LỘNG TRIỀU

Cao Chí Minh sa sầm mặt xuống xe. Y không thể tin Triệu Quốc Đống lại có quan hệ với đám người Liễu Đạo Nguyên. Dù là Lưu Triệu Quốc thì đối với Triệu Quốc Đống đáng lẽ cũng là cao không thể với tới mới đúng. Cao Chí Minh nghĩ đau hết cả đầu cũng không thể hiểu.

Có lẽ hắn chỉ có quan hệ với một người trong số đó mà thôi? Nhưng đây là cuộc gặp năm người mà? Nhưng lại là sau khi Liễu Đạo Nguyên làm Bí thư Thị ủy Tân Châu, cách giải thích kia là không được.

Đường Linh cũng không yên tâm. Mới đầu Cao Chí Minh không muốn xen vào việc Đường Cẩn, nói tình cảm người trẻ thì không nên can thiệp. Phải do ả cứ nói mãi thì Cao Chí Minh mới ra mặt. Không ngờ thằng ở nông thôn lại có quan hệ với các nhân vật lớn như vậy.

Về nhà Cao Chí Minh ngồi trên ghế không nói gì, chỉ ngồi hút thuốc. Đường Linh cẩn thận rót trà cho chồng, không dám nói nhiều. Đừng nhìn ở ngoài Đường Linh hay ra vẻ nhưng đó là do Cao Chí Minh không dễ giận. Nhưng Cao Chí Minh mà tức thì Đường Linh cũng phải sợ.

- Tiểu Thiền đâu?
Đường Linh ngửa đầu dựa lưng vào sô pha mà nói.

- Con đến nhà bà ngoại rồi.
Đường Linh nhẹ nhàng nói:
- Chí Minh, anh không cần lo như vậy. Liễu Đạo Nguyên đã đi, mà có khi Triệu Quốc Đống chỉ là trùng hợp ngồi cùng bọn họ thôi.

- Trùng hợp? Em trùng hợp một lần cho anh xem?
Cao Chí Minh cười cười đầy khinh thường:
- Đây là cuộc gặp cá nhân, người bình thường có thể tham gia sao? Ngay cả Trưởng ban Đào có quan hệ khá tốt với Liễu Đạo Nguyên còn không được tham gia. Quan hệ không đến trình độ nhất định thì sao được vào. Em hiểu không?

- Em không biết sao thằng đó lại có quan hệ với bọn họ? Có thể hắn có quan hệ họ hàng với một ai trong đó không?
Đường Linh không phục mà nói.

- Họ hàng? Em thấy có ai mang vợ theo không? Em dùng chút đầu óc có được không?
Cao Chí Minh nói.

- Vậy anh nói thằng đó dựa vào gì mà quen bọn họ?
Đường Linh thẹn quá hóa giận nên gân cổ nói.

- Không biết, biết thì anh còn phải ngồi đây mà suy nghĩ sao. Lúc đầu bảo em đừng xen vào việc này, em không nghe. Hối hận chưa?

- Có gì phải hối hận? Anh em bảo em đi giúp, em có thể không đi sao? Huống chi đây là do Tiểu Cẩn không kiên định thì trách được ai.

- Tự mình không kiên định? Chị dâu em ra vẻ muốn chết thì Đường Cẩn có thể cãi lại được sao?
Cao Chí Minh lạnh lùng nói.

- Cao Chí Minh, anh có ý gì
Đường Linh cũng hơi giận mà nói:
- Có phải là cảm thấy sợ họ Triệu nói bậy với Liễu Đạo Nguyên sẽ ảnh hưởng tới anh.

- Không có ý đó, Trưởng ban Liễu đã được điều đi, anh chỉ là tiếc Tiểu Cẩn bỏ qua mối duyên tốt. Triệu Quốc Đống có tương lai rất sáng.

Tâm trạng Cao Chí Minh rất không tốt, muốn nói không ảnh hưởng là giả. Nếu Đường Cẩn vẫn còn là bạn gái của Triệu Quốc Đống, vậy Liễu Đạo Nguyên nói với Phan Viên Triêu một câu là mình lên một bậc không có gì khó khăn cả.

