ĐẠO TÂM CHỦNG MA

Tần Thiếu Phong cùng Hàn Nhược Tuyết, Hồ Tiên Nhi khống chế thuyền buồm đi du lịch xung quanh, trên loạn ma hải này có vô số đảo, có đảo nhỏ thậm chí còn không có bóng người, nhưng mà cảnh sắc thực ra không tệ, đám Tần Thiếu Phong đôi khi cũng sẽ ngẫu nhiên đi du ngoạn một phen. Nhưng mà bọn họ đã dần dần vào sâu trong loạn ma hải, đây là địa bàn của ma đạo ngũ môn, nguy hiểm cũng tăng thêm không ít.

Địa bàn mà ma đạo ngũ môn chiếm cứ là nơi có nhiều thượng cổ di tích nhất. Cho nên tu sĩ Thanh Nguyên đại lục muốn thảm hiểm thì đều xâm nhập nơi đây thăm dò. Nhưng mà cứ như vậy, đương nhiên sẽ xảy ra tranh đấu với ma đạo ngũ môn. Chuyện như vậy cực kỳ phổ biến, bọn Tần Thiếu Phong đã thấy không biết bao nhiêu lần, cũng chỉ là thấy chứ không thể trách.

Chỉ là ngày hôm đó, đám Tần Thiếu Phong đang điều khiển thuyền buồn đi về phía trước, lại bị một chiếc chiến thuyền thật lớn từ trước mặt chạy tới bao vây lại, phía trên những chiến hạm thật lớn này đều cắm đại kì, mỗi một lá cờ đều vẽ Nhật Nguyệt, cái này đương nhiên là chiến thuyền của Nhật Nguyệt môn trong Ma đạo ngũ môn rồi.

Nhật Nguyệt môn là môn phái yếu nhất trong Ma đạo ngũ môn ở Loạn ma hải, nhưng mà trong Loạn ma hải này cũng coi như là thế lực đứng đầu, tổng cộng mười chiếc chiến thuyền thật lớn vây lấy thuyền buồm nhỏ của đám Tần Thiếu Phong. Trong đó chiếc thuyền dẫn đầu kia ở trước đầu thuyền có một nam một ữ udwngs đó. Quả nhiên là nam anh tuấn tiêu sái, nữ kiều mỵ vô song, tuyệt đối là một đôi bích nhân.

Tần Thiếu Phong đứng trước mũi thuyền, nhìn chiến thuyền thật lớn xung quanh, thần sắc không chút thay đổi, chỉ là bình tĩnh nhìn, mấy ngày qua du ngoạn rất nhiều nơi, cũng gặp được không ít tu sĩ, chẳng qua bởi vì bọn họ là đệ tử Dược cốc, cho nên không ai đến tìm bọn họ gây rối, chỉ là luôn sẽ có phiền toái đến cửa. Điều này, Tần Thiếu Phong đã sớm đoán trước được.

Chỉ là Tần Thiếu Phong không nghĩ tới kẻ đến tìm phiền toái lại có thể là đệ tử Nhật Nguyệt môn. Chẳng qua nhìn đôi nam nữ kia, Tần Thiếu Phong cũng chẳng để trong lòng, bởi vì đôi nam nữ này, tuy đều là tu sĩ bản nguyên cảnh tứ giai, hơn nữa còn lĩnh ngộ bổn nguyên năng lượng, là đệ tử chân truyền của Nhật Nguyệt môn. Nhưng cũng chưa phải là đối phủ của Tần Thiếu Phong.

Đôi nam nữ trên chiến thuyền khổng lồ của Nhật Nguyệt môn kia đều nhìn ba người Tần Thiếu Phong, sau đó nam tử kia xoạt một cái mở ra chiếc quạt trên tay, tùy ý phe phẩy, ánh mắt đầy tà ý nhìn chằm chằm vào Hồ Tiên Nhi cùng Hàn Nhược Tuyết, lập tức nói với Hồ Tiên Nhi và Hàn Nhược Tuyết: “Thì ra là Dược cốc Hàn tiên tử và Hồ tiên tử, tại hạ Nhật Nguyệt môn Tào Thiên Trọng, được gặp tiên tử đúng là tam sinh hữu hạnh. Không biết tại hạ có vinh hạnh mời nhị vị tiên tử đến Nhật Nguyệt ngồi một lát không?”

