ĐẠO TÂM CHỦNG MA

Tần Thiếu Phong thi triển ra thiên diễn cửu đạp ngang nhiên đánh chết man tộc Ba Lỗ đó, tuy rằng lấy được một dòng Hồng Mông tử khí cho Oa Hoàng, nhưng cũng đã chọc giận nam tử áo trắng đó, mà lúc này nam tử áo trắng đã thích phóng ra khí tức của mình, chính là một cường giả đã vượt qua cảnh giới Thánh Hoàng, khiến cho bọn người Tần Thiếu Phong cả kinh, có điều lại không có bất kỳ ý sợ hãi nào.

Bởi vì nam tử áo trắng này tuy rằng vượt qua cảnh giới Thánh Hoàng, nhưng uy thế phát ra cũng chỉ là khiến cho bọn họ cảm thấy một chút áp lực mà thôi, chứ không khiến cho bọn họ có bất kỳ cảm giác không thể chống lại nào, cho nên bọn người Ngọc Hoàng minh bạch, nam tử áo trắng này cũng chỉ là cảnh giới Thần Đồ, hơn nữa phẩm cấp cũng không cao lắm.

Cho dù biết cảnh giới Thần Đồ có bất đồng về bản chất với cảnh giới Thánh Hoàng, những Thánh Hoàng bọn họ cũng không phải là đối thủ của nam tử áo trắng, nhưng sau lưng bọn họ có núi lớn, Tổ Hoàng đó chính là cao thủ cảnh giới Thần Đế, một Thần Đồ nho nhỏ có năng lực nhảy ra khỏi sóng lớn ư.

Đương nhiên, bọn người Ngọc Hoàng cũng minh bạch, đây là khảo nghiệm mà Tổ Hoàng đã nói với bọn họ, tất nhiên là không thể dựa vào Tổ Hoàng, chỉ có thể là dựa vào lực lượng của mình để chiến thắng nam tử áo trắng này, nếu không thì bọn họ không thể hoàn thành được nhiệm vụ này, Tổ Hoàng cũng không cho phép họ rời khỏi Bàn Cổ tinh vực.

Điều này tất nhiên là khiến Ngọc Hoàng, Thích Hoàng, Bồ Hoàng và Tần Thiếu Dương Tần Thiếu Phong Tần Thiếu Phong bọn họ có chút khó xử, nghĩ phải như thế nào để chiến thắng áo trắng này, mà hiện tại cơ hội duy nhất để có thể chiến thắng nam tử áo trắng này chính là Thái Hoàng, Thượng Hoàng và Oa Hoàng có thể tấn thăng đến cảnh giới Thần Đồ, chỉ có, bọn họ mới có cơ hội, cho nên bọn họ hiện tại muốn tận lực kéo dài thời gian, chờ đợi thời khắc Thái Hoàng bọn họ thành thần.

Mà trừ nam tử áo trắng ra, nữ tử xinh đẹp đó cũng khiến Ngọc Hoàng bọn họ có chút kiêng kị, bởi vì tu vi của nữ tử xinh đẹp này bọn họ đồng dạng cũng không nhìn thấu, mà nhìn quan hệ của nữ tử xinh đẹp này và nam tử áo trắng đó, Ngọc Hoàng bọn họ tất nhiên là đoán ra được cảnh giới của nữ tử xinh đẹp này chắc cũng đạt tới cảnh giới Thần Đồ.

Đúng vậy, Ngọc Hoàng bọn họ đoán cũng không, nam tử áo trắng đó tên là Liễu Vân Phi, thực lực chỉ có cảnh giới tam thập phẩm Thần Đồ, mà nữ tử xinh đẹp đó tên là Tiểu Điệp, cũng có cảnh giới tam thập phẩm Thần Đồ, hai người bọn họ là đến từ một vương triều cấp thấp của tinh hệ Thánh Hỏa, chỉ là vì tư sắc của Tiểu Điệp bị hoàng thất của vương triều cấp thấp đó nhìn trúng, cho nên bị buộc rơi vào đường cùng, bọn họ mới trốn thoát khỏi vương triều cấp thấp đó, dọc theo đường đi lại gặp ba người Ba Lỗ, Tất Nhĩ và Đồ Thản.

Tuy rằng nói nơi này là chiến khu phía đông, nhưng cũng không có nghĩa là không có người của chủng tộc khác, có một số dị tộc đi lịch lãm để đoạt lấy Hồng Mông tử khí, đôi khi cũng sẽ tới vương triều cấp thấp của chiến khu phía đông săn bắn, mà Liễu Vân Phi cũng nhân cơ hội này để thu phục ba người, sở dĩ không giết bọn họ để cướp lấy Hồng Mông tử khí, là vì Liễu Vân Phi bị vương triều cấp thấp truy nã, tuần tra vệ cũng đang truy bắt bọn họ, vì chạy trối chết, lúc này mới thu phục đám người Ba Lỗ, như vậy, gặp tuần tra vệ cũng có thể ngăn cản một chút cho hắn.