Bị chồng nói như vậy, Đường Linh có chút lo lắng nói:
- Hay là nói với Tiểu Cẩn một câu, dù sao nó tiếp xúc với Tương Vĩ Tài chưa lâu. Em nghe chị dâu nói Tiểu Cẩn vẫn lạnh nhạt với Tương Vĩ Tài. Nhưng Tương Vĩ Tài rất thích Tiểu Cẩn.

- Bây giờ có tác dụng gì nữa chứ? Tiểu Cẩn lâu như vậy không liên lạc với Triệu Quốc Đống, bây giờ đột nhiên muốn quay lại thì Tiểu Cẩn không đồng ý, Triệu Quốc Đống nghĩ như thế nào? Không chừng Triệu Quốc Đống càng coi thường Tiểu Cẩn.
Cao Chí Minh suy nghĩ một chút rồi lắc đầu nói.

- Vậy nên làm như thế nào? Cứ bỏ mặc vậy sao anh?
Đường Linh có chút khẩn trương. Nếu có thể tạo được quan hệ với mấy người kia thì tương lai của chồng cô sẽ xa hơn, cô ở cơ quan cũng tốt hơn.

- Chỉ có thể xem Tiểu Cẩn và Tương Vĩ Tài có tốt hay không, nếu tốt thì chúng ta không thể nói gì. Nếu Tiểu Cẩn vẫn có thái độ với Tương Vĩ Tài như bây giờ thì có lẽ Tiểu Cẩn còn có duyên phận với Triệu Quốc Đống.

- Như vậy có được không? Chẳng may bọn họ có quan hệ kia thì sao?
Đường Linh nói.

- Tiểu Cẩn có lẽ không phải một cô gái tùy tiện chứ?
Cao Chí Minh nhíu mày nói.

- Hừ, thanh niên bây giờ khó mà nói. Em nghe chị dâu nói Tiểu Cẩn đã sớm có quan hệ kia với Triệu Quốc Đống.
Đường Linh chu miệng nói.

- Sao chị em biết?
Cao Chí Minh có chút khó hiểu, theo y biết cháu gái vợ đẹp nhưng rất rụt rè.

- Không phải chị em phát hiện bao cao su trong phòng Tiểu Cẩn sao. Dùng cái này rồi mà chưa có việc kia sao?
Đường Linh nói.
- Ừ, Tiểu Thiền nhà ta cũng phải quản chặt một chút mới được. Con nó học lớp 11 rồi, không nhỏ nữa.

- Tiểu Cẩn không có cảm giác gì với Tương Vĩ Tài nhưng Triệu Quốc Đống thì khác, xem ra hai đứa nó không duy trì lâu, cũng không thể xảy ra chuyện kia. Chuyện này chỉ có thể chờ và quan sát.
Cao Chí Minh nói:
- Quan hệ giữa Tiểu Thiền cùng Tiểu Cẩn rất tốt, em đừng nói mấy lời không nên nói sẽ ảnh hưởng tới quan hệ của hai chị em nó.

- Quan hệ của hai đứa tốt như vậy, chẳng may Tiểu Thiền biết chuyện của Tiểu Cẩn thì sao?
Đường Linh có chút lo lắng nói.

- Tiểu Thiền cũng không nhỏ, em nghĩ con là đứa bé sao? Mấy em bé gái nước Mỹ khi đi học được phát bao cao su. Tiểu Cẩn đã 21, 22 rồi, việc này cũng có sao đâu. Vấn đề nằm ở việc cái nhìn của con người. Sang năm là Tiểu Thiền thi đại học, em cũng đừng làm Tiểu Thiền bị gánh nặng tư tưởng nào cả.

- Mỹ là Mỹ, đây là Trung Quốc, con gái phải trông chặt một chút.
Đường Linh nói.

- Vậy em phải chú ý phương pháp nói chuyện, nếu không phản tác dụng đó.

Thấy chồng mình đã vui hơn chút, Đường Linh lúc này mới thở dài một tiếng ngồi lên người chồng. Cao Chí Minh lúc này mới chú ý đến hôm nay vợ mặc rất đẹp, đồ lót cũng màu đỏ làm y ngứa ngáy trong lòng.

Đường Linh liền thấy chồng khác thường, ả trừng mắt nhìn chồng dồi di chuyển mông lên đùi Cao Chí Minh. Cao Chí Minh liền vén váy của Đường Linh lên.

Vẫn là Đường Linh chủ động lên giường cởi váy. Một đêm điên cuồng diễn ra.

Bình luận

Truyện đang đọc