QUAN LỘ THƯƠNG ĐỒ

- Anh biết vấn đề ở chỗ nào không? Trì Tá Tú Tàng nhìn bạn thân, bí thư đại sứ quán Nhật ở Trung Quốc, Cung Bổn Hùng Tam.

- Cơ cấu tình báo của Mitsui không thu thập được tin tức hữu dụng à? Cung Bổn Hùng Tam hơi hói, năm nay vừa thăng lên làm bí thư đại sư quán, rất thích cuộc sống ở Bắc Kinh, quen dùng tiếng Hán nói chuyện với Trì Tá Tú Tàng.

- Trung Hải Du muốn thăm dù hai thác dầu khí phải đầu tư cực lớn, theo tin phòng nghiên cứu đưa lên, kế hoạch huy động vốn của bọn chúng trên TTCK không hề thuận lợi. Trì Tá Tú Tàng nghĩ không ra đám quan viên TQ chỉ biết bo bo giữ mình sao có thể tỏ thái độ cứng rắn như thế: - Bọn chúng tỏ thái độ từ chối đầu tư của Mitsui một cách rõ ràng, chẳng lẽ không sợ kế hoạch huy động vốn bất lợi bị chính địch lấy làm cơ công kích sao? Đã không có tiền, lại còn kén cá chọn canh người hợp tác chủ động tìm tới tận nơi... Câu cuối của hắn là mô phỏng ngữ khí chất vấn của quan viên TQ.

- Theo tôi biết Trung Hải Du và đối tác lâu năm của chúng là Cty dầu mỏ Phillipin cũng có va chạm ở hạng mục thăm dò mỏ dầu Tân Du. Nếu mất đi sự hỗ trợ của Cty dầu mỏ Phillipine, tình cảnh bọn chúng càng quẫn bách.... Lạ thật đấy. Cung Bổn Hùng Tam trầm ngâm:

- Đâu phải chỉ lạ, mà lác khác thường, quan viên TQ có mấy khí cốt? Chả lẽ tập trung hết ở Trung Hải Du? Trì Tá Tú Tàng nói với giọng mỉa mai, hắn ở Bắc Kinh tiếp xúc với quan viên TQ rất nhiều, biết rất nhiều quan viên dù không quá tham, nhưng chỉ biết lo cho bản thân: - Với Mitsui mà nói, chẳng thèm khát gì mỏ giàu ở phân giới Đông Hải, tham gia được thì tốt, không thì phải trì hoãn Trung Hải Du khai thác. Để tôi cho người mau chóng tra ra xem vấn đề ở đâu.

- Tôi cho rằng ngăn cản Trung Hải Du huy động được vốn hữu hiệu trên TTCK là có thể ngăn cản công nghiệp dầu mỏ của TQ mở rộng ra biển, lại có thể gây ra phán ứng dây chuyền có lợi cho Nhật Bản. Cung Bổn Hùng Tam quyết tâm nói: - Trước khi tra ra vấn đề ở đâu phải dùng tất cả biện pháp ngăn cản Trung Hải Du, cho dù con chim lớn này định sẵn sẽ vỗ cánh bay cao, chúng ta cũng phải cố gắng hết mức trì hoãn thời gian nó bay lên.

- Hong Kong là đặc khu của TQ, chúng ta làm sao gây ảnh hưởng tới nó được? Trì Tá Tú Tàng chẳng muốn thảo luận vấn đề đạo lý cao sang, hỏi thẳng thực tế: - Chèn ép giá dầu thô hay là đưa ra phân tích báo cáo bất lợi cho Trung Hải Du?

- Đó đều là chuyện chúng ta làm được. Cung Bổn Hùng Tam gật gù: - Hong Kong là trung tâm kinh tế tài chính Châu Á, nói chuẩn xác hơn là trung tâm tài chính của cả ngàn vạn thương nhân người Hoa ĐNÁ, các quốc gia ĐNÁ có ảnh hưởng rất nhỏ tới thị trường vốn hải ngoại, nhưng vì nguyên nhân tôi nói trên, ảnh hưởng của các quốc gia ĐNÁ với thị trường vốn Hong Kon không nhỏ.

- Ồ, tôi hiểu ý anh rồi. Trì Tá Tú Tàng cười: - Có điều muốn ngăn cản Trung Hải Du lên TTCK chỉ có vài nhà.. Mà những người này không tiện đứng ra hô phong hoán vũ, chúng ta cần đứng sau đẩy một chút.

TQ không chỉ có tranh chấp biển với Nhật Bản, mà còn có mâu thuẫn dữ dội về hải quyền với Phillipin, Indo, Malaysia, Việt Nam. Nói cho cùng bên ngoài có viện dẫn lý do nguyên cớ thế nào thì bản chất đó là tranh chấp về nguồn tài nguyên kinh tế biển, các quốc gia kia tất nhiên không muốn nhìn thấy công nghiệp dầu mỏ của TQ vươn ra biển, ngăn cản Trung Hải Du lên TTCK phù hợp với lợi ích chung.

Theo thông lệ, ngân hàng đầu tư quốc tế tham dự phát hành cổ phiếu TTCK Hong Kong sẽ đưa ra báo cáo phân tích về công ty sắp lên TTCK Hong Kong cho nhà đầu tư tham khảo.

