QUỐC SẮC KIỀU PHI

CHƯƠNG 118: TÊN LỪA ĐẢO CÓ CHUYỆN NGHIỆP KHÔNG?

Editor: Luna Huang
Rất nhiều người đều đang âm thầm chú ý Mục gia, sau khi phát giác Mục gia lại đang tu chỉnh cửa hàng, không khỏi âm thầm kinh thán: Tứ Quý các này chẳng lẽ thực sự nhật tiến đấu kim? Vừa hao tốn ba lượng bạc mua nhiều người như vậy, lúc này lại lăn qua lăn lại ra được cửa hàng mới.

Có ý tưởng như vậy không chỉ là bách tính thông thường, còn có không thiếu quan viên.
Mặc dù nói Đại An triều có mệnh lệnh quy định rõ ràng, quan viên không được tranh lợi với dân.

Nhưng là trong tay phu nhân của phủ đệ nhà cao cửa rộng nào không nắm giữ một ít cửa hiệu? Thậm chí có một số quan viên còn âm thầm nuôi thương đội, nói trắng ra là trong tay thiếu tiền.

Người người đều chỉ thấy những cao môn đại hộ này hưởng thụ xa hoa, nhưng những thứ này đều là dùng bạc đập ra, huống chi, ngày lễ ngày tết, nhân tình vãng lai, bên nào đều không thể thiếu bạc.

Hai năm qua trong triều thực hành làn gió trong sạch hoá bộ máy chính trị, hoàng thượng chán ghét thần tử bên dưới tham ô nhận hối lộ, rất nhiều người đến vươn tay xuống cũng không dám, dĩ nhiên là càng như muối bỏ biển.

Người khác đều đang thận trọng toán, chỉ có Mục gia nhìn sẽ suy bại lại đột nhiên xuất hiện dị quân, trái một cửa hàng, lại thêm một cửa hàng, làm sao có thể không làm người khác chú ý?

Lúc này, trong phủ Chu gia, Chu Chí và Ngô thị đang nghe tin tức đầy tớ hội báo: “Lão gia, phu nhân, quyển sách trồng rau vào đông từ trong cung lọt ta, hôm nay đã được nghiệm chứng, đám người nô tài đã thành công tạo ra rau xanh, sinh trưởng cũng có chút sinh cơ bừng bừng.”

Trên mặt Chu Chí lộ ra mỉm cười: “Xác định?”

“Vâng, phương pháp trên sách viết cực kỳ nghiêm mật, chỉ cần dựa theo đó chăm sóc tỉ mỉ, là có thể bảo chứng rau xanh khỏe mạnh.”

“Như thế, khí số của Mục gia cũng nên chấm dứt. . .”


Ngô thị ở một bên hợp thời chen vào nói: “Lão gia, triều đình có quy củ, vẫn là phải tìm người để làm chuyện này cho thỏa đáng.”

Chu Chí gật đầu: “Phu nhân nói không sai, ta nhớ kỹ ngươi có một đệ đệ, thi hai năm đến cử nhân cũng không có thi đậu, trong ngày thường không thích đọc sách, ngược lại ở kinh thương rất có thiên phú?”

“Lão gia nói phải, thiếp thân mắng hắn không ít, nhưng đây là mỗi người mỗi mệnh, mặc kệ nói bao nhiêu lần, hắn cũng không có sửa đổi tâm tư, trong nhà cũng không có biện pháp với hắn.”

“Vậy không bằng chuyện này giao cho hắn làm, Mục gia có thể xây dựng Tứ Quý các, lẽ nào chúng ta không thể mở thêm cửa hàng thứ hai?”

Nhãn thần của Ngô thị sáng một cái: “Như thế, thiếp thân thay đệ đệ bất thành khí, cám ơn lão gia đề bạt.”

“Không cần khách sáo như vậy, chỉ cần phân phó hắn làm tốt là được.”

“Lão gia yên tâm, ta nhất định để hắn kích phát mười hai phần tinh thần, tuyệt đối sẽ không xảy ra sai xót trong chuyện này.”

“Được, lúc này thừa dịp dư đông chưa tiêu, vẫn có thể trồng thêm một nhóm rau xanh, để người trên thôn trang mau ra tay.”

“Vâng.”

Vọng Thư Uyển.com
Mục gia, Hứa Vân Noãn liên tiếp chạy đến thôn trang năm sáu ngày, chờ đám người Lưu Hổ tự có thể chăm sóc noãn bằng, lúc này mới có thời gian nghỉ ở trong phủ.

“Tiểu thư, có chuyện tình. . .” Nét mặt Hàn Yên mang theo chút làm khó, hơi có chút chần chờ mở miệng.


“Ân? Đã xảy ra chuyện gì?”

“Tiểu thư, trước người trình phương pháp trồng rau xanh vào đông cho Đoan vương điện hạ, đoạn thời gian này, không ngừng quan viên lấy danh nghĩa muốn giúp Đoan vương điện hạ thí nghiệm loại phương pháp này, chép ra ngoài.”

Một bên Mộ Vũ tức giận bất bình: “Những người đó nói là muốn giúp Đoan vương điện hạ phân ưu, nhưng trên thực tế đơn giản mơ ước phương pháp kiếm tiền của tiểu thư.”

“Các ngươi nói thật? Thẩm gia và Chu gia có chép không?” Hứa Vân Noãn nghe nói như thế, mãn nhãn đều sáng lên.

“Tiểu thư. . .” Mộ Vũ có chút lo lắng, tiểu thư sẽ không phải là bị giận quá chứ, thế nào lúc này nhìn có chút kích động?”

