SỐNG LẠI KHI MỚI VỪA NHẬP CHỨC

9/9, thứ Sáu. Ngày mai là buổi "Rượu Tứ Phương nghênh đón khách khứa tứ phương - buổi Phẩm rượu Quốc sắc thiên hương Nguyên Xuyên kiêm tiệc đáp lễ".

Hôm nay họp sáng xong, Lộ Nam nói với các nhân viên trong văn phòng, bởi vì ngày mai là buổi Phẩm rượu của Tứ Phương Kiến Trúc, họp tuần hủy bỏ, các nghiệp vụ viên và quản lý kênh phân phối nội thành sáng mai nhớ tới sảnh tiệc hỗ trợ, Lộ Nam còn đặc biệt nhắc nhở, lãnh đạo văn phòng tỉnh hôm nay sẽ tới Hoa An, buổi chiều có đi kiểm tra thị trường nội thành hay không thì không biết.

Lộ Nam cười cảnh cáo: "Dù sao mọi người cẩn thận đấy, đừng để lúc này xuất hiện sự cố lười biếng bị tóm được."

Đối với cái này, Hoàng Đạt Phương biểu thị: "Giám đốc Lộ yên tâm đi, chuyện nhỏ thôi, nhất định không để cô mất mặt." Hơn nữa, năm nay anh ta nhìn thấy lão tổng cấp tỉnh còn nhiều hơn 3 năm trước kia. Căng thẳng? Không có.

Hoàng Đạt Phương nháy mắt với Lộ Nam, thiện ý trêu đùa, đại khái muốn nói: sẽ không để văn phòng Hoa An ta mất mặt.

Lâm Yến vẫn luôn cảm thấy anh Hoàng khá tốt, mặc dù hay lười biếng, nhưng lòng dạ phóng khoáng - đương nhiên, cô lén bàn luận với Hạng Phỉ Phỉ, Hạng Phỉ Phỉ từng khách quan nhận xét: "Chủ yếu vì anh ta là người bản địa, đi làm để không đến mức chơi bời lêu lổng, có chỗ nộp tiền bảo hiểm cho." Trọng điểm là: Hoàng Đạt Phương không thiếu tiền, tiền lương tiền thưởng đối với anh ta mà nói nhiều cũng được, mà thiếu thì cũng không chết đói.

Khi đó, nghe xong Hạng Phỉ Phỉ phân tích, Lâm Yến suy tư, từ sau khi ký hợp đồng 10 triệu với Tứ Phương Kiến Trúc, cả văn phòng ngoại trừ giám đốc Lộ, hai người hữu hảo nhất với cô lần lượt là Trịnh Tinh và Hoàng Đạt Phương, đúng là toàn là người bản địa.

Vứt bỏ những suy nghĩ lung tung, Lâm Yến đáp lại Hoàng Đạt Phương động tác nắm tay khích lệ.

Các đồng nghiệp làm kênh phân phối khác đều ra ngoài làm việc, chừng 10h30, Lộ Nam nhìn di động, nói với Lâm Yến: "Nhóm Ngô tổng sắp tới rồi, chúng ta xuống thôi."

Thế là Lâm Yến ngoan ngoãn theo sau giám đốc Lộ xuống lầu nghênh đón lãnh đạo.

Lúc xuống lầu, gặp phải bác chủ nhà nhất quán nhiệt tình.

Bác chủ nhà nói: "Tiểu Lộ à, dạo này bận lắm hả?"

Lộ Nam gật đầu: "Vâng ạ, Nhà tiêu thụ của chúng cháu hôm sau có hoạt động cỡ lớn, ngày mai bác rảnh không? Cháu có hai tấm vé vào cửa, bác mang theo bác trai tới chơi cho vui."

Bác chủ nhà cũng phải khách sáo từ chối.

Lộ Nam lấy ra tấm vé vào cửa từ tay Lâm Yến đã bồi dưỡng được sự ăn ý, giao cho bác chủ nhà: "Mai là thứ Bảy mà, bác đi chơi đi. Hoạt động của Tứ Phương Kiến Trúc tổ chức ở sơn trang vườn trà, phong cảnh rất đẹp, không khí cũng trong lành. Bác đừng khách sáo, cháu còn rất nhiều vé vào cửa, hai tấm vé này cháu định bảo Tiểu Lâm buổi chiều đưa cho bác, bây giờ trùng hợp gặp được, liền đưa luôn ạ."

Bác chủ nhà biết Tứ Phương Kiến Trúc, là công ty nổi tiếng ở bản địa, bác ấy thấy Lộ Nam thành tâm mời, bèn xấu hổ tiếp nhận: "Vậy cảm ơn Tiểu Lộ. Bác ở cầu thang nghe thấy cháu bảo muốn xuống lầu tiếp đón lãnh đạo? Chỗ bác có họ hàng cho nho, bọn họ nhận vài mẫu ruộng tự trồng, loại này ngọt lắm, có mùi hoa hồng, để bác lấy cho cháu một ít."

