TIÊN VÕ ĐẾ VƯƠNG

Chương 93

Quan sát bên trong cơ thể, Diệp Thành phát hiện ra các kinh mạch của mình dẻo dai và to hơn, xương cốt cũng rắn rỏi hơn nhờ quá trình dùng chân hoả tôi luyện, vả lại trên kinh mạch và xương cốt đều có ánh vàng kim rực rỡ.

Vì tu vi tiến giới nên dung lượng đan hải lại càng to thêm.

“Lần tới đột phá, ít nhất cần một trăm bình Ngọc Linh Dịch”, Diệp Thành tự ước chừng số lượng chân khí cần có cho cảnh giới tiếp theo.

Hắn biết ngưng khí tầng thứ năm chính là một thử thách đầy gian khổ. Bốn tầng ngưng khí trước hắn đột phá không quá khó, nhưng từ tầng thứ năm trở đi lại là sự thay đổi vô cùng lớn khiến mỗi một tầng cảnh giới đột phá đều khó khăn hơn gấp nhiều lần, đặc biệt là vùng đan hải mà hắn có càng như khó khăn chồng chất khó khăn.

“Cũng may chân hoả có thể luyện chế Ngọc Linh Dịch, nếu không thì chỉ dựa vào việc hấp thu linh khí của đất trời, có trời mới biết được bao giờ hắn mới có thể đột phá”.

Nghĩ vậy, hắn lại nhảy bật dậy, vặn thân hình cứng ngắc của mình.

Haiz!

Đương lúc hắn xoay hông thì một vật bên trong túi đựng đồ di chuyển. Diệp Thành mở túi đựng đồ ra nhìn, vật khẽ động đậy kia chính là tiểu hồ lô Tử Kim mà hắn mua được ở Vạn Bảo Các.

Từ khi có nó, nó chưa từng lay động. Diệp Thành lấy làm lạ, hắn lấy bình hồ lô ra. Bình hồ lô có sự thay đổi khác thường, những ánh sáng tím lấp lánh trên bề mặt nó như ẩn như hiện, các phù văn khắc trên đó cũng quay vòng theo.

“Lẽ nào vì ta đột phá cảnh giới nên khiến nó thức tỉnh?”, Diệp Thành thầm nhủ sau đó khẽ mở nắp bình ra.

Đột nhiên bình hồ lô lại rung lên.

Chẳng mấy chốc, miệng bình xuất hiện một vòng xoáy nhỏ, linh khí của trời đất đều bị vòng xoáy này hút vào.

Điều này khiến mắt Diệp Thành sáng lên. Hắn không đậy nắp bình mà lặng lẽ quan sát sự thay đổi của bình hồ lô. Bình hồ lô này giống như cơ thể của con người vậy, hấp thu linh khí của đất trời.

Thấy vậy, Diệp Thành lại mở cửa động, chạy ra bên ngoài. So với ở trong hang động, linh khí bên ngoài dày đặc hơn nhiều. Hắn đặt bình hồ lô Tử Kim lên trên tảng đá, linh khí của trời đất trong chốc lát bị nó hút trọn vào trong.

Không biết mất bao lâu, Diệp Thành mới tiến lên trước, nhìn vào bên trong bình hồ lô thông qua miệng bình.

Hắn kinh ngạc nhận ra linh khí được cái bình hút vào đột nhiên hoá thành vài giọt dịch thể linh khí, số lượng mặc dù không nhiều nhưng lại tinh tuý vô cùng.

“Mày còn có khả năng này sao?”, Diệp Thành ngỡ ngàng, ngẩng đầu, dốc linh khí bên trong bình vào miệng mình.

Linh khí vào trong cơ thể giống như dòng nước trong mát, chảy khắp các kinh mạch trong cơ thể Diệp Thành, bồi bổ cho cơ thể hắn.

“Không hề kém cạnh so với Ngọc Linh Dịch”, nét mặt Diệp Thành hiện lên vẻ hân hoan.

Sau đó, hắn lại đặt bình hồ lô lên tảng đá để nó hút linh khí của đất trời.

Không chỉ có vậy, hắn dốc cả vài bình Ngọc Linh Dịch vào bên trong và nhận ra Ngọc Linh Dịch với Linh Khí Dịch Thể dung hợp lại với nhau, vả lại còn trông rất thuần tuý khiến đôi mắt Diệp Thành càng như có ngọn lửa rạo rực thiêu đốt.

Diệp Thành tiếp tục đổ hết những bình Ngọc Linh Dịch mình có bên trong túi đựng đồ vào bình hồ lô.

 

Bình luận

Truyện đang đọc