Cứ như vậy, bọn họ hữu kinh vô hiểm trốn ra khỏi tinh hệ Thánh Hỏa chiến khu phía đông, tiến vào Bàn Cổ tinh vực nhỏ yếu nhất ở nơi hẻo lánh nhất trong tinh hệ Đỉnh Thiên, cho rằng đối mặt với Tần Thiếu Phong bọn họ có thể dễ như trở bàn tay, không ngờ lại mất cả đám người Ba Lỗ, điều này khiến cho Liễu Vân Phi rất phẫn nộ, quyết định nhất định phải triệt để hủy diệt Tần Thiếu Phong bọn họ, cướp lấy linh bảo trong tay bọn họ.

Đám người Ngọc Hoàng nghe thấy lời nói của Liễu Vân Phi thì trong lòng đều nghĩ đến nên như thế nào để đối phó với Liễu Vân Phi này, mà Tần Thiếu Phong cũng đang dùng Thiên Diễn Bát Quái để không ngừng suy tính, khi thấy Liễu Vân Phi đi tới, Tần Thiếu Phong hét lớn một tiếng, Thích Hoàng sư huynh, Bồ Hoàng sư huynh, các ngươi bố trí đại trận vạn phật triêu tông, bảo hộ Thái Hoàng sư huynh bọn họ, Ngọc Hoàng sư huynh, Thiểu Dương, chúng ta lên! Nói xong, Tần Thiếu Dương trực tiếp rút ra Toái Tinh Thần Thương rồi đâm tới Liễu Vân Phi.

Thích Hoàng, Bồ Hoàng nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong cũng không do dự, trực tiếp bắt đầu bố trí vạn phật triêu tông đại trận, chỉ thấy trên đỉnh đầu hai người dâng lên cực lớn chữ vạn cực lớn, lập tức Tu Di sơn vô cùng khổng lồ bỗng dưng xuất hiện dưới thân bọn họ, mà vô số Phật Đà trên Tu Di sơn thấy chữ vạn cực lớn cùng với Thích Hoàng và Bồ Hoàng thì đều bắt đầu niệm kinh Phật, từng đạo kim quang phóng lên cao, tụ tập về phía chữ vạn cực lớn đó.

Phạm âm từ trên trời giáng xuống, từng đạo thân ảnh Phật Đà dần hiện ra, mà chữ vạn cực lớn cực lớn cũng rải xuống từng đạo thần quang, bao phủ lấy Thái Hoàng, Thượng Hoàng và Oa Hoàng đang luyện hóa Hồng Mông tử khí, để tránh cho bọn họ bị thương.

Ngọc Hoàng nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì trực tiếp lật tay, lập tức triệu Bàn Cổ Phiến, đây là linh bảo mà Tổ Hoàng ban cho Ngọc Hoàng, lực công kích chính là cường đại nhất trong các tiên thiên linh bảo, chỉ thấy Ngọc Hoàng lay động Bàn Cổ Phiến, từng đạo thần quang bắn tới Liễu Vân Phi đó.

Tần Thiếu Dương nhìn thấy Tần Thiếu Phong hành động thì cũng rút ra huyết đao, sau đó thì trực tiếp bổ ra một đạo đao khí về phía Liễu Vân Phi. Nhìn thấy Tần Thiếu Phong, Ngọc Hoàng và Tần Thiếu Dương công kích, Liễu Vân Phi hừ lạnh một tiếng rồi lập tức nói: Các ngươi ngu dốt như vậy thì chớ có trách ta.

Liễu Vân Phi nói xong thì một chưởng đánh về phía trước, thần lực trong cơ thể bừng lên, lập tức ngưng tụ ra một bàn tay to, tóm về phía Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Dương và Ngọc Hoàng! Từ cảnh giới Thánh Hoàng đột phá đến cảnh giới Thần Đồ, pháp lực trong cơ thể có thể hóa thành thần lực, mà chất lượng của thần lực so với pháp lực thì cường đại hơn không biết bao nhiêu, lúc trước Tần Thiếu Phong bọn họ cảm thấy năng lượng ba động trong cơ thể Liễu Vân Phi rất mờ mịt cũng chính là vì nguyên nhân này.

Bởi vì Liễu Vân Phi chỉ là một tam thập phẩm Thần Đồ, cho nên thần lực trong cơ thể vốn không nhiều, tất nhiên ba động không phải đặc biệt rõ ràng, nhưng mà thần lực ít đến mấy thì cũng vẫn hơn pháp lực rất nhiều! Chỉ thấy bàn tay ngưng tụ từ thần lực tóm về phía trước, tóm lấy chùm tia sáng do Tần Thiếu Phong dùng Toái Tinh Thần Thương bắn ra, sau đó thì trực tiếp hút lấy rồi cắn nuốt.

Toái Tinh Thần Thương của Tần Thiếu Phong trải qua sự luyện chế của Tổ Hoàng, phẩm cấp đã không thua kém bất kỳ một tiên thiên linh bảo đỉnh cấp nào, uy lực lại càng không cần phải nói, hiện giờ đã đủ để một thương đánh nát một viên tinh thần, nhưng mà một thương với uy lực như vậy lại bị bàn tay cực lớn đó trực tiếp tóm lấy, hơn nữa còn cắn nuốt, không tạo thành bất kỳ thương tổn gì cho Liễu Vân Phi đó.

Bình luận

Truyện đang đọc