QUAN LỘ THƯƠNG ĐỒ

- Hoạt động buổi chiều là thảo luận vấn đề này, ít nhất chúng ta có đường lối rõ ràng rồi. Đỗ Phi đưa kế hoạch cho Thời Học Bân, hắn không định chiếm dụng của Trương Khác quá nhiều thời gian.

Thời Học Bân nói với Mã Lực và ba người bạn: - Không cần đợi tới chiều nữa, chúng ta tìm chỗ ăn trưa, vừa ăn vừa bàn đi. Rồi hỏi Trương Khác: - Cậu có tham gia không?

- Tôi cũng chẳng có việc gì, mọi người kiếm chỗ ăn trước đi.

Để đám Thời Học Bân, Mã Lực đi trước, Trương Khác và Đỗ Phi, Trần Phi Dung đi sau vừa đi vừa nói: - Thị trường vốn xưa nay luôn cực thịnh mà suy, chu kỳ đầu tư mạo hiểm thường không thể quá 2 năm, chu kỳ quá dài, khó phán đoán được hướng đi của thị trường vốn. Đầu tư sáng nghiệp cần suy xét tới bản thân tiềm lực phát triển của sản nghiệp, suy nghĩ tới chu kỳ đầu tư dài hơn, nói chuẩn xác thì đầu tư mạo hiểm là đầu cơ.

Đỗ Phi gật đầu: - Kế hoạch này nếu không xét tới đầu tư mạo hiểm, Sáng Vực phải ném vào 100 triệu mới đủ... Với Sáng Vực mà nói thì quá lớn.

- Mày lo cái gì? Trương Khác thoải mái vung tay lên: - Thương mại điện tử đâu chỉ giới hạn ở mấy hàng văn hóa phẩm như sách báo, âm nhạc. Đợi bọn mày phát triển tới thương phẩm điện tử tiêu dùng, Ái Đạt, Thịnh Hâm cũng đều suy tính tới nắm cổ phần.

- Cũng phải. Đỗ Phi cười.

- Chuyện này liên quan tới quy hoạch lâu dài tài nguyên internet, là vấn đề lớn Cẩm Hồ đang suy nghĩ. Trương Khác nói thêm: - Ví dụ như C-Cube và Toshiba đầu tư 60 triệu USD vào mạng âm nhạc trực tuyến toàn cầu lấy 30% cổ phần, nhìn có vẻ là đầu tư mạo hiểm trong bối cảnh làn sóng công nghệ, nhưng với họ mà nói, quan trọng hơn là suy tính tới bố cục sản nghiệp.

- Cẩm Hồ lần này tay trái chuyển qua tay phải, quỹ sáng nghiệp Vườn Sồi dư ra hơn 30 triệu USD, chắc là làm được vài việc chứ? Đỗ Phi hỏi:

- 30 triệu USD cũng chẳng làm được nhiều việc lắm đâu. Trương Khác thở dài lắc đầu: - Chuyện phải làm có quá nhiều, hiện đầu tư xây dựng một thư viện trông qua có vẻ to tát lắm rồi, nhưng tư duy phải mở rộng hơn một chút, xây dựng một thư viện số càng có ý nghĩa lớn hơn.

- Cái thư viện số mày nói đúng là có người nhắc tới rồi đấy, là một nhân viên nghiên cứu của phòng nghiên cứu tình báo khoa học kỹ thuật trường đề xuất ra, có điều phạm vi hẹp lắm, chỉ giới hạn ở tập hợp tài liệu lĩnh vực chuyên nghiệp thôi. Đỗ Phi nghe Trương Khác nói mới sực nhớ ra, vỗ đầu nói: - Do Tần Cương giới thiệu, nhưng vấn đề phức tạp quá tao không cho Sáng Vực nhận.

- Hắn chỉ đề xuất ý tưởng hay là có năng lực chấp hành.

Thời buổi này, ý tưởng là thứ giá rẻ, cũng có thể nói là cái bẫy đầu tư, cuối cùng phải xem năng lực của người chấp hành.

Đỗ Phi nhún vai: - Thế thì phải ném cho hắn mấy chục vạn thử xem sao mới biết.

Người do Tần Cương giới thiệu, năng lực hẳn là không quá tệ, nhưng có thành công được không dựa vào quá nhiều nhân tố, việc quỹ đầu tư phải làm không phải là ném hết tiền đầu tư vào một lúc được.

Nếu như Đỗ Phi có hứng thú mạnh mẽ với sản nghiệp internet, Trương Khác cũng hi vọng Sáng Vực có thể phát triển vững chắc làm ra được những thứ mang tính cơ sở, chỉ cần không đi quá nhanh, dù gặp phải mùa đông của sản nghiệp internet, với Cẩm Hồ mà nói không phải là rắc rối lớn.

Thời gian này Trương Khác rất rảnh rỗi, bất kể là Samsung, hay là Khoa Vương được Mitsui, Hoa Hạ chống lưng và cả Hoành Tín đều đang bận tiến hành bố cục sản nghiệp.

Thời gian đã tới tháng 4 năm 99, mây đen của cơn bão tài chính cuối cùng đã bị xua tan, làn sóng kinh thế công nghệ ầm ầm kéo tới, mặc dù ẩn chứa bong bóng bên trong, nhưng hỗ trợ lớn cho kinh tế phục hồi. Singapore, Malaysia phóng ra tín hiệu phục hồi trước tiên, áp lực kinh tế của Samsung được hóa giải, liên tục công bố kế hoạch tăng cường đầu tư vào Trung Quốc. Khoa Vương được Samsung và Hoa Hạ hỗ trợ, cơ sở chế tạo ở Kim Sơn ngày càng phồn vinh. Nghiêm gia đưa nghiệp vụ ngân hàng tới tỉnh Đông Hải, mở rộng được tiến vào nghiệp vụ địa ốc.

