CHƯƠNG 55: TRÀNG DIỆN NÁO NHIỆT
Editor: Luna Huang
Đồn đãi có liên quan đến Tứ Quý các có thể kiếm bao nhiêu bạc trong kinh thành xôn xao, nhưng lại khác xa so với Chu gia mong muốn.
Sắc mặt Ngô thị khó coi từ chính viện đi tới, ngồi ở đình hờn dỗi.
Chu Ngọc Nghiên bước nhanh chạy tới: “Mẫu thân, phụ thân bên kia nói như thế nào?”
“Đừng nói nữa, phụ thân ngươi rất tức giận, lúc này ngươi cũng không nên sang đó, để tránh khỏi hắn trút giận lên đầu ngươi.”
“Là kế hoạch nhằm vào Tứ Quý các không thuận lợi?”
“Lại nói cũng thực sự là kỳ quái, Tứ Quý các phảng phất phá lệ được lão Thiên thiên vị, trước muốn vào đông rau trồng được là dùng yêu thuật, Hứa Vân Noãn quay đầu liền đem rau đưa vào hoàng cung, còn nhấc lên đại kỳ có tên đại hoàng tử, nên chỉ có thể tạm thời nhẫn nại. Lúc này đây vốn muốn người cho rằng Tứ Quý các trắng trợn vơ vét của cải, Tứ Quý các quay đầu bắt đầu giảm giá…”
Nói lên cái này, Ngô thị đã cảm thấy vô cùng bực bội.
Chu Ngọc Nghiên hung hăng xé khăn trong tay: “Tứ Quý các cùng đức hạnh với Hứa Vân Noãn, đều là hành vi tiện nhân.”
“Chúng ta biết thì như thế nào, bách tính vô tri lại cứ nguyện ý phủng Tứ Quý các ở trong lòng bàn tay.”
Một ngày trước, tin tức Tứ Quý các bắt đầu xuống giá bán rau xanh, bị bọn nhỏ lan truyền mọi người đều biết, nhất là những hài tử ăn dưa ngọt của Hứa Vân Noãn, khen nàng như tiên nữ hạ phàm, thế gian tuyệt vô cận hữu.
Kinh thành chính là dưới chân thiên tử, so với địa phương khác đều phải phồn hoa hơn, bách tính sinh hoạt nơi này cũng càng giàu có chút, hơn nữa lễ mừng năm mới, cho dù là không có tiền, cũng muốn nhiệt nhiệt nháo nháo qua năm mới.
Không ít bách tính nghe được tin tức trong tay đếm tiền bạc, sau cùng nhịn không được hài tử nhà mình quấn quýt si mê, mang tiền hơi có chút thấp thỏm đi tới Tứ Quý các.
Trước cửa Tứ Quý các xếp hàng dài, Đinh Sơn mang theo cả đám bận rộn đầu đầy mồ hôi.
“Mọi người không nên gấp gáp, rau xanh còn rất nhiều, nếu là không đủ, ta đi van cầu cô nãi nãi, xem có thể hái thêm trong noãn bằng hay không.”
Vốn cho là coi như là xuống giá, rau xanh trong Tứ Quý các cũng không phải bọn họ có thể mua được, nhưng bây giờ đi tới nhìn, bên trên dàn giá rẻ không gì sánh được, rau xanh có chút kém, giá lại còn rẻ hơn cả mấy quầy hàng vào xuân hạ.
Vọng Thư Uyển.com
Bởi vì hỗ trợ truyền tin là hài tử, lần này mua thức ăn, rất nhiều người đều là mang theo hài tử cùng đi.
Đinh Sơn nhìn thấy hài tử mặt lộ vẻ kích động, từ dưới quầy hàng lấy dưa ngọt ra, cà cà cắt thành miếng nhỏ, lựa mấy miếng lấy giấy dầu bọc lại đưa đến tay hài tử.
Lấy được dưa ngọt người lớn cùng đám nhỏ vừa mừng vừa sợ, nhất phó không dám tin.
Đinh Sơn liền cười giải thích: “Đây là cô nãi nãi chúng ta phân phó, nói là thời gian dài trộng dưa ngọt dài, noãn bằng không có nhiều như vậy, nên sản lượng liền theo không kịp, không có biện pháp hạ giá bán cho các vị. Chỉ có thể chọn một nhóm đi ra thỉnh chư vị thường thức, xin mọi người không nên ghét bỏ đã cắt qua là được.”
“Đa tạ cô nãi nãi, đây sao có thể ghét bỏ, chúng ta đều mừng đến hỏng.”
Miễn phí tặng, còn là dưa quý giá, người đến đây mua thức ăn đều cảm thấy đó là kiếm được, thậm chí có một số người bắt đầu lo lắng Tứ Quý các bán như thế có đủ tiền bồi thường hay không.
Có người liền nhịn không được hỏi lên: “Đinh chưởng quỹ, ta nghe nói dùng noãn bằng trồng rau xanh dưa và trái cây cực kỳ khó khăn, không biết có đúng không?”
