CHƯƠNG 39: CÓ CHUYỆN TÌM KINH TRIỆU DOÃN PHỦ NHA
Editor: Luna Huang
Hàn Yên sững sờ ở tại chỗ, mãn nhãn kính phục nhìn Hứa Vân Noãn: “Tiểu thư, coi như là cho nô tỳ mười cái đầu óc đi nữa, nô tỳ trăm triệu lần cũng nghĩ không được chu toàn như thế.”
“Mau đứng dậy đi, ngươi cực kỳ thông tuệ, chỉ là ít kiến thức những thứ âm mưu tranh đấu này, sau này gặp chuyện nghĩ nhiều chút, nhất định cũng có thể suy nghĩ chu toàn.” Hứa Vân Noãn hư phù, ra hiệu Hàn Yên đứng dậy, “Ngươi từ mấy thuộc hạ của Chu quản gia tìm mấy người đáng tin, để có thể nhìn tốt mọi thứ từ trên xuống dưới trong phủ, nếu như trong phủ không có cơ sở ngầm của Thẩm gia, vậy dĩ nhiên là tốt nhất, nếu như có. . . Lúc này đây hoàn toàn thanh lý sạch sẽ!”
“Vâng.”
Trong Thẩm phủ, Thẩm Thanh cau mày nhìn kết quả điều tra, chỉ cảm thấy hoang đường đến cực điểm: “Nói cách khác, là bởi vì gia vị hưng cừ không có chín hết, cho nên mới ffrrt yến hội xuất hiện biến cố?”
“. . .Vâng.” Đại phu kiểm tra thực hư mồ hôi lạnh nhễ nhại.
“Hoang đường!” Sắc mặt Thẩm Thanh xấu xí, “Trước tìm người ăn thử hưng cừ, thế nào tra không ra?”
“Trước cũng không có để người ăn sống. . .”
“Những thương nhân mang hưng cừ đến kia, lẽ nào đều không có nói qua những thứ này có quy tắc chi tiết phải chú ý?”
“Hồi bẩm Thẩm đại nhân, Tây Khương khác Đại An triều, bên kia ăn cái gì cũng đều chưng nấy là chính, cho rằng ăn sống thực phẩm sẽ gây thêm tội nghiệt, nên không có ăn sống hưng cừ, còn nữa, dân phong Tây Khương bưu hãn, những người đó thân thể tố chất cũng không giống Đại An triều, ăn chút đồ sống cũng không ra chuyện lớn gìm nhưng các tiểu thư phu nhân trong kinh đô đã quen ăn đồ không nấu quá chính, xắt không được quá mỏng, nên mới có thể phản ứng cường liệt như vậy. Lại nói tiếp coi như là đúng dịp, nếu là không có rau xanh mới mẻ Tứ Quý các cung cấp, cũng sẽ không chuyện hôm nay.”
Vu thị ở một bên chỉ cảm thấy ão não không thôi: “Ta trước còn nghĩ, phủ đệ trong kinh thành hôm nay phàm là thiết yến, đều có rau xanh mới mẻ, nếu chỉ có Thẩm gia không có, ngược lại thì để người chê cười, lại nào nghĩ đến dĩ nhiên nhiễu loạn như thế.”
Thẩm Vân Sơ đỏ mắt đứng ở một bên: “Phụ thân, ta đã viết thư cho đại hoàng tử điện hạ, điện hạ đáp ứng không tuyên dương việc này, đều tại ta, nếu không phải nghĩ phát hiện hưng cừ có thể nâng chút danh tiếng của vì gia tộc, cũng sẽ không có sự cố trên yến hội.”
Thẩm Thanh trầm tư không nói, một lát sau đó, nhìn về phía rau xanh bày trên mặt đất: “Hưng cừ ngoại trừ ăn sống có độc ra, còn có chỗ kiêng kỵ gì khác không?”
“Hồi bẩm Thẩm đại nhân, còn cần ghi nhớ kỹ không thể ăn cùng phèn chua.” Đại phu vội vã trả lời.
“Nếu là ăn cùng sẽ có hậu quả gì không?”
Vọng Thư Uyển.com
“Không sai biệt lắm với ăn sống, sẽ để kẻ khác thượng thổ hạ tả, đau bụng không ngừng.”
“Ta nhớ kỹ phèn chua trộn vào trong nước, tưới trên rau xanh, sẽ có hiệu quả chống sâu, hôm nay dân gian còn đang sử dụng rộng rãi, có đúng không?”
“Vâng, phèn chống sâu bệnh có hiệu quả thật tốt, chỉ là thành phẩm rất cao, rất nhiều bách tính cũng dùng không nổi.”
“Bách tính dùng không dậy nổi, Mục gia cũng không thiếu những vật này, Trần đại phu, có phải là ngươi trước nghiệm sai rồi hay không, không có những thức ăn này có tưới nước phèn.”
Trần đại phu sửng sốt, lập tức vai run lên: “Thẩm đại nhân, tiểu nhân làm nghề y hơn mười năm, thật vất vả mới tích được danh tiếng. . .”
“Làm nghề y hơn mười năm, cũng khó tránh khỏi sẽ có chẩn đoán bệnh sai lầm. Còn nữa, danh tiếng đều là miệng tương truyền có được, ngươi chọn là được, dù cho đã làm sai chuyện, cũng không ai dám nói cái gì. Nhưng một khi vô ý chọn lầm đường, vậy coi như là ngươi cái gì cũng không làm, nói không chừng thanh danh cũng sẽ bị hủy sạch.”