Trung tuần tháng nam, liên tục có báo cáo bất lợi cho Trung Hải Du, thậm chí một số tờ báo tài chính ở các quốc gia ĐNÁ bao gồm Singapore và Hong Kong cũng cho đăng tin tức mặt trái về Trung Hải Du.

- Thật là đau đầu. Trương Khác ngồi trong văn phòng của Địch Đan Thanh, hai tay ôm gáy nằm ngửa trên ghế sô pha, hai chân khác lên bàn, mặc dù những năm qua truyền thông Hong Kong rất thích cho đăng tin xấu về đại lục, có tác dụng giám sát dư luận rất tốt, nhưng khi chuyện đổ lên đàu mình lại thấy đau đầu, vả lại những bài báo này không đơn thuần, có kẻ đứng sau thao túng: - Xem ra không đi Tân Vu được nữa rồi. Đưa tay nắm lấy bàn tay mềm mại của Địch Đan Thanh: - Chuyện này không đơn giản chút nào.

Hai ngày nữa cục du lịch quốc gia muốn mở một hội nghị liên quan tổng kết kinh nghiệm quy hoạch phát triển du lịch ở Tân Vu, rất nhiều thành phố du lịch cử đại biểu tham gia, đây là lời khẳng định với nghiệp du lịch của Tân Vu. Vốn kế hoạch của của Trương Khác là về Tân Vu một chuyến chúc mừng cha, thực ra cũng là để bản thân thả lỏng một phen. Song lúc này về Tân Vu cũng chẳng buông lỏng được, chẳng bằng cố thủ ở Kiến Nghiệp, có chuyện gì còn phải bay sang Hong Kong một chuyến. Trong văn phòng không có ai khác, Địch Đan Thanh cũng muốn thân thiết với Trương Khác một chút, đứng sau ghế sô pha ôm cằm ram ráp, đặt đầu của y dựa lên chiếc bụng êm ái của mình, nhìn đôi mắt đen sáng như sao mê người của Trương Khác: - Cậu rất tin tưởng vào Trung Hải Du mà.

- Không phải tôi tin tưởng vào Trung Hải Du. Trương Khác cười, lắc lắc đầu hưởng thụ hơi ấm từ bụng của Địch Đan Thanh: - Mà là tin vào chính sách lũng đoạn dầu mỏ và tương lai tăng trưởng kinh tế của Trung Quốc.

"Cộc cộc cộc!" Thôi Úc Hằng gõ cửa, cửa không khóa, ông ta nghe thấy tiếng Trương Khác nói chuyện bên trong, đẩy cửa đi vào, cười hỏi: - Tôi muốn thỉnh giáo sao Khác thiếu gia tự tin như thế?

Địch Đan Thanh hết sức tự nhiên nhích sang một bên, cứ như vừa rồi nói chuyện bình thường với Trương Khác.

Trương Khác ngồi thẳng dậy, mời Thôi Quốc Hằng ngồi xuống: - Từ pháp lý, nhà nước phải nắm mạch máu kinh tế trong tay, đó là ưu thế tiến hành kinh doanh lung đoạn ở sản nghiệp cơ sở... Phương diện này chưa nói vội, rất nhiều người cho rằng đây là thứ phải bị cải cách. Đơn thuần tính từ góc độ lợi ích quốc gia, lũng đoạn, đặc biệt lũng đoạn công nghiệp dầu mỏ là con dai hai lưỡi. Chúng ta đã thấy xí nghiệp lũng đoạn dễ sinh ra tác phong quan liêu, tham ô hủ bại, hiệu quả thấp, lại cướp đoạt thị trường một cách vô liêm sỉ. Nói tới đây y khẽ nhún vai một cái: - Song nước ta ngày một dựa vào nhập khẩu dầu mỏ ngày một tăng, mà thị trường dầu mỏ quốc tế là thiên hạ của các cự đầu dầu mỏ, sau lưng bọn họ không ai là không đại biểu cho lợi ích quốc gia. Cao tầng TW nếu tỉnh táo sẽ biết phải cử đại biểu cho lợi ích quốc gia đi xung phong hãm trận ở thị trường dầu lửa quốc thế, nhưng cả ba tập đoàn dầu lửa lớn trong nước đều không có tư cách này, thời gian lại eo hẹp, phải làm sao? Tài chính TW có hạn không hỗ trợ nhiều được, nên đành cắn răng kiên trì lũng đoạn, để ba tập đoàn kia hút máu thị trường....

- Mặc dù đã quyết định đầu tư vào Trung Hải Du, nhưng trung tâm vì chức trách vẫn phải báo cáo, quy mô của Trung Hải Du mặc dù nhỏ hơn hai tập đoàn còn lại, nhưng với thân phận doanh nghiệp lũng đoạn thị trường thứ ba, có thể cho vụ đầu tư này thu lợi đáng kể. Thôi Quốc Hằng chẳng hiểu sao với đầu óc này mà Trương Khác suốt ngày tốn thời gian trong trường, có lẽ là đang hưởng thụ cuộc sống: - Có điều hiện giới truyền thông và ngân hàng đầu tư đang tập trung hỏa lực công kích vào sự lũng đoạn này, thật đau đầu.

Trương Khác gật đầu, thừa nhận mình cũng đau đầu.

Bình luận

Truyện đang đọc