MẸ 17 TUỔI: CON TRAI THIÊN TÀI CHA PHÚC HẮC

"Tiểu Lâm, chuyện này, em đừng hỏi có được không?" Giọng nói Đường Bạch Dạ dịu dàng, không muốn cô phiền lòng, "Anh sẽ xử lý tốt?"

"Anh xử lý thế nào, cô ta đã mang thai." Giọng nói Lâm Lâm đột nhiên cất cao, "Anh đã nói, anh yêu chị, Đường phu nhân nhất định sẽ là chị, anh đã đồng ý với em sẽ không lập gia đình với người khác, Đường ca ca, anh không thể nuốt lời."

Đường Bạch Dạ nhíu mày, "Tiểu Lâm. . . . . ."

"Em mặc kệ, tóm lại, anh không thể cưới cô ta, nếu như anh muốn đứa bé. . . . . ." Em cũng có thể cho sinh con cho anh. Những lời này Lâm Lâm giữ ở trong lòng, không dám nói ra khỏi miệng.

Cô sợ nói ra khỏi miệng, sẽ gây ra hậu quả không cách nào sửa chữa.

Đường Bạch Dạ nhìn cô, ánh mắt phức tạp khó dò, Lâm Lâm nhào tới trước mặt anh, nhìn mặt anh, nước mắt đầy mặt, "Đường ca ca, anh nhìn thẳng em, anh nhìn em. . . . . . anh nỡ để cho em đau lòng sao?"

Gương mặt này giống hệt Lâm Tình, nước mắt đầy mặt.

Trong lòng Đường Bạch Dạ cứng lại, càng cảm thấy buồn phiền, như thể là Lâm Tình đang lên án cuộc hôn nhân của anh.

Như thể Lâm tình đang khóc, cầu xin anh đừng kết hôn.

Trong lòng Đường Bạch Dạ khó chịu không thôi.

"Tiểu Lâm, đừng khóc. . . . . ." Đường Bạch Dạ đau lòng nói, đối với nước mắt của cô, anh không có cách nào ngoảnh mặt làm ngơ.

Trong lòng Lâm Lâm vui mừng, cuối cùng anh vẫn yêu thương cô .

Nhất định sẽ nghe lời của cô, sẽ không cưới Tưởng Tuệ .

Cô cũng biết, Đường ca ca nhất định sẽ nghe lời cô.

Cửa phòng làm việc bị mở ra, Đường lão trầm mặt đi vào phòng làm việc Đường Bạch Dạ, khi nhìn thấy Lâm Lâm, khẽ nhíu mày, Lâm Lâm lễ phép chào hỏi, Đường lão nói, "Đi ra ngoài, tôi có chuyện muốn nói với nó."

Lâm Lâm gật đầu, lo lắng nhìn Đường Bạch Dạ rồi rời khỏi phòng làm việc tổng giám đốc.

Đường Bạch Dạ lạnh lùng cười, vắt chân lên, ung dung nhìn Đường lão.

"Đồ vô liêm sỉ, tao đã cảnh cáo mày, không cho phép mày có con với Tưởng Tuệ, mày đem lời của tao nói để ngoài tai phải không?" Đường lão tức giận nói.

Tưởng Tuệ là thiên kim Tưởng gia, nếu là sinh hạ cháu trai cho Đường gia, Đường gia sau này, tất nhiên sẽ truyền tới tay anh, không thể nghi ngờ, không có chuyện Đường Thành Nam cùng Đường Nhất Phong, Đường lão vừa nghĩ tới Tưởng Tuệ sẽ sinh một đứa con trai, tâm tình hết sức không vui.

Hận không thể một quyền đánh chết Đường Bạch Dạ.

Đường Bạch Dạ lạnh lùng cười, buông lỏng tay, phóng đãng không kiềm chế được, "Ông không hy vọng, chuyện cũng đã xảy ra. Nếu ông không thích, ông đến nói chuyện với Tưởng thị trưởng, để ông ta phá bỏ cháu ngoại của mình."

Anh cũng không tin, Đường lão có lá gan này.

"Đường Bạch Dạ!" Đường lão quát chói tai, tức giận chỉ vào Đường Bạch Dạ, "Mày lại không nghe theo tao, mày cho rằng tao không thể làm gì mày đúng không?"

Đường Bạch Dạ cười lạnh, "Ông có thể làm gì tôi?"

Đường lão nén lửa giận trong lòng, Đường Bạch Dạ muốn hủy bỏ hôn ước với Tưởng Tuệ, chuyện này sớm đã có người nói cho ông biết, Đường lão không muốn phá hỏng hôn sự này, ông cần thế lực của Tưởng gia.

Nếu Đường Bạch Dạ khăng khăng cố chấp hủy bỏ hôn ước, thật sự ông không có biện pháp.

May là, có đứa bé.

Mặc dù Đường lão tức giận, nhưng cũng may mắn, nếu là lúc bình thường, tất nhiên ông sẽ phái người hại chết đứa bé trong bụng Tưởng Tuệ, nhưng hiện tại, ông phải dựa vào đứa bé này, phải để cho Đường Bạch Dạ cùng Tưởng Tuệ kết hôn trước.

Sau khi kết hôn, ông sẽ có biện pháp làm cho Tưởng Tuệ xảy thai.

"Chuyện đứa bé, tao sẽ không tính toán với mày, kế hoạch hiện tại, nhất định mày phải kết hôn với Tưởng Tuệ." Đường lão nói, "Hiện tại chuyện mày với Tưởng Tuệ, cả thành phố đều biết, nếu không kết hôn, Đường gia không thể đắc tội người này."

Đường Bạch Dạ cười lạnh, "Tôi không thể nào kết hôn cùng Tưởng Tuệ."

"Đường Bạch Dạ, mày lặp lại lần nữa!"

Bình luận

Truyện đang đọc