Trần đại phu vội vàng hướng dập đầu hành lễ với Thẩm Thanh: “Vâng, đều do trong lúc nhất thời tiểu nhân mắt vụng về, dĩ nhiên không có phát hiện những thức ăn này đều có tưới nước phèn.”
“Tốt, ngươi xuống phía dưới lĩnh thưởng đi.”
“Đa tạ Thẩm đại nhân.”
“Lão gia, ngươi là muốn đổ chuyện hôm nay lên trên thân Mục gia?” Chờ Trần đại phu lui xuống, Vu thị nhẹ giọng mở miệng hỏi, “Nhưng đây có thể thành công sao?”
“Chẳng lẽ ngươi muốn đi gặp các tiểu thư phu nhân thừa nhận, là bởi vì Thẩm gia nóng lòng thu được danh tiếng, không có điều tra rõ liền dọn hưng cừ lên bàn tiệc, do đó dẫn đến nhiều các tiểu thư phu nhân mặt như vậy?” Thẩm Thanh lạnh giọng phản vấn.
“Tự nhiên không phải, vẫn là lão gia nghĩ chu toàn. Chỉ là ta có chút lo lắng, người Mục gia cũng không phải dễ đối phó. Thời gian trước Chu gia đắc tội Mục gia, không chỉ có tặng tính mạnh của Chu Bân, danh tiếng cũng bị người đạp xuống đất.”
Tứ Quý các càng nổi tiếng, người nhìn thấy cái bảng người Chu gia không được đi vào càng nhiều, mặt mũi của Chu gia đều mất sạch sẽ.
“Ta cũng không phải nhất định làm gì người Mục gia, dù sao cũng có đại hoàng tử ở đây, tính tình điện hạ đôn hậu cực trọng tình nghĩa, hắn và Mục Trần Tiêu quan hệ rất là thân mật, dù là muốn cắt đứt cũng không phải nhất thời nửa khắc là có thể cắt được, chỉ cần để mọi người biết, lần này sự cố trên yến hội cũng có Mục gia là tốt rồi, kể từ đó, người Thẩm gia chúng ta đưa chút lễ vật dốc lòng bồi tội, chuyện này coi như là qua.”
“Lão gia trí kế vô song, thiếp thân thực tại bội phục.” Vu thị thở phào nhẹ nhõm, nàng cũng không hy vọng trải qua chuyện này phá hủy danh tiếng của Thẩm Vân Sơ.
Thẩm Vân Sơ cũng tiến lên lôi kéo ống tay áo của Thẩm Thanh làm nũng: “Đa tạ phụ thân, nếu không phải là có người ở, lúc này đây nữ nhi thật đúng là có miệng cũng nói không rõ.”
“Ngươi nha, sau này làm việc phải trầm ổn một ít, ngươi là đích nữ của Thẩm gia, lại cùng đại hoàng tử có quan hệ thanh mai trúc mã thân cận, không cần phải động chút tâm tư nhỏ để có được danh tiếng gì, phụ thân tự sẽ vì ngươi trải con đường thênh thang, ngươi chỉ cần kiên trì chờ là được.”
“Vâng, nữ nhi tự nhiên tin tưởng phụ thân, sau này không bao giờ thế nữa.”
Mục phủ, hộ vệ vội vội vàng vàng trở về: “Cô nãi nãi, Thẩm gia đến Tứ Quý các bên kia nháo sự, nói rau của chúng ta có chuyện, dẫn đến các tiểu thư phu nhân thân thể không khỏe trên yến hội, hôm nay có thật nhiều mọi người quan vọng, một mình Đinh chưởng quỹ nhịn không được, phái thuộc hạ đến đây hồi bẩm cô nãi nãi.”
Hàn Yên liền vội vàng tiến lên đỡ lấy cánh tay của Hứa Vân Noãn: “Tiểu thư. . .”
Tiểu thư suy đoán quả thực ứng nghiệm!
Nhãn thần của Hứa Vân Noãn phát lạnh, đang muốn nói gì chỉ thấy Mục Trần Tiêu chạy tới.
“Trần Tiêu, sao ngươi cũng tới?”
“Chuyện của Tứ Quý các ta có nghe nói, Thẩm gia bên kia ta đi xử trí, ngươi không cần phải xen vào.”
Thẩm gia gặp chuyện không may, Mục Trần Tiêu liền vẫn cảm thấy, Hứa Vân Noãn trước đi phụ cận tửu lâu Mục gia quan vọng, cũng không phải là nhất thời hưng khởi, lại nghe người hồi bẩm, lúc đầu người Thẩm gia đến đây mua rau, Hứa Vân Noãn nói giá cả cao, tự mình làm tưới nước cho rau xanh, suy đoán trong lòng hắn càng phát kiên định.
Mặc kệ Hứa Vân Noãn làm qua cái gì, trách nhiệm lần này hắn phải gánh.
Thấy Mục Trần Tiêu nói xong cũng ly khai, trong mắt tràn đầy lo lắng, Hứa Vân Noãn nhịn không được cười ra tiếng, tiến lên một tay kéo lại xe lăn của hắn: “Không làm chuyện đuối lý, không sợ quỷ gõ cửa, làm chuyện gì cũng phải nói chứng cứ đầy đủ hết, Mục gia chúng ta trong sạch, Thẩm gia coi như là muốn nháo sự, cũng phải tự cân lại phân lượng của mình.”
Hứa Vân Noãn vừa nói, vừa nhìn về phía Úc Khoảnh: “Vừa lúc Úc Khoảnh cũng tới rồi, thay ta đi một chuyến, đến Kinh Triệu Doãn phủ báo án, nói Thẩm gia tự dưng nháo sự, muốn hủy sản nghiệp của Mục gia.”