ĐẠO TÂM CHỦNG MA

Đối với Võ Cự Linh, người trên Võ Tiên Đại Lục đương nhiên đều biết rất rõ, thậm chí nhiều người từng phải chịu thiệt trong tay Võ Cự Linh, đều đang đợi đến lúc thực lực của mình mạnh hơn Võ Cự Linh, tìm hắn tính sổ, nhưng từ uy thế mà Võ Cự Linh phóng thích, những người này đều cay đắng biết rằng Võ Cự Linh đã lại đột phá, hi vọng muốn báo thù Võ Cự Linh bị phá hủy hoàn toàn.

Đối với Tần Thiếu Phong, trên cơ bản người của các tông phái trên Võ Tiên Đại Lục đều không có bất cứ ấn tượng gì về Tần Thiếu Phong, nhưng xem ra ân oán giữa Tần Thiếu Phong và Võ Cự Linh là rất lớn, cho nên những người muốn báo thù Võ Cự Linh đều đặt hi vọng của mình lên người Tần Thiếu Phong, chỉ có điều Tần Thiếu Phong không phóng thích khí tức, khiến họ không biết rốt cục Tần Thiếu Phong có thể chiến thắng Võ Cự Linh hay không, đương nhiên, nhìn bộ dạng bình thản của Tần Thiếu Phong, hình như tiểu tử này rất chắc chắn.

Tần Thiếu Phong đứng dậy, thần sắc bình thản, không hề sợ hãi, thân khoác tru tiên bào, lưng đeo võ hoàng kiếm, hắn cũng luôn chờ đợi cơ hội này, sớm đã chuẩn bị xong mọi thứ, bây giờ cơ hội cuối cùng cũng đã đến. Nhưng Tần Thiếu Phong quay sang Võ Cửu Thông trước, Võ Cửu Thông thấy Tần Thiếu Phong nhìn mình, chỉ nhìn Tần Thiếu Phong gật gật đầu.

Thấy Võ Cửu Thông gật đầu, khóe miệng Tần Thiếu Phong lộ ra một tia tiếu ý, hắn chính là muốn xem thái độ của Võ Cửu Thông, nếu không hắn không thể thoải mái đối phó Võ Cự Linh. Cho dù Tần Thiếu Phong bây giờ đã là sơ thánh lục trọng thiên, hình thành nên lĩnh vực thế giới của riêng mình, nhưng vẫn chưa phải đối thủ của Võ Cự Linh, dù sao Võ Cự Linh cũng đã tấn thăng sơ thánh lục trọng thiên nhiều ngày, lĩnh ngộ về lĩnh vực thế giới đương nhiên thâm hậu hơn hắn.

Nếu Tần Thiếu Phong thực sự muốn giết Võ Cự Linh, mà Võ Cửu Thông ra tay ngăn cản, vậy thì Tần Thiếu Phong thực sự không tiện ra tay, nhưng lúc nãy Tần Thiếu Phong nhìn Võ Cửu Thông, là muốn trăng cầu ý kiến Võ Cửu Thông, Võ Cửu Thông gật đầu, nghĩa là Tần Thiếu Phong có thể thoái mái ra tay, không vần kiêng kị Võ Cửu Thông.

Vốn dĩ Võ Cửu Thông nhìn nhận Võ Cự Linh là một thiên tài võ đạo, không muốn hắn chết, cho nên đợi lúc Tần Thiếu Phong lấy được võ hoàng kiếm và tru tiên bào, mới nhờ Tần Thiếu Phong lần sau gặp lại Võ Cự Linh thì tha cho hắn, nhưng bây giờ Võ Cửu Thông hiểu Võ Cự Linh rõ ràng có sát ý cực mạnh với Tần Thiếu Phong, cho nên Võ Cửu Thông cũng không thể miễn cưỡng Tần Thiếu Phong.

Huống hồ Tần Thiếu Phong đã giúp Võ Tiểu Tiên nhập đạo, phần ân tình nói đối với Võ Cửu Thông mà nói quan trọng hơn Võ Cự Linh nhiều, cho nên cho dù Tần Thiếu Phong là kẻ thứ ba xen vào giữa hắn và Võ Tiểu Tiên, Võ Cửu Thông vẫn không ngăn cản Tần Thiếu Phong, nếu không, Võ Tiểu Tiên khẳng định sẽ không vui.

Đương nhiên, khiến Võ Cửu Thông kiêng kị nhất chính là Tần Thiên Quyến, người tự xưng là con gái Tần Thiếu Phong, lúc Tần Thiên Quyến tấn thăng sơ thánh lục trọng thiên, Võ Cửu Thông cảm nhận được cảm giác cự kì nguy hiểm trên người Tần Thiên Quyến, cảm giác nguy hiểm này thậm chí là chí mạng, cho nên trong tình huống không cần thiết, Võ Cửu Thông đương nhiên không muốn động vào Tần Thiếu Phong.

