Editor: Hạ Trần
Beta: Thanh Huyền
Đường Bạch Dạ nói, “Tiểu lâm, không muốn lại lặp lại những lời này, anh nghe qua, cô ấy tại sao muốn thương tổn em?”
”Em chỉ là muốn hỏi cô ta, tại sao muốn giết chị của em, cô ta liền muốn
giết em diệt khẩu, đúng, đúng, cô ta muốn giết em diệt khẩu, cô ta nói
em quyến rũ anh, đối phó cô ta, cô ta nhịn em đã lâu rồi.”
Đường
Bạch Dạ thất vọng nhìn Lâm Lâm, vô cùng khẳng định nói, “Tiểu lâm, vô
duyên vô cớ, cô ấy sẽ không làm thương tổn em, cô ấy sẽ không.”
”Vì sao sẽ không, chẳng lẽ em sẽ thương tổn cô ta sao? Em lấy cái gì thương tổn cô ta?” Lâm Lâm lại bệnh tâm thần quát lên, “Em bị cô ta thương tổn thành như vậy, anh một câu nói cũng không hỏi, cũng không quan tâm, nữ
nhân kia giết chị của em, bây giờ càng làm hại em thành như vậy, anh còn tâm tâm niệm niệm muốn cô ta, anh không sợ làm chị của em thất vọng
sao?”
”Lâm Lâm!” Đường Dạ Bạch ngực không ngừng phập phồng, sắc
mặt cực kỳ khó coi, hung ác nham hiểm đến cực điểm, anh rất ít khi như
thế nghiêm khắc nhìn cô, Lâm Lâm cũng có chút sợ hãi, lại khóc rất lợi
hại, tranh thủ đồng tình.
Bây giờ, cô chỉ có thể chờ đợi Đường Bạch Dạ đối với cô còn có một chút thương tiếc, có thể sẽ tin lời của cô.
”Em nói dối hết bài này đến bài khác, ngay cả anh cũng dám lừa, em nghĩ
rằng anh là đứa trẻ ba tuổi sao?” Đường Bạch trầm giọng nói, “Em nói
Thần Hi nói em quyến rũ anh, cô ấy nhẫn em rất lâu, điều này căn bản
cũng không phải là lời nói của Thần Hi, cô ấy căn bản sẽ không coi em là tình địch.”
”Bởi vì cô ấy rất rõ, từ thủy tới chung người ta
yêu, chỉ có cô ấy, cô ấy không quan tâm em, em căn bản cũng không phải
là uy hiếp của cô ấy.”
”Diệt khẩu? Cô ấy diệt khẩu cái gì, anh
đều biết chuyện này, em sớm muộn sẽ biết, cô ấy tại sao muốn giết em, có phải hay không em làm thương tổn cô ấy?”
Liên tiếp chất vấn, làm Lâm Lâm tự loạn trận cước.
Cô cuống quít lắc đầu, “Không có, em không có...”
”Em không có?” Đường Bạch Dạ cười lạnh, trong con ngươi tất cả đều là lãnh
ý, Lâm Lâm giờ mới phát hiện, từ thủy tới chung, Đường Bạch Dạ nhìn ánh
mắt của cô, cũng có một cỗ ghét cay ghét đắng, xảy ra chuyện gì? Anh
biết cái gì?
Cô không thể để cho Đường ca ca biết, cô giết con của anh, nếu không, Đường ca ca nhất định sẽ giết cô.
Đường Bạch Dạ lấy di động Hạ Thần Hi ra, “Cô ấy gửi cho anh một tin nhắn, nói cô ấy ở bệnh viện, anh không có nhìn thấy tin nhắn này ở di động của
anh, anh nhớ, điện thoại di động anh rơi ở trên xe, là em giúp anh mang
tới, có phải hay không em xóa tin nhắn, bằng không, làm sao em biết Thần Hi ở bệnh viện?”
Lâm Lâm quá sợ hãi, không thể tin tưởng nhìn Đường Bạch Dạ, anh thế nào phát hiện?
Đúng là lúc đó, cô nhìn thấy Hạ Thần Hi gửi tin nhắn tới, cô xóa tin nhắn
này, bởi vì buổi tối trước đó một ngày, cô đã biết Hạ Thần Hi giết chị
của cô, cô biết, bọn họ đang chụp ảnh cưới.
Cô không thể động thủ, lăng mộ chỉ là một cái tròng, điệu hổ ly sơn, để Đường Bạch Dạ rời khỏi Hạ Thần Hi.
Cô rất rõ, Đường Bạch Dạ sẽ không giết Hạ Thần Hi, chẳng sợ anh ta hận cô.
Cho nên, cô muốn đích thân động thủ.
Vừa lúc, Hạ Thần Hi chính mình đưa tới cửa.
Đường Bạch Dạ là vô ý phát hiện tin nhắn bí mật, anh tưởng niệm Hạ Thần Hi,
lo lắng Hạ Thần Hi, nhịn không được xem tin nhắn của bọn họ trước đây,
bọn họ thường xuyên nhắn tin nói chuyện phiếm, nói chúc ngủ ngon, nhìn
tin nhắn ngày xưa cùng hình của cô, anh cảm thấy rất vui mừng.
Trong lúc vô ý, nhìn thấy tin nhắn cuối cùng.
Anh kinh ngạc phát hiện, điện thoại di động của anh không có ghi lại.
Lâm Lâm vô duyên vô cớ xuất hiện ở bệnh viện, tin nhắn nhắn này đã bị xóa,
liên kết sự tình cùng một chỗ, vừa nhìn chính là một âm mưu, sợ rằng,
lăng mộ chính là một âm mưu, Lâm Lâm, em rốt cuộc còn gạt anh cái gì?