NHỤC THÂN THÀNH THÁNH


Chương 74: Tam Thiên Kiếm Trận
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nghe được lời này, đám người nhất thời lâm vào một mảnh yên tĩnh!
Bọn hắn không ngờ tới người thần bí này sẽ nói toạc ra quan hệ giữa hắn và Sở gia như vậy!
Chẳng lẽ hắn không sợ Sở gia cho trả thù sao?
Lão già áo xám trong lòng nhảy một cái, trong đầu lão loé lên một suy nghĩ, thần sắc ngưng trọng vô cùng nhìn về tên che mặt trước mắt, chầm chậm hỏi:
"Các hạ là Nhất Minh cái kia.

.

?"
Nghe được câu hỏi của lão già áo xám, bốn tên võ giả liếc mắt nhìn nhau, trong lòng từ từ dâng lên hô hấp dồn dập!
"Không sai, sáng nay Sở gia vừa treo thưởng giết ta, cho nên, ta cướp của các ngươi hẳn là không có vấn đề gì ah!"
Nhất Minh cười như không cười, nói.

Lão già áo xám nghe vậy liền nghĩ trong lòng “quả thế’.

Nếu là bên trong Thương Minh Thành, lão không nói hai lời liền ngay lập tức cự tuyệt!
Nhưng hiện tại nơi này không phải ah! Ở nơi khỉ ho cò gáy thế này cho dù Nhất Minh có giết toàn bộ bọn họ cũng không ai quản chuyện này.

Bốn tên võ giả dường như đang trao đổi ánh mắt gì đó, bỗng dưng, Điền Trung bước tới, lực lượng trong người bạo phát mà ra, nhàn nhạt nói:
“Ta mặc dù không biết các hạ cùng Sở gia là quan hệ gì, nhưng chuyến tiêu này chính là do bốn người chúng ta bảo đảm, các hạ làm vậy có vẻ như không để bốn người chúng ta vào trong mắt?”
Nghe được đại ca của mình đứng ra nói như vậy, ba tên võ giả còn lại cũng đứng ra phụ họa.

Lão già áo xám nghe được lời này liền thở phào một hơi, lập tức lui về phía sau đám người.

Lão còn đang nghĩ nếu như bốn người họ đứng sang một bên thật thì làm sao bây giờ? Nhưng hiện tại có vẻ như tình huống vẫn còn ổn áp ha, không uổng công Sở gia chu cấp tài nguyên cho bọn hắn bấy lâu nay!
Lão biết Điền Trung có tu vi Tôi Thể cửu trọng, vượt xa tiểu tử Nhất Minh này hai bậc, có hắn đứng ra bảo đảm mà nói, Nhất Minh muốn cướp cũng không phải dễ dàng như vậy!

Nhất Minh nghe thấy những lời này liền cười lạnh trong lòng, đây không phải là muốn nhằm vào tiền thưởng trên người của ta sao? Còn nói những lời khẳng khí hùng như vậy.

“Hahaha, các ngươi nhất quyết bảo đảm chuyến tiêu này? Ta nhắc lại một lần nữa, ta chỉ thấy linh thạch, không lấy những thứ đồ khác, cũng sẽ không ra tay giết người.

Nếu các ngươi vẫn chấp mê bất ngộ thì cũng không trách được ta a!”
Nhất Minh cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói.

Giọng nói bình tĩnh đến cực điểm khiến Điền Trung không khỏi nhíu mày.

“Đáng lẽ ra khi biết được tu vi của ta thì tên này phải lui bước chứ? Chẳng lẽ hắn có hậu thủ sau lưng?” Điền Trung trong lòng thầm nghĩ.

Ba tên võ giả còn lại thì không có nghĩ nhiều như thế, bọn hắn nghe Nhất Minh nói như vậy liền có người lớn giọng quát:
“Lớn mật! Ngươi khôn hồn thì bó tay chịu trói, chúng ta sẽ không giết ngươi, còn nếu như ngươi cố gắng phản kháng mà nói, cũng đừng trách chúng ta ỷ đông hiếp yếu.


Điền Trung nghe điều này cũng không có ngăn cản ý tứ, chứng tỏ hắn cũng không có phản đối lời này, hắn sâu sắc nhìn thật kỹ thanh niên che mặt trước mắt ánh mắt khẽ híp.

Nhất Minh nhìn trước mặt đám người không có ý định đứng sang một bên ý nghĩ, hắn cũng không có nói cái gì.

Quỳ Hoa Trục Nhật nhanh chóng thi triển!
Thân hình nhoáng một cái đã tiếp cận một tên trong đó, trường đao được nắm chặt trên tay, lượng lớn linh lực bên trong cơ thể cấp tốc di chuyển quán trú vào bên trong trường đao.

