TA MAN HOANG BỘ LẠC



Khu vực Bách Man sơn, một bộ lạc đang bị huyết tẩy, thi thể đầy đất, khói đặc cuồn cuộn, từng người Nhân tộc bị giết chóc.

Có lão giả thê lương gào thét, lần lượt giết tới trước, nhưng tiếc rằng vẫn bị một đám dị tộc cường đại chém chết tại chỗ, ngã xuống vũng máu.

- Trốn!- Chạy đi!- Đám nhỏ, các ngươi nhất định phải chạy trốn!Trong bộ lạc có vô số người rống giận, chém giết, vì để những người khác trong bộ lạc thoát được, họ trả giá cả mạng sống của mình, để lại nhang khói của bộ lạc.

- Hừ!- Nhân tộc thấp kém!- Tộc trưởng có lệnh, huyết tẩy Nhân tộc, khiến cho Nhân tộc biết bọn chúng chỉ là nô lệ.

Một Thạch tộc cường đại đứng giữa không trung, toàn thân tản ra khí tức khủng bố, dẫn đầu một đoàn cường giả Thạch tộc lao vào bộ lạc, tiến hành tàn sát.


Trong phút chốc, tiếng giết rung trời, tiếng la hét thảm thiết, tiếng kêu rên đan vào thành một mảnh.

Bộ lạc này đang bị tàn sát.

Không ngừng có Thạch tộc, Thú nhân, Kim tộc phát động tàn sát đẫm máu, lại huyết tẩy một bộ lạc Nhân tộc.

- Hồi bẩm trưởng lão, bộ lạc này có ba vạn tám nghìn sáu trăm người, đã tiêu diệt toàn bộ sạch sẽ.

Một bên khác, bên trong khu vực Kim tộc kiểm soát, một bộ lạc Nhân tộc mấy vạn người bị huyết tẩy, thi thể chất đầy đất, máu chảy thành sông, bộ lạc hóa thành phế tích.

Một đại tướng Kim tộc lãnh khốc nhìn thi thể Nhân tộc nằm đầy đất, mặt không chút thay đổi.

- Truyền lệnh xuống, tinh chế những cái thi thể Nhân tộc này, thu gom vật tư, chuẩn bị huyết tẩy mục tiêu kế tiếp.

- Lần này, tộc trưởng có lệnh muốn dạy cho Nhân tộc một bài học xương máu sâu sắc, khiến cho chúng vĩnh viễn trở thành nô lệ do chúng ta chăn nuôi, không còn dám phản kháng nữa.

Đại tướng Kim tộc ra lệnh một tiếng, sau khi đã xử lý bộ lạc này thì tiếp tục huyết tẩy một bộ lạc Nhân tộc khác.

- Tướng quân, mục tiêu kế tiếp hình như là Long Ngao bộ lạc, đó là bộ lạc Nhân tộc cường đại nhất ở trong khu vực này.

Một cao thủ Kim tộc tiến lên báo cáo, nhắc nhở một câu.


- Cũng chỉ là rác rưởi thôi, Nhân tộc đều là kẻ thấp kém, mạnh hơn nữa thì cũng trốn không thoát vận mệnh bị chúng ta nô dịch.

Đại tướng Kim tộc cười khẩy, vẻ mặt coi thường, trong mắt lộ ra sát khí tàn nhẫn.

Cùng lúc đó, ở một khu vực khác, trong một lãnh thổ rộng lớn do Thú nhân kiểm soát, một bộ lạc khổng lồ đứng sừng sững ở đó.

Đây chính là Huyền Điểu bộ lạc, một trong những bộ lạc Nhân tộc lớn nhất ở Bách Man sơn.

Ầm ầm!Huyền Điểu bộ lạc rung chuyển, vô số chiến sĩ bộ lạc rậm rạp đông đúc, cường giả mạnh mẽ lao đi, đang giao chiến với Thú nhân số lượng khổng lồ.

Trong đó, trên bầu trời có từng đầu Phi long bay lượn, trên mặt đất lại có từng cự thú Mãnh tượng khổng lồ, điên cuồng tiến hành các cuộc tấn công.

Ngoài ra còn có cường giả Thú nhân giết vào, muốn công phá Huyền Điểu bộ lạc.

Thế nhưng, tường thành của Huyền Điểu bộ lạc vô cùng kiên cố, chế tạo bằng đá xanh, mặt trên khắc từng luồng thú văn, có lực phòng ngự cường đại.

Còn có một cái lồng ánh sáng lớn khóa vị trí của bộ lạc, ngăn lại các cuộc tấn công của Thú nhân.

Một lão giả sắc mặt trầm trọng nói:- Tộc trưởng, Thú nhân đột nhiên phát cuồng, xem ra muốn huyết tẩy Huyền Điểu bộ lạc chúng ta.

Đứng trước mặt lão là một nam nhân trung niên, vẻ mặt hắn nghiêm túc nhìn đại quân Thú nhân vô cùng vô tận, trong lòng cảm giác nặng nề.


- Giết, san bằng bộ lạc này, huyết tẩy Nhân tộc!Bên ngoài, một đại tướng Thú tộc dẫn quân vung lên chiến kỳ, ra lệnh tấn công.

Trên bầu trời, từng đầu Phi long rít gào lao tới, ước chừng có ba trăm đầu Phi long xông về phía Huyền Điểu bộ lạc.

Ngoài ra còn có từng con cự thú Mãnh tượng chạy ầm ầm tới, thế không thể đỡ, vô số người của Huyền Điểu bộ lạc nhìn đến kinh hãi run sợ.

Lang kỵ lao tới, Thú nhân như thủy triều vô cùng vô tận giết tới.

- Xin Huyền Điểu chiến đấu!Tộc trưởng Huyền Điểu bộ lạc hét lớn một tiếng, khí thế toàn thân ngập trời, truyền xuống mệnh lệnh khai chiến, đây đã là điều không thể tránh khỏi.

Bộ lạc sắp bị huyết tẩy, tất nhiên không thể khoanh tay chịu chết.

- Grít!Phía sau bộ lạc bỗng nhiên truyền đến một tiếng hót, một con chim khổng lồ màu xanh bay lên trời, toát ra hung uy cường đại.

Đó là một con Huyền điểu màu xanh, lông vũ toàn thân bóng loáng sáng rực, tỏa ra ánh sáng màu xanh mờ ảo, thân thể khổng lồ, sải ra đôi cánh một trăm thước, tản ra uy áp kinh khủng.

"Huyền điểu?"Đại tướng Thú nhân ở bên ngoài mặt hơi biến sắc, phẫn nộ quát:- Huyền điểu, sao ngươi dám chen chân vào việc quân của Thú nhân ta, ngươi muốn chết hả?- Ngay cả tộc trưởng Mông Liệt của các ngươi còn phải nhượng ta ba phần, vậy mà ngươi lại dám uy hiếp bổn tọa?.


Bình luận

Truyện đang đọc