MẸ 17 TUỔI: CON TRAI THIÊN TÀI CHA PHÚC HẮC

Editor: thanh huyền

"Tiểu cô nương nhà người ta cũng rụt rè, chính là không đáp ứng anh ta, không chỉ có hoa, châu báu, quả nhiên là cực phẩm đụng nhau."

Hạ Thần Hi, "..."

"Anh ta là đến tán gái, còn là đến đoạt quyền ?" Hạ Thần Hi cũng nhịn không được .

"Các người không cảm thấy, này chính là Đường tổng chúng ta dùng mỹ nhân kế sao?" Thái Gia rất sùng bái nói, "Tổng giám đốc của chúng ta nhìn xa, cho nên an bài một mỹ nữ dời đi tầm mắt Nhị thiếu, để Nhị thiếu muốn mỹ nữ không muốn giang sơn, một chiêu này thực sự là giết người vô hình.”

"Tổng giám đốc đại nhân thực sự là có thủ đoạn, quá thông minh, không hổ là thần tượng của tôi."

Mọi người, "..."

Hạ Thần Hi nhịn không được châm chọc, "Thái tổng giám, anh đối với Đường Bạch Dạ sùng bái quá mù quáng ."

Thái Gia hỏi lại, "Chẳng lẽ các người không cảm thấy tổng giám đốc rất thông minh, rất có con mắt nhìn xa sao?”

Hạ Thần Hi đối với việc này không trả lời, không biết ai châm chọc một câu, "Tổng giám đốc đại nhân chỉ có ở trên người phụ nữ mới thấy xa a..."

"Câm miệng!" Thái Gia giận.

Đội xây cất cười thành một đoàn.

Mỗi mười phút, điện thoại tổng giám vang lên.

Thái Gia đi nghe, sắc mặt rất khó nhìn, ra kêu, "Thần Hi, Nhị thiếu muốn cô đến phòng làm việc tổng giám đốc.”

Trong lòng Hạ Thần Hi chửi mẹ nó, Đường Thành Nam, anh nhỏ mọn như vậy là vì chuyện kia.

Tiết Giai Vân hỏi, "Anh ta tại sao muốn thấy Thần Hi?"

Thái Gia nói, "Anh ta nói muốn tìm hiểu dự án khai phá cảnh biển.”

Một kỹ sư nói, "Tổng giám, phải khẩn trương cũng muốn ngài đi lên a."

Một người khác nói, "Anh ta nhất định là ngại tổng giám quá khó coi, giới tính không đúng, cho nên muốn nữ tổng kỹ sư của chúng ta lên.”

"Thần Hi a, cẩn thận phòng sói a."

"Đúng vậy, công ty Đường thị rất nguy hiểm ..."

Hạ Thần Hi mỉm cười, đám người kia thực sự là đáng yêu cực kỳ, cô gặp được hai đội xây cất, không kể là Đường thị, còn là WPL, bầu không khí rất tốt, rất có lực ngưng tụ, cũng khó trách bọn họ ở thành phố S hành nghiệp kiến trúc địa vị không người nào có thể lay động.

Hạ Thần Hi đến phòng làm việc tổng giám đốc.

Thư ký thay đổi một nhóm, không phải nhóm lần trước cô nhìn thấy, Hạ Thần Hi đẩy cửa đi vào, Đường nhị thiếu ngồi ở bàn công tác, kiều chân, dù bận vẫn ung dung nhìn cô, nhìn cô giống như con mồi đi vào bẫy.

"Hạ Thần Hi, cô thật đúng là dám đi lên a." Đường Thành Nam lạnh lùng cười, "Đi mòn gót sắt tìm chẳng thấy, đến khi gặp được chẳng tốn chút công phu, cô vậy mà chạy đến Đường thị không coi vào đâu, lá gan thật không nhỏ."

"Nhị thiếu, ngài không phải muốn nghe tiến độ dự án khai phá cảnh biển sao?"

"Hừ, cái loại buồn chán gì đó, ai sẽ nghe." Đường Thành Nam không ai bì nổi nói, ánh mắt làm càn ở trên người Hạ Thần Hi đảo qua, "Cô là tình nhân của Đường Bạch Dạ?"

"Không phải!"

"Đã không phải, vì sao anh ta có con?” Đường Thành Nam lạnh lùng hỏi, "Có phải cô coi trọng tiền của nhà tôi?”

Hạ Thần Hi thầm nghĩ, nhà anh trừ tiền, đích xác không có gì có thể làm cho người khác coi trọng .

Nhưng mà, con trai nhà tôi có tiền, tại sao muốn coi trọng tiền nhà anh.

"Mẹ con nhà tôi rất hám làm giàu." Hạ Thần Hi ôn hòa nói, trên mặt treo tươi cười công thức hóa, "Tôi nỗ lực đọc sách, làm việc, cũng là vì kiếm tiền thôi."

Đường Thành Nam khinh bỉ nhìn Hạ Thần Hi, vẻ mặt tôi biết cô là loại phụ nữ nhân này, Hạ Thần Hi lười cùng Đường Thành Nam tính toán, nếu là lời Đường Thành Nam nhục nhã cũng có thể làm cho cô tức giận, cô nhất định sẽ bị Hạ bảo bối khinh bỉ .

"Cha tôi sẽ không thừa nhận, cô hết hy vọng đi, cô một phân tiền cũng lấy không được." Đường Thành Nam lạnh lùng nói, không khách khí châm chọc, "Cô bò sai giường rồi, Đường Bạch Dạ loại không đáng giá."

Bình luận

Truyện đang đọc