Trương Khác chẳng có việc gì làm, hai ngày cuối tuần cùng đám Đỗ Phi, Mã Lực nhốt mình trong phòng làm việc của sáng hiệp, nghiên cứu mô hình thương nghiệp điện tử. Cuối cùng Trương Khác và Đỗ Phi quyết định do Sáng Vực đầu tư 5 triệu cho Cty Khoa Văn của đám Mã Lực thành lập công ty hữu hạn, phát triển nghiệp vụ thư viện trực tuyến. Đám Mã Lực, Dương Vĩ Nghị những người sáng lập ra Cty Khoa Văn xin nghỉ học, đem tinh lực đặt vào việc phát triển công ty.

Sau khi vào mùa xuân năm 99, làn sóng công nghệ dần dần có dấu hiệu cuồng nhiệt, người sáng nghiệp xí nghiệp mạng Bắc Trung Thôn thảo luận kế hoạch huy động vốn toàn nói chuyện cả triệu đô. Sáng Vực cùng tổng công ty phát triển KHCN Đh Đông Hải liên hợp với Trác Vực đầu tư 5 triệu phát triển nghiệp vụ thư viện trực tuyến, trong mắt đám tinh anh mạng, căn bản không đáng nhắc tới.

Thương mại điện tử là điểm nóng của sản nghiệp internet, ngoại trừ Trác Vực, còn có mấy doanh nghiệp điện tử đầu tư vào thương mại điện tử, không hẹn mà cùng lấy chế phẩm âm nhạc làm điểm đột phá. Thu hút sự chú ý của Trương Khác là thành lập 8818 ở Văn Chu Chiết Đông.

Phía đầu tư của 8188 là tư bản dân doanh trong nước, nhà đầu tư số một là Hoành Tín, còn nhà đầu tư số hai bất ngở là Hải Túc, giới truyền thông đăng tin số tiền đầu tư lên tới 50 triệu.

Đem so thì tổng đầu tư có 5 triệu của Trác Vực thì quá nhỏ bé..

Bất kể nói thế nào đó cũng là khoản đầu tư lớn nhất của Trác Vực hiện nay, tuy nói khoản tiền đầu tiên có 5 triệu, nhưng chỉ cần đạt thành mục tiêu thị trường sơ bộ, Sáng Vực sẽ tiếp tục đầu tư.

Thực sự hình thành được quy mô nghiệp vụ nhất định ít ra cũng phải đầu tư 100 triệu mới đủ.

Nghiệp vụ của bản thân Sáng Vực mỗi năm chỉ tạo ra được lượng tiền mặt khoàng 30 triệu, đem hết lợi nhuận của bốn năm năm đặt lên một hạng mục, có thể nói Trác Vực là một bố cục quan trọng của Sáng Vực. Đỗ Phi cũng tận dụng mọi khả năng đem nguồn lực của Sáng Vực lên Trác Vực. Việc quản lý thường ngày có thể giao hoàn toàn cho đám Mã Lực, Dương Vĩ Nghị. Nhưng Đỗ Phi không bỏ qua kế hoạch thuộc tầng chiến lược.

Trương Khác cũng rảnh rỗi cho nên giúp Đỗ Phi một vài công tác phương diện quy hoạch thương nghiệp, với Cẩm Hồ mà nói, nếu Trác Vực có thể lớn mạnh, sẽ là tài nguyên trọng yếu trong tương lai.

- Trong năm đầu triển khai lượng tiêu thụ phải đạt tới 8 triệu, đồng thời phải khống chế thua lỗ ở mức 6 triệu mới có được khoản đầu tư thứ hai... Mục tiêu này có quá bảo thủ không? Địch Đan Thanh biết Trương Khác rảnh rỗi giúp Đỗ Phi, thi thoảng cô cũng quan tâm tới việc bên lề, nhìn thấy Trương Khác suốt ngày ngồi viết tài liệu quy hoạch cho Trác Vực, cô chẳng biết phải nói gì. Cẩm Hồ có mấy hạng mục đầu tư cả trăm triệu y không quan tâm, đâm đầu vào hạng mục đầu tư có vài triệu.

- Bảo thủ thế nào? Trương Khác nằm trong phòng khách chung cư, đầu dựa vào gối, đặt tài liệu lên đùi xem.

- Hoành Tín kéo giám đốc thị trường Trương Văn Tín của Cty phần mềm TQ sang 8818 rồi, cậu có biết không? Địch Đan Thanh không biết bao giờ Tôn Tĩnh Mông sẽ về nên đứng bên ghế sô pha, không ngồi xuống cùng Trương Khác.

- Sao không biết được chứ? Trương Khác cười: - Gần đây mạng internet cứ như gái gọi đầu bảng vậy, đi đến đâu cũng đắt khách. Chuyện chị nói báo chí làm rùm beng không kém gì năm xưa Trần Tín Sinh nhảy sang Cẩm Hồ. Ha ha ha, Vườn Sồi chuyển nhượng cổ phần của Công Đằng Online kiếm được lợi nhuận gấp 10 lần, đám Hoành Tín thèm thuồng có gì mà lạ...

Bình luận

Truyện đang đọc