc Đống mới điều từ Đội cảnh sát hình sự xuống. Sao vậy Bí thư Cao?
Khâu Nguyên Phong có chút khó hiểu, Đảng ủy Khu Bí thư không mấy khi quan tâm việc này.

- Ừ, vừa nãy lão Lý, lão Long ở xã Đại Quan Khẩu tới. Trước mặt tôi và Bí thư Khương thì bọn họ đều khen đồng chí cảnh sát đồn trú tại xã của Đồn công an anh, nói là đây là đồng chí cảnh sát đồn trú có trách nhiệm trong công tác nhất từ trước đến nay ở xã Đại Quan Khẩu. Đảng ủy xã Đại Quan Khẩu bọn họ rất hài lòng.
Cao Dương rõ ràng rất vui vẻ mà nói:
- Xã Đại Quan Khẩu vốn có ý kiến về Đồn công an các anh, lúc này được bọn họ khen đúng là không dễ.

- Vậy sao? Long Hoa Bình không phải vẫn hay nói xấu tôi ở Đảng ủy sao? Sao bây giờ lại đổi tính thế?
Khâu Nguyên Phong cũng vui vẻ. Nhưng việc này có chút khó hiểu, Triệu Quốc Đống làm gì mà khiến Đảng ủy và Chính quyền xã Đại Quan Khẩu lại thay đổi cái nhìn với Đồn công an Giang Miếu vậy?

- Ha ha, anh cũng đừng có giả vờ. Đồng chí Tiểu Triệu kia vừa đến Đại Quan Khẩu đã xử lý được tên Trịnh Nhị Lại, khiến lão Long bớt phiền phức. Lão Long bây giờ đi làm cũng yên tâm hơn nhiều.
Cao Dương còn nghĩ Khâu Nguyên Phong cố ý giả vờ không biết.

- Hừ, một tên côn đồ mà đã khiến xã Đại Quan Khẩu bọn họ đau đầu như vậy ư? Còn cần Đồn công an chúng tôi đến xử lý? Bọn họ bây giờ mới nghĩ tới Đồn công an chúng tôi sao?
Khâu Nguyên Phong loáng thoáng nghe qua việc này nhưng không để trong lòng, đây không phải việc mà Đồn công an phụ trách.

- Lão Khâu, anh không nên nói như vậy, bây giờ xã Đại Quan Khẩu không phải thay đổi cái nhìn với Đồn công an các anh sao? Không cần biết đồng chí kia là ai, điều này không phải là đạt thành tích dưới sự lãnh đạo của anh sao?
Cao Dương đương nhiên biết mâu thuẫn giữa Khâu Nguyên Phong và Chính quyền xã Đại Quan Khẩu, y cười cười giảng hòa.

- Bỏ đi, chỉ cần Bí thư Cao làm chứng cho Đồn công an Giang Miếu chúng tôi có sức chiến đấu là được.
Khâu Nguyên Phong có chút đắc ý nhưng vẫn ra vẻ không thèm để ý.

- Ha ha, đúng là lão Khâu rộng lượng. Đúng rồi lão Khâu, Tiểu Triệu là Đảng viên chứ?
Cao Dương nói đến việc chính.

- Đúng thế, cậu ấy vào Đảng khi còn học ở trường cảnh sát.
Khâu Nguyên Phong ngẩn ra.

- Tôi thấy cậu Tiểu Triệu này khá được. Nếu có thể được Đảng ủy, Chính quyền xã Đại Quan Khẩu đánh giá cao như vậy, khiến Đồn công an các anh tạo uy tín ở Đại Quan Khẩu, quần chúng phản ánh cũng tốt. Vậy chúng ta hoàn toàn có thể tặng bằng khen biểu dương, cũng là tạo điển hình cho các cậu thanh niên khác.

- Bí thư Cao, Đồn công an chúng tôi không chỉ có mình đồng chí Tiểu Triệu là làm tốt công việc, những người khác đều được. Ví dụ như Lưu Mãnh, hơn nữa Tiểu Triệu mới làm việc ở Đồn công an chưa lâu.