Lộ Nam đương nhiên phải từ chối, nhưng bác chủ muốn cho, cô cũng không đẩy được.

Hàn huyên trên cầu thang vài phút, xuống lầu, xe của Ngô Xuyên còn chưa tới.

Lộ Nam hỏi Lâm Yến: "Tôi bảo cô chuẩn bị vé vào cửa cho bác chủ nhà, có phải cô cảm thấy rất kỳ lạ không?"

Nếu như là vừa tới Hoa An, Lâm Yến có lẽ sẽ cảm thấy giám đốc Lộ hơi hào phóng; nhưng bây giờ, cô ấy lắc đầu, sau đó nói giọng không chắc chắn lắm: "Có phải vì bác chủ nhà là người bản địa, còn đặc biệt nhiệt tình, nhân duyên tốt?"

Không đúng trọng tâm lắm nhưng cũng không sai.

Lộ Nam tán thưởng gật đầu: "Hơn nữa bác Phương này trước đó còn đảm nhiệm Chủ nhiệm Hội phụ nữ thôn cũ." Chỉ có điều khu này sau đó đổi mới, mấy thôn trộn vào với nhau trở thành khu dân cư đường phố, xếp thanh niên lên làm Chủ nhiệm.

Mặc dù là chuyện cũ, nhưng không thể coi thường bản lĩnh tuyên truyền của bác Phương Quốc Hương này. Những khu nhà đổi mới này rất chú trọng những ngày lễ truyền thống, ngày lễ ngày tết mỗi khu nhà đều có liên hoan ở hội trường lớn, việc hiếu hỉ đều được xử lý ở đó, lúc ăn tết đồng tông cùng thôn còn sẽ tổ chức tiệc lưu động, cùng thôn, giới thiệu lẫn nhau không phải lan truyền danh tiếng rượu công ty ta sao? So sánh lẫn nhau, vậy chẳng lẽ không mua loại đắt tiền?

Xem xem, đây đều là nhóm khách hàng tiềm năng! Mặc dù là thịt trên đùi muỗi, nhưng có nhiều thôn đổi mới lắm nha.

Lộ Nam dặn dò: "Cho dù không phù hợp với Tứ Phương Kiến Trúc, cô cũng có thể giữ tìn tình cảm với bác ấy, giao cho quản lý Hoàng hoặc quản lý kênh phân phối khác." Cái này đều là nhân tình.

Lâm Yến gật đầu, biểu thị lại học hỏi thêm.

3-4p sau, hai chiếc xe đỗ dưới văn phòng thành phố.

Một chiếc xe là của Lý Lị, một chiếc Audi khác không phải là tiểu tỷ tỷ Phan Toa Toa đấy ư?

Lần này văn phòng tỉnh tới rất nhiều, tổng cộng 7 người.

Ngoại trừ Ngô Xuyên, Lý Lị mang theo Hạng Phỉ Phỉ và Vương Hiểu Tuyết, còn có giám đốc Đoàn mua rượu Hài Hòa cấp tỉnh Trần Lộ mãnh liệt yêu cầu tới thêm kiến thức và thủ hạ giám đốc Đoàn mua thành phố Hải Lâm Hồng Đan Ni.

Ngoài ra thì là Phan Toa Toa.

Phan Toa Toa vì có thể tới Hoa An, nghiêm trang chạy từ huyện Phụng Vân tới Hải Lâm thương lượng với Vương Hưng Long, Từ Văn Đào, Lý Lị: "Tôi muốn tới Hoa An học tập kinh nghiệm từ Lộ Nam."

Năm ngoái, bởi vì họ hàng của cô ấy, kỳ thực là cha cô ấy là Nhà tiêu thụ rượu Kinh Điển của văn phòng Hải Lâm, để tránh hiềm nghi cô ấy không tham dự buổi Phẩm rượu lớn của Phi Tường, bây giờ hoạt động này diễn ra ở Hoa An, không có e dè cạy khách hàng, cô ấy coi như tìm được cơ hội đi chơi rồi.

Vương Hưng Long khá dễ nói chuyện.

Từ Văn Đào có thể bày ra lãnh đạo kiêu ngạo với Hạng Phỉ Phỉ và Vương Hiểu Tuyết, nhưng vẫn luôn khách sáo với Phan Toa Toa.

Lý Lị thì nghĩ thêm Phan Toa Toa thì thêm một chiếc xe.

Thế là ba người họ đều đồng ý.

Lộ Nam nhìn thấy bạn tốt mà nửa năm nay đều chỉ có thể vội vã ăn trưa với nhau lúc tham gia họp tháng. Nhưng chính sự quan trọng, hai người tạm thời không có thời gian tâm sự.