Từ đầu tới cuối, Tào Thiên Trọng này đều không nhìn đến Tần Thiếu Phong, vẫn chỉ dán mắt vào Hồ Tiên Nhi cùng Hàn Nhược Tuyết. Ánh mắt đầy dâm tà và tính xâm lược đáng sợ kia khiến cho Hồ Tiên Nhi cảm thấy vô cùng khó chịu, đến ngay cả Hàn Nhược Tuyết thần sắc lạnh như băng cùng đều liên tục nhíu mày, đều này khiến cho Tần Thiếu Phong rất bất mãn.

Mà cũng chính trong lúc này, nữ nhân nhìn chằm chằm vào Tần Thiếu Phong cũng nói với hắn: “Ai dà, vị công tử này chính là vị sư huynh của Dược cốc đó sao? Chẳng lẽ là đại sư huynh Đoạn Thiên Vũ đệ tử chân truyền của Dược Cốc sao? Tiểu nữ Vương Thiến Thiến, hôm nay ngẫu ngộ Đoạn sư huynh thật đúng là phúc khí của tiểu nữ tử đó. Không biết tiểu nữ có phúc khí mời sư huynh đến đảo Nhật Nguyệt làm khách không?”

Nghe xong lời này của Vương Thiến Thiến, Tần Thiếu Phong cười lạnh một tiếng, đối với Nhật Nguyệt môn, Tần Thiếu Phong sớm đã hiểu rõ, đây là một môn phái ma đạo chú ý nam nữ song tu, thường xuyên đoạt nam nữ tu sĩ trong Loạn ma hải này đến Nhật Nguyệt đảo để thải bổ cho bọn họ. Chỉ là trước giờ Nhật Nguyệt môn bọn họ đều không có ân oán gì với Dược cốc, hơn nữa cũng có qua lại làm ăn lớn với Dược cốc, không có đạo lý tìm tới Tần Thiếu Phong bọn họ gây phiền toái chứ.

“Xin lỗi, ngươi nhận nhầm người rồi, ta không phải là Đoạn Thiên Vũ, hơn nữa chúng ta cũng không có hứng thú đến Nhật Nguyệt đảo.” Tần Thiếu Phong nghe xong lời Vương Thiến Thiến kia nói, bình thản đáp. Tuy không hiểu rốt cuộc vì sao bọn họ đến gây phiền phức, nhưng mà Tần Thiếu Phong cũng không muốn để ý tới bọn họ, nếu bọn họ biết tiến thối, bỏ qua đi, nếu không biết, Tần Thiếu Phong cũng không ngại cho bọn họ một bài học.

Đệ tử Nhật Nguyệt môn tên Vương Thiến Thiến nghe xong lời Tần Thiếu Phong nói, lộ ra thần sắc ngạc nhiên, nói với Tần Thiếu Phong: “Lại không phải là Đoạn sư huynh, kì lạ vậy sao, không thể ngờ được ở Dược cốc ngoài Đoạn sư huynh ra còn có vị sư huynh anh tuấn tiêu sái như vậy, chẳng qua tiểu muội thành tâm mời sư huynh mà, chẳng lẽ sư huynh không nể mặt tiểu muội chút nào sao? Hay là sư huynh ngươi khinh thường Nhật Nguyệt môn chúng ta, nghĩ Nhật nguyệt môn chúng ta không xứng mời sư huynh sao?”

Những lời này của Vương Thiến Thiền có ý trách móc, nếu Tần Thiếu Phong lại cự tuyệt thì đúng là biến thành khinh thường Nhật Nguyệt môn, nhưng mà Tần Thiếu Phong cũng chẳng vì những lời này của Vương Thiến Thiến mà khuất phục, đang muốn đáp lời, nhưng mà không đợi Tần Thiếu Phong mở miệng, một giọng nói cực kì kiêu ngạo từ trên không trung truyền đến, “Ha ha, Nhật Nguyệt môn các ngươi tính cái rắm gì chứ, khinh thường Nhật Nguyệt môn các ngươi thì sao, vị huynh đệ này, ngươi làm tốt lắm, ta thích ngươi rồi đó.”

