MẸ 17 TUỔI: CON TRAI THIÊN TÀI CHA PHÚC HẮC

Đường Bạch Dạ nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện, anh thực sự không nợ Lâm Lâm.

”Daddy, cha cuối cùng cũng làm một chuyện khiến bảo bối cảm thấy thư thái.”

Đường Bạch Dạ cười, đột nhiên di động vang lên, anh hơi nhíu mày, kêu Hạ bảo bối đem máy vi tính tới, “Daddy, làm cái gì?”

”Cha bảo người tra xét chuyện đêm hôm đó, nhắc tới cũng trông, người của Đường môn hỏi thăm bờ bên kia đường cái lại có động vật di chuyển, có một một camera giả trang động vật trên mặt đất, cha bảo người ta phục chế nó, giờ đến xem, xem thử có đầu mối hay không.” Đường Bạch Dạ nói.

Một người đem phim âm bản để trên bàn, Hạ bảo bối cũng qua, bé rất tò mò, rốt cuộc phát sinh chuyện gì, mammy có thể làm Lâm Lâm bị thương thành bộ dáng kia, camera này cài đặt rất nhiều cảnh, cũng không có nội dung gì.

Đường Bạch Dạ tua cho qua mau, đột nhiên dừng lại, anh nhìn thấy xe taxi. Tinh thần Hạ bảo bối cũng tỉnh táo, “Thật sự có hình ảnh?”

Góc độ này ghi được đặc biệt tốt, vừa lúc có thể nhìn thấy đường cái, xe taxi vừa lúc dừng ở trong phạm vi camera, hình ảnh rõ nét, thấy vô cùng rõ ràng, tâm Đường Bạch Dạ, đột nhiên nhảy lên.

Ban đêm, tiếng người nói chuyện âm thanh đặc biệt rõ ràng.

Một đoạn không dài không ngắn, chỉ có mười phút, cha con hai người Đường gia xem thấy mà đỏ con mắt, đặc biệt đoạn Lâm Lâm đem Hạ Thần Hi để ở trên cửa xe, hình ảnh từng quyền từng quyền đánh vào trên bụng cô.

Nhìn thấy, Đường Bạch Dạ sát khí văng khắp nơi, chỉ hận không thể, chính mình ở ngay hiện trường, một phát bắn chết Lâm Lâm, anh nghe thấy trong lòng mình tiếng reo hò, không nên thương tổn Thần Hi, không nên thương tổn con của tôi, nhưng cổ họng nghẹn lại, một chút thanh âm cũng không có, cái gì cũng không có.

Anh nhìn thấy Hạ Thần Hi nằm trong vũng máu, thân thể đang giãy giụa, anh nhìn thấy hận ý trong mắt Hạ Thần Hi.

Như anh lúc này hận ý, dâng trào ra.

Thần Hi cố gắng như vậy, muốn bảo trụ đứa nhỏ, cố gắng như vậy, làm cho mình sống sót, anh khi đó đang làm cái gì? Vì nghĩa trang Lâm Tình, mang lê mang xuống, xem nhẹ Thần Hi, anh bỏ lỡ tin nhắn của Thần Hi, mới để cho Lâm Lâm thừa cơ hội.

Đứa nhỏ này, còn chưa thành hình, là bảo bối của bọn họ, là đứa con thứ hai của anh, lại bị Lâm Lâm như thế từng quyền từng quyền đánh chết.

Những nắm đấm ấy, giống như đánh vào trái tim của anh, giống như muốn đem trái tim của anh đánh mạnh, đó là con của anh và Thần Hi, cứ như vậy không có, Thần Hi nói, đứa nhỏ, cô xóa sạch.

Một khắc kia, anh thương tâm muốn chết, may mắn, không tin Thần Hi, anh biết, Thần Hi sẽ không phải là người nhẫn tâm như vậy, cô là lấy cái dạng tâm tình gì, nói những lời này? Thần Hi, một khắc kia là nhiều hận anh?

Thảo nào, cô muốn cho anh một phát súng, cô đánh chết anh, đều là anh đáng đời, mệnh đứa nhỏ cũng không thể mang trở về.

Thảo nào, sắc mặt Thần Hi tái nhợt như vậy, tuyệt vọng như vậy, tha thứ, cô vừa mới đẻ non, lại chống thân thể đến bệnh viện báo thù, anh lại cái gì cũng không biết, cái gì cũng không biết, Thần Hi...

Hình ảnh, Hạ Thần Hi nằm ở vũng máu, đột nhiên dừng ở trong đầu Đường Bạch Dạ, như một cây đinh, chặt chẽ cấm vào trong đầu của anh, không thể rút ra, một màn này, anh ấn tượng quá khắc sâu.

Thần Hi, tính tình quyết tuyệt như vậy, cô là dùng tính mạng hận anh a.

Đường Bạch Dạ đột nhiên bưng mặt, lòng như đao cắt, tuyệt vọng ùn ùn kéo đến, như tuyết băng, bao phủ anh.

Đứa nhỏ là bị Lâm Lâm đánh chết, là anh gián tiếp hại chết, nếu như anh lấy điện thoại di động, Lâm Lâm cũng sẽ không thừa cơ hội, nếu như anh ở bên người Thần Hi, Lâm Lâm sẽ không thể thương tổn Thần Hi.

Bình luận

Truyện đang đọc