Lộ Nam và Lâm Yến mang 7 người lên lầu, phòng họp quả nhiên đặt nho vị hoa hồng mà bác chủ nhà đưa tới, còn rửa qua rồi.

Lâm Yến và Trịnh Tinh rót trà cho mọi người, Lộ Nam mở máy chiếu, đơn giản giới thiệu lưu trình hoạt động ngày mai cho nhóm Nguyên Xuyên, đặc biệt giới thiệu: "Buổi Phẩm rượu lớn lần này tổ chức ở sơn trang vườn trà bản địa, triển khai theo hình thức lộ thiên, sáng nay sân khấu đã dựng xong, buổi chiều diễn tập."

Phong cách này trước giờ chưa từng có trong tỉnh, ngay cả trong Đại khu Hoa Đông, thậm chí trong cả nước đều rất hiếm thấy, một mặt vì giá thành một mặt vì hoạt động ngoài trời có nhiều nhân tố bất ngờ và khó đối phó hơn.

Ngô Xuyên gật đầu: "Buổi chiều tới nơi xem một chút."

Buổi sáng báo cáo trong phòng họp cần tóm gọn trọng điểm, bắt tinh túy, cho nên Lộ Nam đích thân trình bày.

Buổi chiều tới hiện trường, Lộ Nam giao lại việc giảng giải cho Lâm Yến, còn nói: "Hoạt động lần này Lâm Yến theo từ đầu tới đuôi, cô ấy rõ ràng chi tiết và lưu trình."

Xem xong, Ngô Xuyên trao đổi vài câu với Lý Lị, sau đó nói với giám đốc Lộ: "Giám đốc Lộ không chỉ giỏi giang, mà thủ hạ cũng rất khá."

Thốt ra lời này, mọi người đều cười.

...

Chập tối, Chương Kỳ cũng tranh thủ tới xem buổi diễn tập.

Anh ta nhìn thấy nhóm người Lộ Nam, bèn quay sang nói với thư ký Khương mấy câu, sau đó tới chào hỏi Ngô Xuyên, Lộ Nam.

Không bao lâu sau, thư ký Khương đi về, gật đầu với anh ta.

Chương Kỳ giữ lại nhóm người Ngô Xuyên tối nay nghỉ ở làng du lịch sơn trang trà Đạo Nhất: "Ngô tổng từ Hải Lâm tới đây, tàu xe mệt nhọc, tối nay nghỉ ngơi ở đây đi."

Ngô Xuyên đương nhiên từ chối, lý do như cũ - văn phòng tỉnh có khách sạn thỏa thuận trong nội thành, dừng chân thuận tiện.

Nhưng Chương Kỳ nhiệt tình mà cường thế.

Ngô Xuyên khó chống đỡ được, do dự nhìn Lộ Nam: nhóm Hải Lâm bọn họ đều để hành lý trong xe, không biết Lộ Nam tiện hay không.

"Tôi nhìn chương trình hoạt động, giám đốc Lộ và quản lý Lâm sáng mai cũng phải tới, qua lại quá lãng phí thời gian, chi bằng ở lại luôn đi, ở đây đồ dùng vệ sinh rất đầy đủ." Chương Kỳ tinh mắt, lập tức bắt được do dự trên mặt Ngô Xuyên, bổ sung một câu.

"Giám đốc Lộ, cô thấy thế nào?" Ngô Xuyên hỏi.

Lộ Nam cười bảo: "Như vậy cảm ơn Chương tổng." Ngô Xuyên đã động tâm, cô tự nhiên sẽ không bướng bỉnh hát ngược giọng - dù sao nhân viên trong văn phòng vì buổi Phẩm rượu lớn của Tứ Phương Kiến Trúc cũng bận trước bận sau, ngủ lại một đêm ở đây cũng không sao.

Chương Kỳ mỉm cười: "Giám đốc Lộ cứ khách sáo như thế. Tôi đã sắp xếp xong phòng rồi, lát nữa xe đưa đón của làng du lịch sẽ tới đón các vị."

Anh ta nói là phòng, nhưng khi xe vào làng du lịch, mọi người mới phát hiện đây là khu biệt thự, Chương Kỳ trực tiếp bao một căn biệt thự cho người Nguyên Xuyên.

Biệt thự trên dưới 2.5 tầng, tổng cộng 8 phòng.

Ngô Xuyên đương nhiên ở một phòng, ngoài ra Hoàng Đạt Phương và Lạc Tuấn Kiệt 1 phòng, Tiền Hâm và Hồ Duyệt Khánh ở cùng nhau, như vậy 3 phòng tầng 1 vừa vặn toàn bộ là nam.