Cùng với giọng nói này xuất hiện một bóng người áo đen cao lớn xuất hiện trước mặt mọi người, chỉ thấy người áo đen này nhìn qua chỉ hơn hai mươi tuổi, chẳng qua người cao khoảng tám thước, hình thể vô cùng cường tráng, sau lưng đeo một ván cửa giống như búa lớn, cả người lộ ra sát khí, vừa nhìn đã biết là người cực kì hung hãn, hơn nữa thực lực cũng rất cường hãn. Chính là một cường giả bổn nguyên cảnh ngũ giai lĩnh ngộ bổn nguyên lực lượng.

Chẳng qua lời nói của người này so với Vương Thiến Thiến kia còn ác độc hơn nhiều, bởi vì Vương Thiến Thiến kia chẳng qua là đang chất vấn Tần Thiếu Phong có phải là khinh thường Nhật Nguyệt đảo hay không thôi. Nhưng người áo đen này trực tiếp nhận định Tần Thiếu Phong khinh thường Nhật Nguyệt đảo, cái này nếu truyền ra ngoài, thực sự là khiến cho Tần Thiếu Phong hết đường chối cãi, cho nên Tần Thiếu Phong vừa nghe đã biết người áo đen này cũng là đến để gây phiền phức.

Nhìn người áo đen kia xuất hiện, Tào Thiên Trọng cùng Vương Thiến Thiến đều biến sắc, sau đó Tào Thiên Trọng nghiêm mặt lạnh lùng nói với người áo đen kia: “Triệu Hắc Hổ, nơi này là địa bàn của Nhật Nguyệt môn, không phải là địa bàn của Vạn Ma đảo các ngươi. Ngươi dám tới nơi này giương oai, thực sự là khinh Nhật Nguyệt môn chúng ta không ai bắt được ngươi phải không?”

“Ha ha, Triệu Hắc Hổ ta có chỗ nào là không đi được chứ? Đúng, Nhật Nguyệt môn các ngươi có người mạnh hơn ta, nhưng mà không phải là hai tên phế vật các ngươi! Thế nào chứ? Không phục à? Vậy đến đây, lão tử đây đã ngứa tay lâu rồi, đang muốn tìm ngươi luyện tập đây.” Người áo đen tên Triệu Hắc Hổ kia nghe Tào Thiên Trong nói xong thì cười lớn nói, cũng chẳng coi Tào Thiên Trọng, Vương Thiến Thiến ra gì.

Tần Thiếu Phong nghe xong lời Tào Thiên Trọng nói với Triệu Hắc Hổ thì trong lòng càng thêm nghi hoặc, Vạn Ma đảo là cường đại nhất trong toàn bộ thế lực ở Loạn ma hải này, Triệu Hắc Hổ nhất định là đệ tử chân truyền của Vạn Ma đảo, kiêu ngạo như vậy cũng chẳng có gì đáng trách, chỉ là Dược cốc cùng Vạn Ma đảo quan hệ cũng không tệ mà. Vì sao Triệu Hắc Hổ này lại tới tìm bọn họ gây rối chứ?

Tào Thiên Trọng kia nghe Triệu Hắc Hổ nói xong, lập tức cả người rung lên, chỉ vào Triệu Hắc Hổ nói, “Triệu Hắc Hổ, ngươi đừng kiêu ngạp, ta thừa nhận một mình ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng mà ta và sư muội liên thủ, ngươi cũng không phải là đối thủ. Bây giờ ngươi rời khỏi nơi này cho lão tử, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí với ngươi.”

