TA MAN HOANG BỘ LẠC



Cổ Trần hít sâu một hơi, truyền đạt mệnh lệnh của mình:- Truyền lệnh xuống, tất cả mọi người mau chóng quét dọn chiến trường, thanh lý thi thể, thu thập chiến lợi phẩm.

Mấy chục vạn tộc nhân kéo ra khỏi cửa thành, dọn dẹp chiến trường.

Thi thể la liệt phải được thu về, còn xác của chiến sĩ, cường giả ba tộc cũng cần lấy máu quý giá và một số chiến lợi phẩm.

Mặc kệ như thế nào, trận chiến này là bọn họ thắng.

Thắng được chiến tranh đại biểu cho bộ lạc đã bước một bước dài tới trước, càng tự tin và ung dung ứng đối nguy cơ tương lai.

Đánh bại liên quân ba tộc, Cổ Trần càng dào dạt tự tin, tộc nhân bộ lạc càng tự tin hơn, trải qua huyết chiến tẩy rửa, bộ lạc sẽ trưởng thành nhanh hơn.


- A?Cổ Trần bỗng cảm giác phương xa có khí tức kỳ diệu chui vào người, dường như có vật gì đó dung nhập thân thể của hắn, thấm vào linh hồn.

Oong!Tử Phủ rung động, Thanh Đồng Chi thư hơi phát sáng, Thanh Đồng đại ấn chấn động, dường như hấp thu sức mạnh của thứ gì đó.

Từng đợt khí tức kỳ diệu từ bốn phương tám hướng vọt tới dung nhập vào, khiến hai món đồ kia càng thêm thần bí khó lường, khí tức huyền ảo.

Cổ Trần lẩm bẩm:- Khí tức này là tộc vận?Hắn nhìn mấy chục vạn tộc nhân kích động ở xung quanh, cả đám mặt mày đã khác hẳn.

Bọn họ thay đổi, lột xác tinh khí thần, được rèn luyện và trưởng thành trong lò nung chiến tranh, có chút niềm tin vĩnh viễn không bao giờ chịu thua.

“Vết thương của ta! Đã khép?”Cổ Trần kinh ngạc phát hiện vết thương toàn thân khép lại, Thanh Đồng bí giáp vốn bị hỏng cũng khôi phục, dường như có sức mạnh thần bí thêm vào người.

Cảm giác giống như trời cũng đứng về phía hắn.

Cổ Trần cảm thấy thân thể của mình trở nên thoải mái hơn, ý thức, suy nghĩ, ý nghĩ, linh hồn, thân thể, tất cả trở nên khác biệt.

Dường như lập tức rộng mở trong sáng, có thêm thứ gì đó vô hình khó tả.

Khí vận!Cổ Trần óc lóe tia sáng, lập tức hiểu ra đây là khí vận, hư vô mơ hồ nhưng thật sự tồn tại.

Không lẽ bởi vì hắn chém giết hai thiên kiêu dị tộc, lấy được khí vận tương ứng thêm vào, đánh thắng trận chiến tranh này là được khí vận mạnh hơn?Bộ lạc biến hóa, cá nhân biến đổi đã chứng minh loại kỳ diệu này có lẽ là thứ gọi là khí vận.


Hai thiên kiêu dị tộc có đại khí vận, bị Cổ Trần đánh bại chém giết, cắn nuốt linh hồn, tự nhiên tương đương với cướp đi khí vận của đối phương.

Trời mệnh sở quy, đây là ý nghĩa của từ thiên kiêu.

Giết hai thiên kiêu, ai có thể nói Cổ Trần không có khí vận mạnh mẽ bắt đầu đổ về phía hắn?- Grao!Bạch Hổ một đường chạy như điên mà đến, hưng phấn nhào về phía Cổ Trần làm nũng.

Cổ Trần nhìn tọa kỵ của mình, cười sờ đầu của nó, xoay người cưỡi lên, dò xét bốn phía chiến trường.

Nơi hắn đi qua, thi thể nằm dưới đất bốc lên từng đợt huyết khí không ngừng tụ lại, dường như hấp thu sức mạnh căn nguyên nào đó.

Bộ lạc giành được thắng lợi trong trận chiến này, giết tám vạn quân địch, liên quân ba tộc có hơn tám vạn chết tại đây, tám vạn căn nguyên sinh linh bị hút vào hạt châu thần bí.

Năng lượng tràn đầy trong hạt châu thần bí, lại có cơ hội một lần Tôi Thể, nhưng hiện tại lại không có biện pháp Tôi Thể, bởi vì còn không có độ kiếp.

Đa số liên quân ba tộc bị giết, chỉ có một phần nhỏ chạy trốn, thu được hơn năm nghìn Giao mã, hơn ba ngàn con Kim Giáp thú, hơn năm nghìn con Khủng lang.

Trấn áp tọa kỵ của Thạch Thiên, Hổ giao, nó bị các sợi xích Thanh Đồng khóa lại, kéo về bộ lạc tạm giam.

Tọa kỵ của Mông Lôi thì không thấy, chỉ bắt được ba đầu Phi long, nhưng có còn hơn không.

Chiến lợi phẩm khác thì nhiều vô cùng, binh khí, áo giáp bị hốt hết, mang về.

Còn trang bị trữ vật thì phát hiện không ít túi trữ vật, còn có một số nhẫn trữ vật, đều là cao thủ ba tộc chết đi để lại.


Bên trong có không ít vật tư, linh vật, tạm cất giữ, sẽ kiểm kê sau.

Cổ Trần tuần tra một vòng trên chiến trường, bắt giết chiến sĩ ba tộc còn chưa chết hẳn, không chừa một tên.

Cuối cùng không phát hiện có gì nguy hiểm, Cổ Trần một mình cưỡi Bạch Hổ về bộ lạc.

Hắn cần tiêu hóa thu hoạch từ trận đại chiến này!.

Một bên khác, một luồng sáng đỏ xẹt qua bầu trời, đột nhiên rơi xuống.

Một tiếng hét thê lương vang vọng:- Phụt! Cổ Trần, bản điện hạ không để yên cho ngươi!Ánh sáng đỏ rơi xuống, là Đại điện hạ Thú nhân tộc Mông Lôi.

Bộ dạng Mông Lôi thê thảm, vô cùng chật vật, trên người vết máu loang lổ, suýt bị Cổ Trần chém giết.

Nếu không phải thừa cơ thi triển Huyết Độn trốn thật nhanh thì có lẽ hắn đã gục ngã tại đó.

.


Bình luận

Truyện đang đọc