TA MAN HOANG BỘ LẠC



Cổ Trần đứng ở trên tường thành, lặng lẽ nhìn phương xa, trong lòng nghĩ mấy vấn đề này.

Hắn cần có nhiều tài nguyên, chỉ hy vọng tài nguyên trong lãnh địa của Thạch tộc có thể thỏa mãn nhu cầu của hắn, nếu không thì khó xử.

Nếu như không thể thỏa mãn, vậy thì đành nghĩ cách khác.

- Tộc trưởng, đã thanh lý xong!Không lâu sau, Hắc Thổ mang người trở lại, một nghìn kỵ binh Thạch tộc bị giết, thu được rất nhiều Thạch giáp, Thạch thương.

Cổ Trần không cần mấy thứ này, định để lại bộ lạc cho tộc nhân khác dùng.


Tinh nhuệ bộ lạc của hắn dùng vũ khí thống nhất làm bằng Thanh Đồng, đó mới là căn bản vươn lên, còn thứ thu về, cái gì dùng được thì dùng, không dùng được thì ban cho.

Nhưng lần này thu được tám trăm con Giao mã sống, hai con bị giết, đành làm thành thịt để ăn.

Chỉ tiếc trưởng kỵ nghìn người của Thạch tộc không có trang bị trữ vật, không có một túi trữ vật, nghèo kiết xác khiến Cổ Trần cực kỳ bất mãn.

Cổ Trần không quay đầu lại truyền mệnh lệnh:- Truyền lệnh xuống, Long kỵ luôn sẵn sàng, trận chiến này chỉ cho phép thắng không được thua!- Tuân lệnh!Hắc Thổ trịnh trọng cáo lui, dẫn theo một vạn Long kỵ khởi động nóng người trước trận đánh, luôn sẵn sàng xuất phát khai chiến với lãnh địa của Thạch tộc.

Tưởng tượng thôi đã khiến người phấn chấn, mọi người tưởng tượng sắp tiến công lãnh địa Thạch tộc thì không kiềm được nhiệt huyết sôi trào.

Vô số lần mơ mộng có thể tiến công dị tộc, hiện tại rốt cuộc có cơ hội.

Chủ động tiến công dị tộc là điều mà vô số Nhân tộc nằm mơ cũng muốn làm, tất cả mọi người bị áp lực, bị nô dịch quá lâu, cần có chỗ trút ra.

Bên Cổ Trần khua chiêng gõ trống chuẩn bị, trong lãnh địa Thạch tộc cách xa trăm dặm, không khí có chút nghiêm túc và áp lực.

Ầm!- Đồ khốn nạn!- Đứa nào dám đụng vào bãi chăn nuôi của Thạch tộc ta?Trong một tòa Thạch thành truyền đến khí tức đáng sợ, có tiếng gầm giận dữ truyền khắp các phương, vô số nô lệ Nhân tộc run cầm cập quỳ xuống.

Trong một tòa Thạch điện nằm ở trung tâm, một lão nhân Thạch tộc mặt mũi dữ tợn có khí tức cường đại, bộ dạng sát khí đằng đằng khiến người sợ hãi.

- Người đâu, triệu tập tất cả chiến sĩ, lão phu chống mắt xem là kẻ nào dám đụng vào bãi chăn nuôi của Thạch tộc ta!Lão nhân này là cường giả trấn giữ lãnh địa Thạch tộc này, là người phụ trách nơi đây.


Lão nổi giận, một nghìn kỳ binh trinh sát, mười mấy lính trinh sát bay của Thạch tộc toàn quân bị diệt, không một ai còn sống, lẽ tất nhiên lão bị chọc giận.

Đường đường Thạch tộc, bãi chăn nuôi bị người xâm nhập, tự nhiên không thể tha thứ.

Lão lệnh một tiếng, toàn bộ tinh nhuệ Thạch tộc đông đúc tụ tập trong lãnh địa, một đám cường giả tụ lại, đại chiến che kín mây đen.

Ù ù!Tiếng kèn trầm thấp vang lên, xé rách vòm trời, nguyên tòa Thạch thành sôi trào.

- Địch tập, địch tập!Có cường giả Thạch tộc hét lớn, khí thế ngút trời, cấp tốc xông lên tường đá, nhiều chiến sĩ Thạch tộc tuôn ra từ phía sau.

Rầm rầm!Cửa đá nặng nề đóng kín phát ra tiếng ù ù.

Người Thạch tộc rậm rạp lao nhanh lên tường thành, ai nấy cầm vũ khí đá, sát khí đằng đằng.

- Là tộc nào dám can đảm xâm phạm lãnh địa của Thạch tộc ta?- Mặc kệ là ai, dám đến khiêu khích uy nghiêm của Thạch tộc thì giết hết!Một đám chiến sĩ Thạch tộc nổi giận đùng đùng, đứng ở trên tường thành nhìn phương xa, vừa căng thẳng vừa tức giận chờ đợi kẻ địch đến.

Kèn chiến tranh vang lên, đại biểu cho có kẻ địch xâm phạm.

Chợt nghe có người hét to:- Đến rồi!Mọi người giương mắt nhìn, đường chân trời phía xa bốc lên khói bụi.


Cùng với từng âm thanh trầm đục, dưới chân rung rinh, giống như có muôn thú chạy chồm, sát khí cuồn cuộn ập đến.

Tất cả người Thạch tộc nét mặt trang nghiêm, nhìn khói bụi bay tới gần, mơ hồ nhìn thấy dòng lũ ập đến, sát khí ngút trời, khiếp hồn người.

Rầm rập!Muôn thú chạy chồm, mặt đất chấn động càng lúc càng mãnh liệt, một ít chiến sĩ Thạch tộc siết chặt vũ khí đá trong tay, đôi mắt sâu thẳm mang theo một loại sát khí lạnh như băng.

Trong khói bụi, một cây cờ to dựng đứng, bên trên có hai chữ kỳ lạ, chữ phong cách cổ xưa có màu đỏ ẩn chứa sát khí ngút trời.

Keng keng keng!Phía trước có tiếng leng keng không ngừng, đinh tai nhức óc, sát phạt tranh tranh.

Khi khói bụi ập đến, nhiều người Thạch tộc thay đổi sắc mặt, chỉ cảm giác khí túc sát nặng nề ập vào mặt, hít thở dồn dập.

- Càn rỡ!Bỗng nhiên một tiếng quát lớn chất chứa khí thế ngút trời lan tỏa, thổi tan khói bụi mịt mù, lộ ra quân đoàn khổng lồ ở bên trong, chỉnh tề đứng trang nghiêm.

- Ui! - Nhân tộc?.


Bình luận

Truyện đang đọc