- Lão Khâu, phải cổ vũ thanh niên chứ. Tiểu Triệu không phải đã công tác ở Đội cảnh sát hình sự sao? Lưu Mãnh không phải năm vừa rồi cũng được bầu chọn ưu tú ư? Anh bàn với lão Liêu xem, Bí thư Khương cũng có ý như tôi, tốt nhất là có thể biểu dương thanh niên ưu tú.
Cao Dương nói.

- Như vậy để tôi bàn với lão Liêu xem.
Khâu Nguyên Phong đang suy nghĩ bầu chọn một Đảng viên ưu tú mà Bí thư Khương tỏ thái độ sao? Đây không phải ý của cá nhân Cao Dương sao? Chẳng qua Triệu Quốc Đống biểu hiện đúng là được. Chẳng qua nếu bình chọn Triệu Quốc Đống thì khả năng Lưu Mãnh có thể được điều lên Công an huyện là hơi khó khăn.

- Cứ như vậy đi, các anh mau gửi tài liệu tới Đảng ủy khu.
Cao Dương rất hài lòng mà dập máy.

Khâu Nguyên Phong có chút buồn bực bỏ máy xuống. Bình chọn Đảng viên ưu tú mà Đảng ủy Khu cũng muốn can thiệp sao, có phải tay dài quá không? Chẳng qua Khâu Nguyên Phong cũng biết Cao Dương này nhất định rất hài lòng với biểu hiện của Triệu Quốc Đống nên mới có hành động như vậy. Bình thường Cao Dương mấy khi quan tâm tới việc này.

- Bì Chí Kiên, anh lại đây, tôi hỏi anh là Tiểu Triệu xử lý Trịnh Nhị Lại ở Đại Quan Khẩu là như thế nào?

Khi Bì Chí Kiên thêm mắm thêm muối kể lại câu chuyện Triệu Quốc Đống chỉ trong ba phút đã xử lý xong đối thủ, hơn nữa còn khoe khoang biểu hiện của Triệu Quốc Đống khi bắt Lỗ Đại Oa, Khâu Nguyên Phong không nhịn được cười. Triệu Quốc Đống xem ra đúng là có công phu thật, Lỗ Đại Oa đô con như vậy mà bị Triệu Quốc Đống dùng một tay đánh bay, đây là vừa có sức vừa có kỹ thuật.

Triệu Quốc Đống không ngờ chuyện tốt như vậy còn rơi vào đầu mình. Hắn lúc này đang dẫn theo Hồ Minh Quý và Đàm Khải đi quanh các thôn xã Đại Quan Khẩu.

Không thể không nói lời đồn có tác dụng rất lớn. Chuyện hắn chỉ mất vài phút đã xử lý xong Trịnh Nhị Lại đã được truyền đi khắp xã Đại Quan Khẩu, thậm chí ngay cả xã gần đó cũng biết.

Ai cũng nói Đồn công an Giang Miếu có một sát thần mới tới, chuyên môn đến xử lý đám côn đồ. Không biết ai lại truyền ra việc Triệu Quốc Đống ở câu lạc bộ nhảy Nhà máy dệt xử lý Hổ ca nổi tiếng ở Thị trấn Giang Miếu ra, điều này càng làm Triệu Quốc Đống thêm nổi bật.

Chẳng qua điều này đúng là giúp nhiều cho Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống đến thôn nào thì cán bộ thôn đều nhiệt tình đón tiếp, không cần giới thiệu. Điều này Triệu Quốc Đống không quá quen. Đương nhiên đây là điều Triệu Quốc Đống mong còn không được. Có thể nhanh chóng tạo quan hệ tốt với cán bộ thôn là có lợi cho cả việc công và tư của hắn.

Ba bốn ngày xuống xã, hắn đi khắp 12 thôn của xã Đại Quan Khẩu. Triệu Quốc Đống cũng thuận tiện tìm hiểu về cát quanh bờ sông của xã Đại Quan Khẩu, chuẩn bị cho việc khai thác của mình.

Hắn cũng hiểu thực ra tình hình an ninh trật tự của xã Đại Quan Khẩu không quá phức tạp như mọi người vẫn nghĩ, mấy tên lưu manh hay gây rối thì Triệu Quốc Đống đều đã ghi nhớ, chỉ cần có cơ hội hắn sẽ “làm quen” một chút.

Bình luận

Truyện đang đọc