“Không phải là phí sức sao! Không chỉ có khó khăn, còn phí bạc!” Đinh Sơn lau mồ hôi trên đầu, “Những thức ăn dưa và trái cây này đều là cô nãi nãi tự mình chọn lựa hạt giọng gieo trồng xuống, trong noãn bằng ngày đêm cũng phải có người coi chừng, chút thời gian trước rơi tuyết lớn, chọn lựa chúng ta cũng không thể ngủ, rất sợ một đêm tỉnh lại tuyết lớn làm sụp noãn bằng, lại sợ tuyết đắp lên đóng băng noãn bằng phá hủy đồ vật bên trong, thời khắc đều phải phái người quét tước, có noãn bằng còn có bảo trì ấm áp nhóm lửa dưới đất. Ngay cả tưới nước đều phải phá lệ chú ý, vào đông nước đóng thành băng, một bầu nước lạnh tưới qua, nói không chừng cũng làm cây chết rét. Ta là một người thô, luôn cảm giác mình còn không sống cẩn thận được như đám rau này.”
“Ha ha! Đinh đại ca rốt cuộc nói được lời thật.” Một bên hỏa kế ồn ào theo.
Đinh Sơn cười đến hàm hậu: “Các ngươi mau giúp mọi người mua rau, đừng ở chỗ này không có việc gì làm mà trêu ghẹo ta, mọi người đều gấp mua thức ăn về nhà đón năm mới.”
“Đúng nha, năm nay có những thức ăn này, cơm tất niên có thể phong phú không ít.”
Một mảnh tiếng cười trong Tứ Quý các, dẫn tới người đi đường qua lại quan vọng, đội ngũ xếp hạng cũng liền càng ngày càng dài.
Một phụ nhân trung niên mang theo giỏ thức ăn đến quầy hàng tính tiền, Đinh chưởng quỹ nhìn kỹ nàng hai mắt, từ quầy hàng lấy ra một cái rổ, chỉ thấy trong rổ có hai bó rau xanh tươi mới, cùng hai quả dưa ngọt to: “Vị đại tẩu này, đây là cô nãi nãi chúng ta dặn dò phải tặng người, không lấy tiền.”
Phụ nhân hơi sửng sờ, liền vội vàng nói: “Đây không được.”
“Đại tẩu mau nhận trước đi, trước kia cô nãi nãi liền dặn dò qua tiểu nhân, chỉ cần gặp phải đại tẩu, nhất định phải tặng đồ. Trước cô nãi nãi mới vừa vào kinh thành, ở cửa thành gặp ngựa thất kinh, cánh tay cô nãi nãi bị thương, vẫn là đại tẩu người đỡ nàng đi y quán. Rau và dưa ngọt trong rổ đều là cô nãi nãi tự trồng, còn thỉnh đại tẩu không nên ghét bỏ.”
Trong lúc nhất thời phụ nhân không biết nên nói cái gì cho phải: “Lúc đó bất quá là tiện tay giúp thôi.”
“Cô nãi nãi nói, người tốt là sẽ gặp hảo báo, lúc đó người tiện tay giúp, nhưng lại giúp cô nãi nãi một đại ân. Những thứ này trong mắt cô nãi nãi cũng không phải thứ gì đáng tiền, đại tẩu cũng không nên từ chối.”
“Được rồi, thay ta cám ơn cô nãi nãi các ngươi.” Phụ nhân cũng không phải người ưỡn ẹo, thấy người xem náo nhiệt chung quanh càng ngày càng nhiều, hào phóng nhận lấy rổ.
Vọng Thư Uyển.com
Chung quanh rất nhiều người không hiểu lý do nhỏ giọng nghị luận, một ít biết tình hình lúc đó, liền bắt đầu hưng cao thải liệt thuật lại.
Cũng không lâu lắm, tin tức cô nãi nãi Mục gia có ơn lo đáp liền truyền ra ngoài, trong lúc nhất thời, hảo cảm của bách tính với Tứ Quý các cao hơn một bậc.
Còn chưa tới buổi trưa, rau xanh cũng đã không đủ bán.
Hứa Vân Noãn sớm liền có chuẩn bị, để người chở hai nhóm qua đó, mới miễn cưỡng chống nổi một ngày này.
Chờ đến chạng vạng đóng cửa cửa tiệm, bọn người Đinh Sơn mệt mỏi trực tiếp ngồi trên mặt đất: “Thực sự là nghĩ không ra, dân chúng tiêu bạc xa hoa như thế.”
“Đinh đại ca ngươi nghỉ một chút đi, còn dư lại chúng ta tới thu thập.” Hỏa kế khác vội vã mở miệng.
Đinh Sơn cũng không có chối từ, trực tiếp ngồi vào phía sau quầy bắt đầu tính sổ.
Đợi được bọn tiểu nhị thu thập sạch sẽ chuẩn bị rời đi, Đinh Sơn ngẩng đầu lên, quay mọi người thần thần bí bí vẫy vẫy tay.
Vài tên hỏa kế vội vã xông tới: “Làm sao vậy, Đinh đại ca?”
Đinh Sơn dời cái rương chưa tiền hôm nay thu được ra ngoài, phịch một tiếng đặt ở trên quầy: “Cô nãi nãi nói, hôm nay chúng ta nhất định cực kỳ khổ cực, nên bạc hôm nay kiếm được, chúng ta có thể lấy hai phần.”
“Tê!”
“Thật…thật sao?”
Vài tên hỏa kế ám hút lương khí trợn to hai mắt, có người thậm chí hung hăng bấm một cái trên đùi mình.
Hôm nay giá rau xanh tuy rằng rẻ, nhưng có lẽ bán số lượng rất nhiều, giá hai phần có bao nhiêu tiền? Ngón tay xòe ra đều đếm không hết!