“Nói mau, nói mau, hai nhà bọn họ có chép không?”

“Hai nhà đều là thượng thư phủ, đều là nhóm đầu tiên chép.”

Hứa Vân Noãn nắm tay, đập đập trong lòng bàn tay: “Đạp phá thiết hài vô mịch xử, được toàn bộ phí công phu, ta đang nghĩ nên làm sao đòi lại ba vạn lượng bạc, lúc này tự bọn hắn đưa tới cửa.”

“Tiểu thư, ý của người là, có biện pháp ứng phó phiền phức lúc này?”

“Đây coi như là phiền toái gì? Đây là dưa chuột chủ động đưa đầu lên đao của chúng ta!”


Hứa Vân Noãn đứng dậy, cước bộ nhẹ nhàng ở trong phòng đi đi, sau đó trong con ngươi trong suốt hiện lên một tia sáng.

“Hàn Yên, ngươi để người lặng lẽ đi gọi Tiền chưởng quỹ tới, ta có chuyện trọng yếu muốn nhờ hắn làm.”

“Vâng.”

Vọng Thư Uyển.com
Tiền chưởng quỹ nghe được Hứa Vân Noãn truyền lời, tự nhiên cước bộ không ngừng chạy tới: “Tiểu nhân gặp qua đông gia.”

“Tiền chưởng quỹ không cần đa lễ, mau mời ngồi.”

“Tiểu đông gia gọi tiểu nhân đến đây, có chuyện gì muốn phân phó?”

“Trước nhờ Tiền chưởng quỹ từ Giang Nam vận chuyển khinh cốt mộc, khi đó ta nhớ kỹ nghe Tiền chưởng quỹ nói qua, Nhuận Ngọc các thu hàng hóa ở các nơi, biết không ít thương nhân, thậm chí dưới tay có một nhanh thương đội của mình?”

“Vâng.”

“Vậy ngươi có quên biết tên lừa gạt nào không?”

Tiền chưởng quỹ hơi sửng sờ: “Tiểu đông gia nói là. . . tên lừa gạt?”

“Không sai, chuyên môn biết diễn hí, biết gạt người mấy loại đó?”

Làm chuyện xấu, tự nhiên không thể để người một nhà ra trận, đại gia gia nói qua, chuyện chuyên nghiệp giao cho người chuyên nghiệp đi làm, mới có thể làm ít công to!

“Đây. . . Tiểu nhân thật đúng là quen mấy người, mấy nữ tử này có tài tình không tầm thường, có thư sinh làm ra cẩm tú văn chương. Có bán tiên biết bấm độn. Cũng không biết bọn họ làm sao tụ tập ở chung với nhau. Từ từ biến thành một bọn bịp bợm giang hồ, bọn họ làm việc trái lại khá có chừng mực, sẽ không lừa dối già yếu phụ nữ và trẻ em, sẽ không đùa bỡn người chân tình thật ý, chỉ sẽ lừa hạng người vi phú bất nhân, ở dân gian cũng khá có vài phần thiện danh.”


Hứa Vân Noãn cảm thấy thú vị: “Kinh đô bên này có người biết bọn họ không?”

“Tiểu đông gia không cần lo lắng, nếu là bọn họ không có vài phần bản lĩnh, sớm đã bị quan phủ bắt được nhốt trong đại lao, mấy người này am hiểu thuật dịch dung, hơn nữa ở trên giang hồ cũng khá có vài phần phương pháp, kinh đô bên này có người biết danh tiếng của danh tiếng, nhưng là lại không ai thấy qua hình dáng của bọn họ.”

“Tiền chưởng quỹ có biện pháp liên lạc thượng bọn họ không?”

“Trong bọn họ có người đã từng nhận ân huệ của tam đông gia, nên trong Nhuận Ngọc các có tín vật liên lạc với bọn họ, cô nãi nãi nếu là muốn dùng bọn họ, chờ trở về, tiểu nhân lập tức truyền tin cho bọn hắn.”

“Được, để cho bọn họ đến kinh đô, ta đưa cho bọn họ một khoản buôn bán to.”

“Vâng.”

Hứa Vân Noãn có chút vui vẻ, xong xuôi chuyện phía thôn trang, bắt đầu giúp đỡ Đinh thẩm chuẩn bị khai trương tửu lâu.

Vương Tuyền bị mang đến phủ hai ngày, hai ngày này trong lòng hắn có chút thấp thỏm, mỗi ngày ăn, ăn bao nhiêu cũng không hạn chế, nhưng chỉ có việc làm.

Trong lòng hắn hoảng không được, len lén đi tìm Đinh Sơn, sau đó đã bị Đinh Sơn cười đuổi đi, nếu người khác muốn ăn không làm đều không được, đến phiên trên người hắn, hết lần này tới lần khác lại không có chuyện gì đi tìm việc làm.

Ngay thời gian Vương Tuyền hốt hoảng hai mắt vô thần, rốt cục lần thứ hai gặp được Hứa Vân Noãn.

“Nô tài gặp qua cô nãi nãi!” Bởi vì khẩn trương thái quá, một tiếng chào hỏi này của Vương Tuyền phá lệ vang dội.

Hứa Vân Noãn cố nén cười: “Được rồi, ngày hôm nay cần phải khổ cực ngươi.”

Sắc mặt Vương Tuyền phiếm hồng, cũng không ngừng gật đầu: “Cô nãi nãi yên tâm, chỉ cần người phân phó, nô tài nhất định dốc hết toàn lực.”


Bình luận

Truyện đang đọc