TA MAN HOANG BỘ LẠC



Đại Điện chủ giận dữ giơ Chư Thiên điện đánh qua, muốn đánh đuổi Đại Phật ngăn trở đường đi, để mình chạy trốn.

Hắn đã cảm giác được, trận chiến này không có biện pháp thắng lợi, thực lực phe Hồng Hoang quá mạnh, số lượng cường giả Thiên Cấm không nhiều nhưng mỗi người đều vô cùng mạnh mẽ, lấy một địch nhiều.

- Đại Bi thủ!Bùm!Một tay Phật tổ đè xuống, vô lượng phật quang mênh mông hóa thành một bàn tay phật vỗ xuống, đùng một tiếng đánh bay Chư Thiên điện.

- Vạn Phật chưởng!Giây sau, Phật tổ lại giơ tay vỗ xuống, phật quang mênh mông, hóa thành từng bàn tay phật, giống như có ức vạn bàn tay phật cùng vỗ xuống.

Ầm ầm ầm!Mảnh Hỗn Độn kia nổ tung, chân không vỡ nát, ức vạn Vạn Phật chưởng vỗ xuống người Đại Điện chủ, đánh người hắn run bần bật, không ngừng thua thụt lùi.

- Chưởng Trung Phật quốc!Chỉ thấy Phật tổ lật lòng bàn tay lại, trên tay phật to lớn hiện ra một phương Phật quốc, mênh mông vô hạn, đầy trời phật quang hội tụ bao trùm xuống.


Dưới một chưởng này, Đại Điện chủ cảm giác sắp bị trấn áp.

- Chư Thiên đồ!Trong lúc nguy cấp, giữa hai chân mày Đại Điện chủ lóe tia sáng, lấy ra một vật, hóa thành một tấm thần đồ vắt ngang bầu trời, ào ào mở ra, cuốn nát đầy trời tay phật.

Đó là Chư Thiên đồ, cuộn tranh khắc rậm rạp chư thiên, ẩn chứa uy năng vô tận, tỏa ra Hỗn Độn khí màu xám.

Bùm!Phật tổ bị đẩy lui, hai mắt bắn ra phật quang, ngạc nhiên nghi ngờ nhìn chằm chằm tấm Chư Thiên đồ, ánh mắt sáng ngời nóng cháy.

- Bảo bối tốt!Phật tổ khẽ quát, chắp hai tay ngưng tụ vô lượng phật quang hóa thành một hư ảnh Đại Phật khủng bố, giơ tay lên vỗ chưởng ra.

Ầm ầm ầm!Hỗn Độn nổ tung, Giới hải sôi trào, Đại Phật một chưởng tan biến Càn Khôn.

- Thu!Đại Điện chủ hú dài, phất tay quét qua, Chư Thiên đồ ào ào cuốn lại, cuộn tranh rậm rạp chư thiên càn quét phật quang, cắn nuốt hết thảy.

- Chư Thiên điện!Sau đó Đại Điện chủ ném ra một vật, hóa thành một phương thần điện hung hăng va chạm vào Đại Phật, răng rắc một tiếng, đánh nát kim thân của Đại Phật.

Phật tổ liên tục thụt lùi, đụng tan Hỗn Độn, rốt cuộc giết ra một con đường.

Vèo!Đại Điện chủ lập tức hóa thành luồng độn quang bay vào sâu trong Giới hải, không chút lưu luyến.

Nhìn hắn bỏ chạy, Phật tổ đen mặt, khó khăn lắm mới chặn đường được, kết quả không thể ngăn cản đối phương, khiến Đại Điện chủ chạy thoát.

- Thí chủ xin dừng bước! Phật chủ lập tức cưỡi phật quang đuổi theo, một bên rượt theo một bên kêu gọi.


Đại Điện chủ sợ hãi suýt chút hộc máu, sắc mặt đen thui, tốc độ càng nhanh gấp đôi, nháy mắt xé rách Hỗn Độn bay về phương xa.

Mắt thấy Đại Điện chủ sắp chạy trốn thành công, Phật chủ trong lòng có chút buồn nản.

Oong!Ngay lúc này, Giới hải Hỗn Độn nổ tung, vô hạn Hỗn Độn khí khôi phục, ba nghìn pháp tắc đan xen hóa thành một bàn tay thò ra.

Đó là Thiên Đạo Chi thủ, xòe năm ngón tay chộp hướng Đại Điện chủ, biến cố đột ngột khiến hắn kinh hoàng, hoàn toàn không kịp phản ứng.

- Chư Thiên đồ, Chư Thiên điện, phá cho ta!Trong phút chỉ mành treo chuông, Đại Điện chủ liên tiếp lấy ra hai bảo vật lớn, phát ra ánh sáng Hỗn Độn mơ hồ đụng mạnh vào.

Vang tiếng nổ điếc tai, Thiên Đạo Chi thủ rung lên, bị hai món bảo vật đánh máu thịt bay tứ tung, lộ ra xương trắng hếu.

Nhưng Thiên Đạo Chi thủ không tan vỡ, vẫn vươn tay chộp, năm ngón tay bao trọn Chư Thiên đồ, Chư Thiên điện, vị Đại Điện chủ kia.

Răng rắc!Một tiếng vang trong trẻo, Đại Điện chủ toàn thân căng thẳng, xương răng rắc vỡ vụn, không ngờ bị chấn gãy xương toàn thân, ói ba lít máu.

- A! !!Tiếng gào của Đại Điện chủ làm Phật tổ sợ hãi dừng lại ngay.

Phật tổ xem cảnh tượng trước mắt, da mặt liên tục co giật, chân mày giật liên hồi.

Bàn tay Thiên Đạo nắm trọn Đại Điện chủ và hai món bảo vật, rút về Hỗn Độn, nháy mắt biến mất không thấy.

- Thiên Đế!Phật tổ thầm rùng mình, biết đó là Thiên Đế ra tay.


Quả nhiên, Thiên Đế không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền lấy mạng người.

Cường giả như Đại Điện chủ vẫn không thể trốn khỏi số phận bị trấn áp, thoáng chốc bị Thiên Đế một bàn tay bắt đi.

- Thả bổn tọa ra!Thiên giới, Đại Điện chủ bị bắt đi, nổi khùng nổi điên, tỏa ra vô hạn hơi thở, muốn đối kháng, trốn thoát.

Hai món bảo vật ù ù phát sáng, chỉ tiếc, mặc kệ Đại Điện chủ giãy giụa cỡ nào đều không thể chạy thoát lòng bàn tay của Thiên Đế, bị bóp chặt.

Đôi mắt Thiên Đế hờ hững nhìn Đại Điện chủ, xòe năm ngón tay lấy ra hai món bảo vật, đưa tới gần trước mắt xem xét cẩn thận.

- Vật Khởi nguyên, truyền thừa Hỗn Độn.

Thiên Đế lẩm bẩm, nhìn thấu lai lịch và bí mật thật sự của hai món bảo vật.

Đây là hai vật Khởi nguyên, bảo vật đến từ Hỗn Độn Khởi nguyên, có truyền thừa, hèn gì Đại Điện chủ của Chư Thiên điện có thực lực như vậy.

- Không tệ.

.


Bình luận

Truyện đang đọc