TA MAN HOANG BỘ LẠC



Có thể nói trận chiến với Thượng Thương là lưỡng bại câu thương.

- Bản tôn, Thượng Thương chết rồi, nhưng hạch tâm chân chính của hắn đã sớm trốn vào bên trong khởi nguyên, nếu muốn chính thức diệt nó, nhất định phải một lần nữa mở ra phong tỏa khởi nguyên.

Thiên Đế mở miệng nhắc nhở, tuy trận chiến trước mắt thắng lợi, nhưng bên phía Hồng Hoang tổn thất nặng nề không nói, bản tôn càng bị Đại Đạo làm thương tổn khó khôi phục.

Càng không nói thật ra Thượng Thương đã sớm giấu hạch tâm của chính mình vào bên trong khởi nguyên, về phần hắn có mưu đồ gì bên trong khởi nguyên thì không biết được.

Tóm lại, Cửu Thiên đã bị Thượng Thương diệt sạch sẽ, thôn phệ toàn bộ.

Không thể biết bên trong khởi nguyên cất giấu bí mật gì, có uy hiếp như thế nào, thậm chí còn có hai cái uy hiếp khác.


Một cái chính là ô nhiễm chi nguyên, một cái khác là Vận Mệnh một mực không có động tĩnh, ẩn tàng trong bóng đêm.

Vận mệnh tồn tại, khiến Cổ Trần rất đau đầu, thậm chí hoài nghi đến cùng nó có tồn tại hay không, hay bản thân mình là vận mệnh?Thế nhưng trong lòng Cổ Trần ẩn ẩn cảm thấy, vận mệnh đang ở một góc khác trong bóng đêm, yên lặng quan sát tất cả.

- Ngươi không cần phải lo lắng sự tình ô nhiễm chi nguyên, ta tự có chủ trương, ngược lại ngươi nên chú ý một cái uy hiếp khác.

Cổ Trần vừa đi về phía chỗ sâu trong thời không, vừa nhắc nhở Thiên Đế.

Thiên Đế nghe xong trầm ngâm một lát, hắn mở miệng hỏi:- Bản tôn nói là vận mệnh, xem ra, trong đó có những thứ chúng ta không biết.

- Yên tâm, ta sẽ chú ý sự tồn tại vận mệnh, thời khắc giám thị động tĩnh của Vận Mệnh nhất tộc.

Thiên Đế gật đầu làm ra cam đoan.

Cổ Trần khẽ vuốt cằm, trong lòng hơi buông lỏng, có điều rất nhanh lại phiền não rồi.

Bởi vì hai người đã đi tới điểm cuối cùng của Thời Không Trường Hà, nói đúng ra là chỗ đứt quãng, thượng du phía trước đã bị cắt đứt, biến mất không còn tăm tích.

Cổ Trần, Thiên Đế đứng yên lặng, xuất thần ở chỗ Thời Không Trường Hà đứt gãy, bí mật cảm ứng thứ gì đó.

Đáng tiếc tìm thật lâu, vẫn không có bất kỳ đầu mối gì như cũ, dường như thời không phía trên trống rỗng, không có cái gì, cái gì cũng không tồn tại.

Tựa như là một mảnh hư vô trắng xoá, hoàn toàn không có bất kỳ vật gì, thời không, cứ như vậy bị cắt đứt, hoàn toàn biến mất.


- Phiền phức rồi.

Sau khi kiểm tra một phen, đầu lông mày Cổ Trần nhíu lại, cảm giác rất khó giải quyết.

Cứ tưởng rằng sau khi mình đột phá, có thể nối lại khởi nguyên thời không, thật không nghĩ tới, bây giờ mới phát hiện căn bản không có chuyện như vậy.

Tưởng tượng luôn đẹp đẽ, hiện thực lại tàn khốc, tất cả trước mắt khiến Cổ Trần thất vọng, vậy mà không cách nào nối lại thời không đứt đoạn.

Bởi vì cái gọi là cắt ra dễ dàng, nối lại khó, lấy tu vi hiện tại của Cổ Trần, đứng trên Đại Thiên Đạo đỉnh phong, nửa bước đạp vào Vô Thượng Chi Cảnh.

Cắt đứt thời không cũng dễ như trở bàn tay, nhưng nối lại thời không đứt đoạn trở về, lại cực kỳ khó khăn.

Thậm chí khó hơn mấy trăm vạn lần, quả thực không có khả năng hoàn thành.

Chuyện này khiến sắc mặt Cổ Trần và Thiên Đế không tốt, kế hoạch ban đầu thất bại, muốn nối lại thời không đứt đoạn nhưng không thể làm được.

- Không cách nào nối lại, thậm chí không cảm ứng được một bộ phận cắt ra kia.

Thiên Đế lắc đầu, dùng ngữ khí lạnh lùng nói ra.

Cổ Trần khẽ thở dài một tiếng, nhìn qua lỗ hổng thời không mênh mông đứt gãy, bên trong là một mảnh trống không, tất cả những thứ đã từng tồn tại đều bị chém đứt.

Muốn nối lại vô cùng khó khăn, gần như không có khả năng hoàn thành, cho nên trong lòng Cổ Trần tuôn ra một tia bực bội, suýt chút phát điên.


Đây là hậu di chứng vết thương Đại Đạo, không có cách nào khống chế bản thân, thân thể, linh hồn, ý chí xuất hiện vết thương tự nhiên chịu ảnh hưởng cực lớn.

- Bản tôn, ngươi vẫn nên mau chóng khôi phục thương thế, vết thương Đại Đạo rất nghiêm trọng, có thể trực tiếp cắt đứt thành tựu trong tương lai.

Thiên Đế đã nhận ra sự dị thường của bản tôn, lập tức mở miệng cảnh cáo.

Cổ Trần hít sâu một hơi, đè xao động trong nội tâm xuống, chém rụng suy nghĩ lộn xộn trong ý thức, rất lâu mới dần dần tỉnh táo lại.

Lần này thụ thương quá nghiêm trọng, ảnh hưởng đến tất cả của hắn, nhất định phải nhanh chóng giải quyết vết thương Đại Đạo trên người mới được.

- Đi thôi, đi về trước, kết thúc trận Phạt Thiên Chi Chiến này.

Cổ Trần nhìn một hồi, cuối cùng quay người rời đi, không có tiếp tục dừng lại.

Bởi vì hai người đã biết, tạm thời không cách nào nối lại khởi nguyên thời không đã đứt đoạn, nhất định phải nghĩ biện pháp khác mới được.

Việc quan trọng nhất lúc này vẫn là kết thúc Phạt Thiên Chi Chiến, loại bỏ uy hiếp trên thân thể, chữa trị thương thế, khôi phục căn cơ bị hao tổn.

Răng rắc!.


Bình luận

Truyện đang đọc