TA MAN HOANG BỘ LẠC



Sắp xếp tộc nhân tiếp tục kế hoạch mở núi đúc thành, Cổ Trần thì bắt tay vào vẽ khắc văn Thanh Đồng lên trong và ngoài tường Thanh Đồng thành.

Mười tám ký hiệu Thanh Đồng, từng tấc khắc lên tường Thanh Đồng thành, cơ hồ mỗi cục gạch Thanh Đồng đều khắc rõ chín ký hiệu.

Đây là một công trình vĩ đại, tốn thời gian phí sức, càng hao phí tinh lực, cho dù mạnh như Cổ Trần đều có chút không chịu nổi.

Keng keng keng!Cổ Trần điều khiển mười tám ký hiệu Thanh Đồng, lấy máu Thạch tộc làm mồi dẫn, tinh khí thần làm cơ sở, khắc từng khắc văn Thanh Đồng lên bức tường.

Ngày đầu tiên chỉ hoàn thành khắc trong khu vực ba mươi thước, ngày thứ hai khắc xong khu vực năm mươi thước, ngày thứ ba, ngày thứ tư, mãi đến ngày thứ năm mới làm xong công tác khắc một mặt tường thành.

Oong!Khi một mặt tường thành được khắc xong, trong khoảnh khắc, nguyên bức tường dâng lên ánh sáng xanh chói lòa, tựa như một chỉnh thể, lộ ra cảm giác nặng nề đè ép.


“Hoàn thành một nửa rồi.

”Cổ Trần vui mừng nhìn kiệt tác trước mắt, năm ngày không ngủ không nghỉ, làm hắn mệt thành chó.

May mà suy nghĩ của hắn thành công, chỉ cần hoàn thành mặt tường bên kia là có thể chế tạo tường Thanh Đồng thành thành tổng thể hoàn mỹ, trở thành phòng ngự không thể phá vỡ.

Cổ Trần ngồi xếp bằng trên tường thành, bắt đầu tiềm tu khôi phục, tiêu hao sức mạnh linh hồn hơi lớn, nhưng rất nhanh liền có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh cao.

Khi Cổ Trần khôi phục đỉnh cao thì cảm giác linh hồn hình như cường đại hơn một chút, càng thêm cô đọng.

Keng keng!Cổ Trần tiếp tục công tắc khắc họa, khắc từng khắc văn Thanh Đồng lên bức tường bên ngoài, nối thành một mảnh, hóa thành từng mảnh khắc văn Thanh Đồng.

Có những khắc văn Thanh Đồng thần bí này, tường thành chắc chắn không thể phá vỡ, có thể ngăn cản sức mạnh cường đại oanh kích mà sẽ không bị sập.

Dù bị phá hủy một góc thì vẫn có thể dùng Thanh Đồng chữa trị, không cần chờ bị sập rồi xây lại.

Lần này chỉ vẻn vẹn mất bốn ngày Cổ Trần đã khắc họa xong.

Ầm!Giây phút khắc họa xong ký hiệu cuối cùng, toàn bộ tường thành hơi chấn động một chút, một vầng sáng Thanh Đồng chói lòa bắn thẳng bầu trời, mây đen cuồn cuộn hội tụ.

- A?Cổ Trần nghi hoặc ngước nhìn, trên đầu kéo đến mây đen che kín, khí tức nặng nề ập đến.


Hắn ngạc nhiên nghi ngờ nói:- Khí tức này! Không lẽ là thiên kiếp?Nghĩ đến đây, Cổ Trần không cách nào bình tĩnh, đậu xanh rau má! Ta chỉ là chế tạo một tòa tường Thanh Đồng thành mà thôi, có cần phải hạ xuống thiên kiếp không?Không chờ Cổ Trần suy nghĩ nhiều, không đợi hắn kịp phản ứng, trên bầu trời mây đen bỗng nhiên tán loạn biến mất, tới cũng nhanh đi cũng nhanh.

Ánh sáng xanh trên tường thành vụt tắt như chưa từng tỏa sáng.

Cổ Trần ngây người:- Tán rồi?Hắn hơi mờ mịt, hoàn toàn không hiểu chuyện này là sao, tình huống vừa rồi giống dấu hiệu thiên kiếp buông xuống.

Tại sao bỗng biến mất?Không hiểu, thật sự không hiểu.

Cổ Trần suy tư một lúc, cuối cùng vẫn không nghĩ ra, không thèm nghĩ nữa, tóm lại tán đi là tốt rồi, đã làm xong tường Thanh Đồng thành.

Hắn hít sâu một hơi, đánh giá tường Thanh Đồng thành, cảm giác đầu tiên là nặng nề, cảm giác áp lực khó tả.

Dường như trước đó chỉ là một cái vỏ rỗng, hiện tại tăng thêm một loại thần vận và sức mạnh.

Trong bức tường Thanh Đồng mơ hồ thấy các ký hiệu kỳ lạ di chuyển, nối liền từng mảnh hình thành hoa văn rậm rạp, thần bí khó lường.

- Cuối cùng thành công.

Cổ Trần cảm khái muôn vàn, không dễ dàng, chính mình vì chế tạo một lá chắn cứng rắn không thể phá vỡ mà hao phí vô số sức người sức của, nhưng may mà thành công.

Tiếp theo là mở núi đúc thành, đúc hoàn chỉnh Thanh Đồng thành, tương lai không cần sợ hãi bất kỳ kẻ địch nào nữa.


“Thời tiết càng ngày càng lạnh lẽo, xem ra đông lạnh sắp đến, nhưng không biết chỗ này có tuyết rơi không?”Cổ Trần đứng trên tường thành, ngẩng đầu nhìn hư không, bất chợt cảm giác từng luồng khí lạnh ập đến, trong lòng suy đoán trời đông giá rét sắp tới.

May mà bộ lạc đã có kế hoạch dự trữ lương thực.

“Lo trở về tu luyện, mau chóng tăng cường thực lực, rồi còn chỉ điểm tộc nhân trong bộ lạc tu luyện.

“Cổ Trần đứng trên tường thành yên lặng suy tư một phen, quay người cưỡi lên Bạch Hổ, nhanh chóng chạy vội vào bộ lạc.

Trong Thanh Đồng điện, một Thanh Đồng đỉnh to dựng ở đó, đáy đỉnh cháy lửa hừng hực, trong đỉnh có nước thuốc sôi trào, mơ hồ có thể thấy được một người ngồi xếp bằng bên trong.

Đó là Cổ Trần, lại một lần đun nấu một đỉnh cổ dược tôi thể tiếp tục tu luyện.

Sau lần trước chinh chiến một chỗ lãnh địa Thạch tộc, hạt châu thần bí trong linh hồn thức hải lại lần nữa tràn đầy năng lượng, lại có thể tôi thể.

Hai bên chồng lên hiệu quả kinh người, không chỉ riêng là thân thể đang tiến bộ, tu vi cũng nhờ năng lượng khổng lồ thúc đẩy tiến bộ nhanh.

.


Bình luận

Truyện đang đọc