Hồng quang lóe sáng, khủng bố lực lượng bao khỏa xung quanh.

Trường đao trong tay quét ngang mà ra!
Một đạo hồng quang hóa thành nửa vầng bán nguyệt mang theo thanh âm “vút” một cái.

Một tên võ giả ngay lập tức liền bị trường đao lướt nhẹ qua cổ, thủ cấp đột nhiên bay ngược lên cao, đầy trời huyết vũ không ngừng tứ tán xung quanh.


Điền Trung đứng cạnh bên cũng không kịp ra tay ngăn cản, hắn tưởng rằng tên che mặt trước mắt chỉ là hù dọa mà thôi, không ngờ chưa nói lời nào đã lập tức chém giết một thành viên trong đội của mình!
Một giây trước thân ảnh kia vẫn còn ở trước mặt mình.

Một giây sau thân ảnh đó vẫn ở trước mặt mình, nhưng lại kèm theo là một màn huyết vũ bắn mạnh lên không sau đó rơi xuống nhuộm đỏ một mảnh trên đât.

Đây là tình hình như thế nào?
“Cái thân pháp kia là cái gì? Tại sao hắn lại có thể chém giết nhanh như vậy?” Điền Trung thần sắc hoảng sợ nhìn lấy thân ảnh che mặt, tay cầm trường đao đang còn chảy xuống từng giọt huyết tinh!
Hắn liền biết tên này không phải Tôi Thể thất trọng như trong tin tức đã nói.

Mà tràn cảnh này rơi vào trong mắt của một đám thương nhân đều khiến bọn họ hai chân mềm nhũn, thậm chí có người hét lên một tiếng ngã “uỵch” xuống đất, thần sắc hoảng sợ nhìn thân ảnh không đầu ngã trên đất!
“Đáng chết!” Điền Trung gầm lên một tiếng!
Trong tay trường kiếm ra khỏi vỏ, thanh âm “vù vù” nương theo lưỡi kiếm mạnh mẽ hướng về Nhất Minh đâm tới!
Thanh kiếm ngân vang, một đạo vầng sáng bao khỏa toàn bộ lưỡi kiếm, Điền Trung thân hình thoáng một cái đã đến bên cạnh Nhất Minh liên tiếp đâm ra hơn mười đạo ánh kiếm.

Hai tên võ giả còn lại cũng bất ngờ thức tỉnh!
Bọn hắn xuất ra trường kiếm trong tay, cùng một lúc huy động chém về phía Nhất Minh.

Nhất Minh nhìn thấy ba người cùng tiến lên một lúc thế này trong lòng cười lạnh không thôi.

Trường đao trong tay huy động một cái, linh lực bao khỏa toàn bộ thanh đao, một đạo hồng quang quét ngang mà ra, lực lượng mạnh mẽ ngạnh kháng toàn bộ các đạo ánh kiếm.

Điền Trung nhìn thấy cảnh này nhất thời sửng sốt một chút, nhưng sau đó hắn liền liên tiếp tung ra đạo đạo tàng ảnh ánh kiếm liên tục chém tới!
Tràn cảnh một đao đối chiến ba thanh kiếm rơi vào trong mắt mọi người xung quanh, bọn họ thật không nghĩ tới tên Nhất Minh này lại có thể lấy một chọi ba mà lại không có rơi vào thế hạ phong nữa cơ.

Điều này thật quá bất khả tư nghị!

Mười mấy kiếm qua đi,
Trường kiếm của Điền Trung ẩn ẩn đã có những vết rạn nứt trên đó, tiếp theo không được bao lâu thanh kiếm này sẽ toàn bộ vỡ vụn!
Huyền cấp binh khí!
Giờ khắc này hắn mới để ý tới trường đao của Nhất Minh không phải là đao bình thường, mà là một thanh Huyền cấp binh khí có phù văn phụ trợ!
Cứ tiếp tục thế này thì ba người bọn họ sẽ toàn bộ thua mất!
Quát to một tiếng!
“Tam Thiên Kiếm Trận!”
Hai tên võ giả nghe vậy liền lập tức lui về phía sau, ba người tạo thành một hình tam giác, một tay cầm kiếm đưa thẳng trước ngực, mũi kiếm hướng lên trời, một tay còn lại kẹp thành hai ngón trỏ và giữa, vuốt lưỡi kiếm một cái, trong miệng không ngừng niệm một pháp quyết nào đó.

Nhất Minh nhìn thấy cảnh này cũng vô cùng hứng thú!
Không biết bọn chúng sẽ tạo ra cái gì kiếm trận, hắn cũng muốn kiến thức một chút.

Dù sao thì hắn muốn giết ba người này cũng chỉ là một ý niệm sự tình.