Tào Thiên Trọng hiển nhiên là rất kiêng kị Triệu Hắc Hổ này, cho nên mặc dù Triệu Hắc Hổ vũ nhục bọn họ như vậy, cũng chỉ để Triệu Hắc Hổ rời đi, không tính động thủ với Triệu Hắc Hổ. Nhưng mà Triệu Hắc Hổ nghe xong lời Tào Thiên Trọng nói thì lại cười lớn nói: “Rời đi? Được chứ, nhưng mà lão tử muốn mời ba vị bằng hữu Dược cốc đến Vạn Ma đảo ta chơi, hai người các ngươi cảm thấy thế nào?”

Nghe xong lời Triệu Hắc Hổ nói, Tào Thiên Trọng tức giận đến nghiến răng, mà Vương Thiến Thiến kia dường như lại càng chán ghét Triệu Hắc Hổ hơn cả Tào Thiên Trọng, nghe Triệu Hắc Hổ nói xong liền nói với Tào Thiên Trọng. “Sư huynh, nói lời thừa với hắn làm gì, chúng ta liên thủ, ta không tin hắn có thể chiếm được ưu việt gì dưới sự liên thủ của chúng ta.”

Trong Nhật Nguyệt môn ngoại trừ song tu thải bổ chi đạo, đương nhiên là có nam nữ hợp kích chi thuật cực kì lợi hại, dựa vào hợp kích chi thuật này, có thể đem thực lực của bọn họ tăng lên rất nhiều lần, cũng chính vì như vậy, Nhật Nguyệt môn tuy không phải là thế lực cường đại nhất Loạn ma hải này nhưng mà sống yên ổn ở Loạn ma hải này qua bao nhiêu năm tháng qua, cũng chưa từng bị thay thế.

Tào Thiên Trọng nghe xong lời Vương Thiến Thiến nói, ánh mắt ngoan độc lóe lên, lập tức gật gật đầu, sau đó muốn liên thủ đối phó Triệu Hắc Hổ, mà Triệu Hắc Hổ cũng rút búa lớn sau lưng ra, chuẩn bị một hồi đại chiến với Tào Thiên Trọng, Vương Thiến Thiến. Nhưng mà chính trong lúc này, một cỗ hắc khí trống rỗng ngưng tụ xuất hiện ở trước mặt mọi người, mà trong hắc khí này lại có một tiếng cười khiến người ta vô cùng sợ hãi. Mà ở một bên con lại, cũng xuất hiện một cỗ huyết khí, lơ lửng ở không trung, có vẻ vô cùng quỷ dị.

Cùng lúc đó, một giọng nói xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người. “Ba vị, hà tất phải động thủ chứ, tốt xấu gì chúng ta cũng là huynh đệ Loạn ma hải, đánh tới đánh lui như vậy, không phải là vô duyên vô cớ để người ta xem rồi chê cười sao.” Theo giọng nói nhìn lại, chỉ thấy một nam tử mặc áo dài màu trắng đứng trong không trung, chắp tay sau lưng, trên gương mặt anh tuấn mang theo vẻ tươi cười.

Triệu Hắc Hổ, Tào Thiên Trọng cùng Vương Thiến Thiến gặp cảnh này, đều dừng tay, lập tức Tào Thiên Trọng nói với thế lực ba bên: “Âm Ma tông Âm Thiên Khiếu, Huyết Ma tông Huyết Nha, Tam Nguyên môn Lục Vũ, không thể ngờ ba người các ngươi cũng tới chen chân vào vũng nước đục này. Chẳng qua nơi này là địa bàn của Nhật Nguyệt môn ta, các ngươi muốn dương oai thì tìm nhầm chỗ rồi.”

Vạn ma đảo, Nhật Nguyệt môn, Huyết Ma tông, Âm Ma Tông và Tam Nguyên môn, đây là Ma đạo ngũ môn của Loạn ma hải này, Tần Thiếu Phong thật sự là không thể tưởng được lúc này đây tìm đến bọn họ gây phiền phức lại có thể là từ Ma đạo ngũ môn này. Điều này khiến Tần Thiếu Phong thấy nghi hoặc trong lòng, đến tột cùng là ai có năng lực khiến cho Ma đạo ngũ môn này tìm bọn họ gây rối chứ?”

Đương nhiên, trong lòng Tần Thiếu Phong đã có mục tiêu.

Bình luận

Truyện đang đọc