SỐNG LẠI KHI MỚI VỪA NHẬP CHỨC

Lộ Nam nhận thấy dù giám đốc Nghê không thoải mái, nhưng vẫn còn coi như có hàm dưỡng.

Tính cả hôm nay là đã liên tục hai lần, lãnh đạo thành phố và cấp tỉnh né tránh không gặp, Nguyên Xuyên bên này quả thật không coi ông ta ra gì, ông ta lại có thể kìm nén cơn giận, không trút lên Trần Lộ, chỉ châm chọc một câu rồi thôi.

Đương nhiên, không trở thành đối tượng trút giận nhưng không có nghĩa không cần uống rượu, giám đốc Nghê chỉ không ác ý chuốc rượu mà thôi.

Thương mại Green không mang giám đốc Khách hàng lớn, Lộ Nam đương nhiên cũng sẽ không dại dột hỏi Trần Lộ: thương mại Green có phải coi xưởng chúng ta là em gái bồi rượu hay không.

Tàn tiệc, Trần Lộ đỏ bừng hai má, Lộ Nam thì tốt hơn, chỉ hơi vương mùi rượu.

Lúc ra khỏi phòng, giám đốc Nghê hỏi: "Tiểu Trần, chúng tôi bên này còn muốn đi hát, cô đi cùng không?"

Lộ Nam bắt lấy thời cơ đỡ Trần Lộ, Trần Lộ tức thì ngầm hiểu, nói bản thân uống nhiều quá, chóng mặt buồn nôn, không tiện đi tăng hai.

Giám đốc Nghê cũng không miễn cưỡng, gật đầu nói: "Vậy các cô trở về chú ý an toàn."

Đưa mắt nhìn nhóm người giám đốc Nghê rời đi, Trần Lộ thở phào một hơi.

Lộ Nam hỏi: "Chị Lộ, bắt xe về nhé? Bây giờ em ở Tinh Quang Nhất Phẩm, cách chỗ chị cũng không xa, để em đưa chị về trước."

"Không sao. Em tưởng chị uống nhiều quá? Kỳ thực chị không sao hết, chẳng qua dễ đỏ mặt thôi." Trần Lộ cười cười: "Cơ mà tửu lượng của em khá lắm, người cũng lanh lợi, biết rót rượu cho giám đốc Nghê và khách hàng của ông ta đúng thời cơ lắm... Lần trước Vương Hiểu Tuyết đúng là đánh giá thấp em."

Có thể nói ra lời này, chứng tỏ Trần Lộ đã uống hơi mơ hồ, Lộ Nam biết ơn vì ban nãy chị ta để ý mình trên bàn rượu, bèn xách hộ túi, lắc đầu bảo: "Tửu lượng của em chẳng ra gì đâu. Chẳng qua hôm nay thương mại Green rõ ràng không muốn tính sổ với chúng ta, thả một con ngựa mà thôi."

Nhắc tới việc này, Trần Lộ sầu nha. Thương mại Green là Nhà tiêu thụ của chị ta, nhưng Nhà tiêu thụ này mắt thấy sắp "toi" rồi... Hễ nghĩ lại đau đầu, hễ đau đầu thì lời cứ tự tuôn ra khỏi miệng: "Đúng vậy, chị cũng biết. Kỳ thực giám đốc Nghê khá chính phái, trước đây các buổi Phẩm rượu loại nhỏ do công ty họ tổ chức cũng đều kết thúc rất sớm, không cần đi tăng hai. Chị bảo này, ngược lại là công ty chúng ta, lãnh đạo Đại khu hoặc lãnh đạo tổng bộ tới, liền ăn nhậu chơi bời xa hoa ầm ĩ, đúng là phiền chết mà! Phiền chết mà!"

Lộ Nam cảm thấy không cắt đứt lời nói, ngày mai chị ta tỉnh lại hồi tưởng sẽ hối hận tối nay nói quá nhiều - mặc dù những lời này đối với Lộ Nam mà nói đều không phải bí mật.

Nhưng, về lý luận, lời Trần Lộ vừa nói không nên là chuyện mà tân nhân như Lộ Nam nên biết.

"Đi thôi, gọi xe."

Hai cô gái trẻ một thân mùi rượu ra khỏi quán rượu cao cấp, tài xế liếc nhìn qua kính vài lần.

Trần Lộ sợ Lộ Nam cảm thấy mất tự nhiên, bèn nói chuyện công việc: "Tối nay chúng ta tham gia Phẩm rượu loại nhỏ này, ngày mai chị sẽ gửi những gì cần điền bảng biểu cho em..." Trần Lộ không giấu diếm gì hết, kể lại đại khái trình tự cho Lộ Nam.

Đến khu nhà, Lộ Nam cũng xuống xe cùng.

"Không cần đâu, em về đi." Trần Lộ bị Lộ Nam dìu, rất ngượng ngùng.

Lộ Nam nói: "Không sao, dù sao cũng vài bước mà thôi. Ấy, bác tài, cho cháu thêm mấy cái hóa đơn nhé."

Đưa Trần Lộ tới dưới cửa tòa nhà, nhìn đèn cầu thang cảm ứng sáng lên, nhìn đèn phòng khách tầng 2 cũng sáng lên, Lộ Nam mới xoay người đi bộ trở về Tinh Quang Nhất Phẩm, cũng không xa, chỉ tầm 2km.

Trên đường về, Lộ Nam nhớ lại những gì nghe thấy ở buổi tiệc.

Giám đốc Nghê của thương mại Green tố khổ với khách hàng, nói năm nay lượng đặt hàng mua sắm giảm 20% so với cùng kỳ năm ngoái, ông chủ rất lo lắng tình hình này. Còn khách hàng của giám đốc Nghê, cũng chính là đại diện cho công ty ngoại quốc ở TQ thì biểu đạt năm nay châu Âu hoàn cảnh đình trệ, các chuyên gia lên TV đều dự tính kinh tế châu Âu đang ở rìa suy thoái, người ngoại quốc tạm dừng kế hoạch mua sắm cũng là vì ổn thỏa.

[Cho nên thương mại Green đúng là xui xẻo, chủ yếu tiến hành xuất khẩu thương mại cho châu Âu, châu Âu lại giảm mạnh; muốn khai phá nghề phụ, lại bị Nguyên Xuyên lừa dối ký rượu Hài Hòa. Chậc chậc...] Suy nghĩ lung tung, liền về chỗ ở.

Lộ Nam gội đầu, tắm một cái, nhìn đồng hồ 10h, để đầu tóc khô sáu, bảy phần gõ chữ một tiếng.

Bỏ vào dự trữ xem một chút, quyển xuyên nhanh này đã lên bảng, xu thế khá ổn, sau này hạ bảng thì cũng nên vào Vip.

[Cho nên vẫn phải dự trữ nhiều hơn, bằng không như hôm nay vừa ra cửa là cả ngày, bằng không về sau dễ mở cửa sổ*.]

*Từ lóng, còn gọi "bệnh loét mũi", nghĩa là chuyện cần làm không làm sau này dễ xảy ra sự cố lại luống cuống.

Nhắc tới cửa sổ, Lộ Nam bò lên, kéo ra rèm cửa sổ.

7/5 âm lịch, vầng trăng khuyết.

Bầu trời đêm thành phố, có trăng không sao.

Mặt trăng trông thật tịch liêu. 

Bình luận

Truyện đang đọc