Tần Thiếu Phong thấy Võ Cửu Thông gật đầu, thân hình thoáng động bay về phía binh nguyên bên dưới, hai người đứng mặt đối mặt, Võ Cự Linh nhìn Tần Thiếu Phong, mặt lộ nụ cười tàn khốc, nói với Tần Thiếu Phong, “Hôm nay ngươi chết chắc rồi!”

Nghe Võ Cự Linh nói, Tần Thiếu Phong cười nhún nhún vai, nói với Võ Cự Linh, “Nửa năm không gặp, không lẽ ngươi chỉ học được cách khua môi múa mép?” Tần Thiếu Phong vừa dứt lời, các tu sĩ có mặt lập tức cười vang, phần lớn bọn họ đều bị Võ Cự Linh và đệ tử của hắn bắt nạt, bây giờ nhìn thấy Võ Cự Linh bị chế nhạo, đương nhiên cũng phải tranh thủ hùa theo.

Nghe Tần Thiếu Phong nói, hai mắt Võ Cự Linh thoáng lạnh, nhìn khắp một lượt các sơn phong xung quanh, hàn quang trong mắt Võ Cự Linh chiếu đến đâu, tiếng cười ha ha bối rối tắt đến đó, hơn ai hết họ hiểu rõ sự hung tàn của Võ Cự Linh, nếu Tần Thiếu Phong giết được Võ Cự Linh, họ sẽ cười to cỗ vũ cho hắn, nhưng bây giờ thì chưa thể.

Nếu kết quả cuối cùng là Tần Thiếu Phong bị giết, bây giờ họ cười nhạo Võ Cự Linh, sau này không phải sẽ bị hắn tìm đến làm phiền sao, cho nên kẻ nào kẻ nấy bối rối ngậm miệng, nhưng trong lòng thì đều hi vọng Tần Thiếu Phong có thể giết chết được Võ Cự Linh, bởi vì Võ Cự Linh thực sự quá bá đạo và hung tàn.

Võ Cự Linh từ từ thu hồi ánh mắt, một lần nữa nhìn sang phía Tần Thiếu Phong, lần này hắn không nói gì mà trực tiếp đánh ra một quyền, một quyền này mặc dù không thi triển bất cứ đạo lực nào, chỉ hàm chứa sức mạnh nhục thân, nhưng sức mạnh mênh mông bành trướng của nó khiến không gian xung quanh cũng phải chấn động.

Võ Cự Linh lĩnh ngộ là sức mạnh võ đạo chí lý, sở trường là nhất lực giáng thập, sức mạnh nhục thân cường đại thế nào tu sĩ của cả Võ Tiên Đại Lục này đều biết, cho nên thấy Võ Cự Linh vừa ra tay đã thi triển sức mạnh cường đại như vậy, ai nấy trong lòng đều run sợ, lo lắng nhìn Tần Thiếu Phong, chờ đợi xem tiểu tử gầy ốm này có thể chịu nổi một quyền hay không.

So với thân hình đại cẩu hùng của Võ Cự Linh, Tần Thiếu Phong đúng là gầy ốm hơn rất nhiều, nhưng Tần Thiếu Phong thấy Võ Cự Linh một quyền đánh tới, không hề tỏ ra sợ hãi, cũng một quyền nghênh lên, chúng nhân có mặt nhìn thấy nắm đấm của hai người chạm vào nhau, khoảnh khắc ấy, thời gian dường như dừng lại, mọi âm thanh đều biến mất, chỉ còn lại tiếng tim đập thình thịch thình thịch.

Nhưng cảm giác ấy chỉ tồn tại trong một giây ngắn ngủi, liền sau đó là sức mạnh mênh mông không gì sánh được bạo phát từ trên nắm đấm của hai người, sức mạnh như nộ hải cuồng uyên tràn ra xung quanh, đầu tiên là tấn công trận pháp phòng hộ trên hòn đảo nổi, chỉ nghe rắc một tiếng, cả trận pháp trên hòn đảo nổi bị sức mạnh của hai người làm cho vỡ tan.

Những tòa sơn phong xung quanh cũng bị luồng sức mạnh đó làm cho lắc lư, đại địa mà Tần Thiếu Phong và Võ Cự Linh đứng xuất hiện vết nứt như hình mạng nhện, hơn nữa còn không ngừng khuếch đại, chớp mắt biến thành những khe nứt lớn, dưới một quyền của họ, cả hòn đảo nổi gần như đã đứng trước nguy cơ tan vỡ.

