Chương 121:
Anh là cử nhân và thạc sĩ tại trường Đại học Thân Đại. Anh không phải là bạn trai của Tuyết Lạc, nhưng anh luôn coi Tuyệt Lạc là bạn gái của mình.
“Là Phương Diệc Ngôn sao? Đã lâu không gặp, xin chào!” Thiên kim tiểu thư đúng là mang phong thái của thiên kim tiểu thư, cử chỉ của Hạ Dĩ Cầm đầy vẻ đoan trang thục nữ: “Tuyết Lạc hôm nay. không đi nhập học sao?” Cô bối rỗi hỏi lại.
“Người ta giò đã là phu nhân nhà họ Phong, còn cần đi học làm cái rẻ rách gì?” Hạ Dĩ Kỳ khit mũi khinh thường.
“Dĩ Kỳ, cô… ý cô là gì? Cô nói ai là phu nhân của Phong gia?” Phương Diệc Ngôn sững sờ.
“Đương nhiên là Lâm Tuyết Lạc!”
Hạ Dĩ Kỳ khinh thường liếc nhìn chiếc xe đạp mà Phương Diệc Ngôn chạy tới: “Nhìn bộ dạng nghèo hèn của anh! Theo đuổi một cô gái còn đi chiếc xe đạp rách này? Chẳng trách Lâm Tuyết Lạc lại gả cho Phong Lập Hân! Trở thành cô vợ giàu có của Phong gia. Cô ta chắc là chán ghét bộ dạng hủi lậu này của anh rồi!”
“Hạ Dĩ Kỳ, cô đang nói nhảm nhí gì vậy? Tuyết Lạc không giống cô, đem hai chữ “hám tiền” khắc lên mặt.”
Phương Diệc Ngôn mắng một tiếng.
“Phương Diệc Ngôn anh…” Dĩ Kỳ nhịn không được nỗi giận: “Nếu anh không tin, đi Phong gia tìm Lâm Tuyết Lạc của anh, xem lời tôi nói có phải là thật không! Tôi có hám tiền thì vẫn còn hơn cái loại bán mình như cô ta.”
Phương Diệc Ngôn không tin những lời của Hạ Dĩ Kỳ. Anh biết răng Tuyệt Lạc của anh không phải loại con gái tôn thờ tiền bạc.
Nhưng anh không thê không tin, Tuyêt Lạc thực sự đã gả cho Phong gia.
Phương Diệc Ngôn ngồi lên xe đạp, không nói một lời chạy thẳng về phía Phong gia…
Phương Diệc Ngôn cảm thấy tác phẩm này thật dày nhưng cũng thật đẹp. Anh ta học công nghệ sinh học nhựng cũng là cao thủ về các sản phâm điện tử.
Trong buổi triển lãm các mô hình máy bay, chỉ một cái liếc mắt anh ta đã nhìn thấy Tuyết Lạc trong đám đông.
Không chỉ nhìn một lân, mà anh cứ đứng nhìn chăm chăm về phía cô. Mô hình máy bay của anh ta đã hết năng lượng nên rót ra khỏi quỹ đạo của nó, rồi quay từng vòng từng vòng bên Tuyết Lạc.
Sau đó, Tuyệt Lạc trên danh nghĩa là bạn gái của anh ta, đã bị Phương.
Diệc Ngôn đưa về phòng chăm sóc đặc biệt đề cho người mẹ đang nguy kịch được xem mặt.
Mẹ Phương rất hài lòng với “người con dâu” Tuyết Lạc này, bệnh tình đột nghiên chuyền biến tốt lên.
Chỉ có điều, bệnh tình của mẹ Phương có thê tái phát bát cứ lúc nào, Cuôi cùng Tuyệt Lạc chỉ đành “bị CD làm bạn gái của Phương Diệc Ngôn trong vòng hai năm!
Ban đầu mà nói, đây chỉ là một hành động tử tế. Nhưng Phương Diệc Ngôn lại coi lời nói dôi này. trở thành sự thật, lại động lòng với Tuyết Lạc.
Có lẽ ngay từ đầu Phương Diệc Ngôn đã. cần thận từng tí một thực hiện kế hoạch theo đuổi này.
Anh ta thích sự thuần khiết của Tuyết Lạc, thích lòng tốt của cô, còn có sự thông minh và kiên trì, điều đó đã thu hút anh sâu sắc!
Biệt răng Tuyết Lạc chỉ coi mình như một người bạn bình thường, nhưng điều này không khiến Phương Diệc Ngôn ngừng quan tâm, yêu thương cô như anh em trong nhà.
Cho đền cuôi học kỳ trước, sau khi Tuyết Lạc thú nhận tất cả mọi chuyện với mẹ Phương, lúc này đang chuân bị hôn lễ cho cô và Phượng Diệc Ngôn. Mẹ Phương trở vệ Hoa Kỳ trong sự tức giận, Phương Diệc Ngôn cũng đi theo. Cũng đã không có tin tức gì được hai tháng rồi.
Sau khi ổn định cho mẹ Phương xong, Phương Diệc Ngôn vội vàng trở lại đề tiếp tục học thạc sĩ.
Quan trọng hơn là ở đây có người con gái mà anh ta yêu, Lâm Tuyết Lạc. Bị từ chối cũng không sao, quan trọng. là anh vẫn một lòng yêu cô, dù chỉ còn một phần cơ hội anh cũng sẽ kiên trì đến cùng.
Anh ta tin rằng cuối cùng cũng sẽ ôm được mỹ nhân.
Nhưng Phương Diệc Ngôn không thể ngờ răng trong hai tháng ngăn ngủi này, Tuyết Lạc thực sự đã kết hôn rồi?
Liệu có phải cô ây đã có cảm tình và yêu một người đàn ông khác? Hay là cô ấy chỉ muốn trồn khỏi nhà giam của nhà họ Hạ?