Tiếp theo hơi thở,
Các nơi thiên địa linh khí xung quanh bảy trượng không ngừng tụ tập lại xung quanh bao phủ toàn thân ba người, linh khí tụ tập bắt đầu xoay chuyển tạo thành vòng xoáy càng lúc càng lớn!
Theo vòng xoáy đạt đến bảy trượng độ cao, Điền Trung trong miệng quát to một tiếng!
Thanh kiếm của hắn xoay vòng một cái bắt đầu lơ lửng trên không, hai thanh kiếm còn lại cũng xoay vòng vòng xung quanh thân thể, vòng xoáy linh khí ngay lập tức tiêu tán không còn.

Ngay lập tức,
Tiếng “oanh minh” vang vọng không gian!
Một đạo kiếm khí bắt đầu hình thành lơ lửng trên không kèm theo thanh âm kiếm minh ngân vang, tựa như một chú chim vừa được rời khỏi chiếc lồng đồng dạng, kiếm minh ngân vang không che đậy được cảm giác vui sướng của nó!
Thanh âm “ling ting ling ting” vang vọng mười trượng xung quanh, một đạo hồng quang kiếm khí hoàn mỹ được tạo ra lơ lửng trên đầu ba người.

"Phốc! phốc! phốc!"
Ba người ngay lập tức phun ra một ngụm máu tươi, Điền Trung ánh mắt lăng lệ nhìn về phía người che mặt trước mắt.

Nhất Minh giờ khắc này đã nhận ra bản thân mình dường như phạm vào một sai lầm lớn!
Hắn không nói hai lời lập tức lui nhanh về phía sau ba trượng khoảng cách!
“Chạy đi đâu!”
Một tiếng quát thật lớn vang lên!
Điền Trung bàn tay ngửa lên trời phất mạnh về phía trước!
Một đạo kiếm khí mang theo từng tiếng oanh minh phá không mà tới!

Cuồng bạo lực lượng hóa thành đạo kiếm khí sáu trượng to lớn đang không ngừng nghiền nát toàn bộ đất đá bên dưới thành từng mảnh vụn!
“Tới rất hay!” Nhất Minh nhìn thấy cảnh này trong lòng cháy lên từng tia chiến ý!
Quát to một tiếng!
Ầm ầm!
Thân hình Nhất Minh tựa như bị kích thích đồng dạng!
Toàn bộ lực lượng bên trong cơ thể được Nhất Minh quán trú vào bên trong trường đao, từng tia đường vân chạy dọc từ thân đao cho đến lưỡi đao dần dần lóe sáng!
Trường đao trong tay nắm chặt, hai chân dẫm một cái, thân hình bắn nhanh về phía trước hướng về đạo kiếm khi vọt tới.

Thanh âm “hừng hực” thiêu đốt toàn bộ năm trượng phạm vi từ trong lưỡi đao cháy lên từng trận hỏa diễm!
Chỉ thấy thân hình Nhất Minh hóa thành một ánh hồng quang mang theo một trận hỏa diễm càn quét toàn bộ những nơi mà hắn vọt tới!
Hồng quang chớp động!
Thoắt một cái.

Thân ảnh Nhất Minh cùng đạo kiếm khí chuẩn bị va chạm vào nhau trong sát na.

Trường đao trong tay xoay vòng một cái, hai tay nắm chặt thân đao nhấc bổng lên trên, thân hình Nhất Minh mang theo trường đao từ trên cao mạnh mẽ chém xuống!
Cuồng bạo lực lượng được quán trú vào bên trong đường đao giờ khắc này không còn chứa nổi lập tức bạo phát đi ra!
Huyết Trận Bát Phương!
Nhiệt độ xung quanh bỗng chốc tăng cao tới cực điểm!
Từng trận hỏa diễm từ trong lưỡi đao hóa thành một đạo hồng quang mang theo từng tiếng cuồng bạo linh khí nổ tung cường thế trấn áp mà xuống!
Lưỡi đao tựa như nửa vòng nguyệt nhận màu đỏ ngòm mạnh mẽ hướng về kiếm khí oanh kích mà đến!
Cả không gian lóe lên một cái!
Phạm vi mười trượng xung quanh ngay lập tức rơi vào bóng tối!
Oanh!
Một tiếng nổ long trời lở đất cuốn bay toàn bộ đất đá bên dưới, toàn bộ những người trong phạm vi mười trượng đều bị thổi bay ra xa!
Ba người nhìn thấy cảnh này liền chỉ kịp thốt lên hai tiếng:
“Không ổn!”
Các vị sư huynh có thể mời tiểu đệ ly cafe sáng tại:
Momo:0396346764
VCB:0741000639142
Đa tạ!


Bình luận

Truyện đang đọc