Nhìn thấy cảnh tượng này, chúng nhân trên những tòa sơn phong xung quanh thi nhau bay xuống, trốn ra xa, họ đều không muốn bị liên lụy, Võ Cửu Thông, Võ Tiểu Tiên và Tần Thiên Quyến cũng vậy, bay lên không trung, nhìn hai con người vẫn trên đứng trên đảo nổi, từ đều đến cuối, cả hai đều không hề di chuyển dù chỉ một bước.

Cuối cùng, dư uy của một quyền từ từ tan đi, Tần Thiếu Phong và Võ Cự Linh vẫn đang duy trì trạng thái tương giao, Võ Cự Linh nhìn Tần Thiếu Phong, nụ cười trên mặt càng thêm nồng đậm, nói với Tần Thiếu Phong, “Không tệ, không tệ, thế này mới vui!” Nói đoạn thân hình lùi ra sau, kéo dài khoảng cách với Tần Thiếu Phong, liền sau đó lại đánh ra một quyền.

Một quyền lúc nãy chỉ là một phần sức mạnh của Võ Cự Linh, từ lúc tấn thăng lên sơ thánh lục trọng thiên, Võ Cự Linh không chỉ hình thành thế giới của mình, phương diện sức mạnh cũng đại tăng, so với trước đây cường đại không biết bao nhiêu lần, bây giờ một phần sức mạnh còn cường hãn hơn lúc trước toàn lực xuất thủ, cho nên thấy Tần Thiếu Phong có thể đỡ được một phần sức mạnh của mình, Võ Cự Linh bắt đầu cảm thấy hưng phấn, gia tăng sức mạnh.

Cho dù Võ Cự Linh đã hình thành xong lĩnh vực thế giới của riêng mình, hơn nữa còn lĩnh ngộ trong vòng nửa năm, nhưng hắn không định dùng lĩnh vực thế giới đối phó Tần Thiếu Phong, bởi vì hắn cảm thấy Tần Thiếu Phong không xứng để mình dùng lĩnh vực thế giới đối phó, hắn muốn dùng nắm đấm của mình đánh chết tần Thiếu Phong.

Chỉ là sức mạnh nhục thân của Võ Cự Linh mặc dù cường đại, nhưng Chiến Thiên Đấu Địa đại pháp của Tần Thiếu Phong cũng tấn thăng phẩm cấp, sức mạnh nhục thân bây giờ đương nhiên càng thêm cường đại, sức mạnh sử dụng lúc nãy cũng chỉ là một phần rất nhỏ mà thôi, cho nên thấy Võ Cự Linh một lần nữa tấn công mình, Tần Thiếu Phong lại một quyền đánh ra.

Hai người bây giờ đều không sử dụng bất cứ chiêu thức võ học nào, một quyền một quyền đánh qua đánh lại, đơn giản trực tiếp mà cũng bá đạo vô song, nắm đấm của Tần Thiếu Phong và Võ Cự Linh một lần nữa va chạm, cả hòn đảo nổi nứt đôi, vết nứt càng thêm bàng đại, khiến hòn đảo lắc lư không dừng.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Võ Cửu Thông nhất thời hét lớn, “Mẹ kiếp, các ngươi đánh thì cứ đánh, nếu như làm sập hoàng thành của lão tử, lão tử lấy mạng các ngươi!” Võ Tiên hoàng triều là mệnh căn tử của Võ Cửu Thông, hắn tuyệt đối không trơ mắt nhìn Tần Thiếu Phong và Võ Cự Linh hủy diệt nó.

Võ Cự Linh và Tần Thiếu Phong sau khi đối quyền, quay sang nhìn nhau, cùng bay thẳng lên trời, Võ Tiên Đại Lục đã không thể chịu được sức mạnh của họ, chỉ có ra thiên ngoại mới có thể thoải mái đại chiến một trận, chỉ thấy hai người họ trực tiếp bay đến không gian tinh bích của Võ Tiên Đại Lục, trực tiếp mở không gian tinh bích, xông ra thiên ngoại.

Thấy hai người ra ngoài thiên ngoại đạic hiến, Võ Cửu Thông đưa Võ Tiểu Tiên bay ra thiên ngoại, Tần Thiên Quyến ngay từ lúc Tần Thiếu Phong bay đi đã theo sát hắn, các cường giả Võ Tiên Đại Lục còn lại, phàm là người có khả năng phá vỡ không gian tinh bích đều đi theo, trận đại chiến hấp dẫn này, nếu không được tận mắt chứng kiến kết quả, thực sự quá đáng tiếc.

Tần Thiếu Phong và Võ Cự Linh từ Võ Tiên Đại Lục đánh đến thiên ngoại, lúc này đang ở thiên ngoại đại chiến với nhau, tiếp tục đối chọi sức mạnh!

Bình luận

Truyện đang đọc