Còn tầng 2, Lý Lị khẳng định ở một mình, Trần Lộ và Hồng Đan Ni ở một mình. Lý Lị nhìn 5 cô gái còn lại, định nói 2 người một phòng để Lộ Nam ở một phòng riêng, nào ngờ Phan Toa Toa kéo tay Lộ Nam nói hai người họ ngủ trên tầng.

Thế là thuận lợi phân phối xong phòng ngủ, còn lại 2 phòng tầng 2 lần lượt là Lâm Yến và Hạng Phỉ Phỉ một phòng, Vương Hiểu Tuyết ở một phòng.

Phan Toa Toa xách va li lên lầu, đẩy cửa ra, wow một cái.

Phòng sao trời này còn lớn hơn so với phòng sao trời mà Lộ Nam ở tại Tinh Quang Nhất Phẩm! Toa Toa nghiên cứu một chút, mái nhà thủy tinh còn có thể mở ra.

Lộ Nam kêu dừng: "Muỗi nhiều lắm, đừng mở. Bỏ vào là mất mạng đấy."

Toa Toa tiếc nuối dừng tay, nói từ đáy lòng: "Nhà tiêu thụ này của cậu, thật lắm tiền."

"Thôi đi, tốt xấu gì cậu cũng là tiểu thư bạch phú mỹ hạng nhất văn phòng Hải Lâm." Lộ Nam trêu chọc.

Toa Toa lắc đầu: "Không thể so sánh không thể so sánh, tớ đi A6, tớ nhìn thấy rồi, tài xế người ta lái xe Maybach s600 tới nha..."

Dưới lầu, Hạng Phỉ Phỉ cũng nói câu y hệt: "...Thảo nào tiểu Chương tổng mà cậu nhắc tới suốt ngày loạn tiêu tiền. Nhưng, phụ trách Nhà tiêu thụ này, áp lực của cậu rất lớn phải không?"

Đâu phải chỉ là lớn!!!

Lâm Yến gật đầu như đảo tỏi: "Cậu biết không? Chương tổng yêu cầu: hết thảy tận thiện tận mỹ! Tớ bây giờ, hễ nhìn thấy anh ta, liền run rẩy."

Hạng Phỉ Phỉ thương hại sờ mặt Lâm Yến: "Xem xem, gầy hẳn đi. Việc này nếu giao cho tớ thì thật tốt, vừa có thể tăng thêm kinh nghiệm, vừa có thể giảm béo - từ khi Lộ Nam tới Hoa An, tớ đi phòng tập ít hơn hẳn, quả nhiên vận động cần bạn bè thúc giục lẫn nhau..."

Lâm Yến né tay Phỉ Phỉ: "Dừng tay, đừng lau hết phấn trên mặt tớ."

"Phải rồi, lúc sáng tớ định hỏi, kỹ thuật trang điểm của cậu khá hơn nhiều." Hạng Phỉ Phỉ nâng mặt Lâm Yến, nhìn ngắm tỉ mỉ: "Hơn nữa còn rất tự nhiên."

Lâm Yến cười ha ha: "Giám đốc Lộ thật sự là không chịu được trình độ trang điểm trước kia của tớ. Nên giúp tớ hóa trang mấy lần, sau đó tớ học theo cách của cô ấy, bây giờ dần tốt lên rồi."

"Được rồi, ngày mai cậu hóa trang đẹp vào, tới lúc nổi bật mà." Hạng Phỉ Phỉ đề nghị: "Ôi, nhưng hai người vào ở luôn, không đủ đồ làm thế nào? Đi mượn Lý Lị nhé?"

Lâm Yến không để ý, xua tay: "Không cần, trong túi tớ đặt mấy thứ mini. Giám đốc Lộ mang đồ nhất định còn đủ hơn tớ, có gì không đủ, hỏi mượn cô ấy là được."

Hạng Phỉ Phỉ nhìn Lâm Yến nói 3 câu đều không rời Lộ Nam, trong lòng vừa chua lè, vừa vui vẻ thay bạn.

...

Buổi Phẩm rượu lớn hôm sau hết thảy thuận lợi, hoàn hảo kết thúc.

Chương Kỳ sử dụng quan hệ, mời toàn khách khứa cấp bậc quan trọng, còn cả mấy đơn vị truyền thông hợp tác vui vẻ từ sau lần thi đấu golf đó, nâng quy cách buổi Phẩm rượu lên một tầng cao mới.

Buổi Phẩm rượu lớn này tổ chức hoàn mỹ, Lâm Yến đứng sau hậu trường chú ý tiến độ chương trình còn nghe thấy người tới biểu diễn cũng khoe quy mô hoạt động, gần như chưa từng thấy ở Hoa An, trong lòng cô vô cùng kiêu ngạo.

Bất đồng với lần tài trợ thi đấu golf trước đó, buổi đêm còn có hoạt động khác, Chương Kỳ chủ động tới mời người của Nguyên Xuyên cùng tham dự.

Bình luận

Truyện đang đọc