MẸ 17 TUỔI: CON TRAI THIÊN TÀI CHA PHÚC HẮC

Thái tổng giám rất nghiêm túc gật đầu, “Thực sự!”

Đường tổng rất ưu thương, phất tay một cái, “Gọi người đi đặt vé máy bay đi, gởi thông tin cho Hạ Thần Hi, đúng rồi, đừng nói là tôi đi cùng cô ấy.”

Thái Gia, “... Đường tổng, anh nhất định cùng Thần Hi cãi nhau đúng không?”

“Mắc mớ gì tới anh? Có thể đi rồi.”

Thái Gia cũng rất phiền muộn, không bát quái nghe .

Thư ký đặt được vé máy bay, nói cho Đường tổng, Đường tổng nói cho Thái Gia, để thư ký Thái Gia nói cho Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi cũng không hỏi nhiều, nhìn thấy tin tức trên điện thoại di động bắt đầu thu dọn đồ đạc đi sân bay.

Đường tổng đem công việc gần đây thông báo một chút, thực sự không có cách nào buông , đến bên kia lại mở hội nghị, cũng giống như vậy.

Hạ Thần Hi kinh ngạc cực kỳ. Có gì đó không đúng, có thể ngồi khoang hạng nhất. Đường thị thật có tiền. Bình thường quản lý cấp cao cũng là có phân chia , Thái Gia đi công tác, hẳn là hạng thương gia , Đường Bạch Dạ mới là khoang hạng nhất, đãi ngộ tốt như vậy?

Nhưng mà, cô nhìn thấy Đường Bạch Dạ kéo hành lí đi vào khoang hạng nhất, Hạ Thần Hi khóe môi mím lại, cuối cùng cũng rõ ràng là vì sao ? Dựa vào, không phải nói cô cùng Thái Gia đi công tác sao?

Cô sẽ không ngu ngốc cho rằng Đường tổng hôm nay vừa lúc cũng đi công tác, vừa lúc đi cùng một chuyến bay.

Âm hiểm a, âm hiểm.

“Thái Gia đâu?”

Đường Bạch Dạ vẻ mặt chính nhân quân tử nói, “Thái Gia nói đối phương quá giảo hoạt, anh ta ứng phó không được, hơn nữa gần đây thân thể khó chịu, không thích hợp mệt nhọc, anh vừa nghĩ, Thái Gia đều nói làm không chắc chắn, vậy anh tự mình đi đi.”

Hạ Thần Hi, “...”

Cô bây giờ nói không đi còn kịp sao? Hạ Thần Hi nhìn Đường Bạch Dạ, khóe môi kéo kéo, không nói gì. Cô muốn đi giải giải sầu, tránh Đường Bạch Dạ, không ngờ anh thực sự là như hình với bóng. Đeo bám không buông.

“Chuyện xảy ra bất ngờ, việc này không là chủ ý của anh, mặc dù anh rất cam tâm tình nguyện.” Đường Bạch Dạ nói, “Dự án hợp tác Thành phố B, Thái Gia cũng không muốn cùng đối tượng hợp tác bàn bạc, anh vừa lúc có thời gian, vừa lúc cũng có tư tâm, cho nên mới tới .”

“Anh không cần giải thích.” Hạ Thần Hi nói, “Em sẽ không ngây thơ như vậy, hiện tại bỏ về.” Ngụ ý, cho dù là cùng anh đi công tác, cô cũng sẽ đi.

Đường Bạch Dạ thở phào nhẹ nhõm, tà khí cười, “Cùng anh đi công tác thật tốt, danh chính ngôn thuận, còn tiết kiệm tiền khách sạn.” Hạ Thần Hi không hứng thú nói chuyện.

Hai người lên máy bay, ngồi cùng một chỗ, khoang hạng nhất ghế rộng, Hạ Thần Hi cảm thấy mệt mỏi rã rời, vừa lên máy bay nhắm mắt lại nghỉ ngơi, thời gian bay ba bốn tiếng đồng hồ không tính ngắn, Đường tổng ở một bên có ý định nghĩ câu cô nói nói, thấy cô mệt mỏi rã rời, anh còn chưa tính.

Trên máy bay không bao lâu, tiếp viên đến hỏi thăm bọn họ dùng cơm muốn cái gì, Đường Bạch Dạ muốn một phần bò bít tết, Hạ Thần Hi không có gì khẩu vị, vốn không muốn ăn, Đường Bạch Dạ nhíu mày, giúp cô kêu một mỳ Ý hải sản.

“Em không muốn ăn.”

“Em sáng sớm không ăn gì, sau đó đến sân bay, lại không ăn gì, em làm bằng sắt sao?” Đường Bạch Dạ nhíu mày, Hạ Thần Hi gần đây khẩu vị thế nào kém như vậy, cô không phải cùng người khác tức giận ảnh hưởng đến không muốn ăn.

Hạ Thần Hi ngồi ở một bên, không đầy một lát mỳ Ý hải sản mang đến, Hạ Thần Hi vừa mới ăn hai miếng liền cảm thấy buồn nôn, ăn không vô nữa, gọi tiếp viên hàng không lấy một chén nước trái cây, Hạ Thần Hi đem chén nước trái cây uống .

Trên mặt có ý không muốn ăn tiếp, Đường Bạch Dạ muốn nói điều gì, Hạ Thần Hi mệt mỏi rã rời nói, “Em rất mệt, anh đừng ầm ĩ em .”

“Tiểu thư, xin hỏi có bánh ngọt sao?” ^

Đường Bạch Dạ hỏi tiếp viên hàng không muốn hai miếng bánh ngọt.

Bình luận

Truyện đang đọc