ĐẠO TÂM CHỦNG MA

Một trăm ức Hồng Mông đan, nhìn thấy con số này, tất cả tu sĩ ở đây đều nuốt nước bọt, con số như vậy thật sự là quá điên cuồng rồi, đó là một trăm ức đó! Cho dù là Ngũ Đại Thần Thánh cũng không nhất định có một trăm ức Hồng Mông đan, mà không ngờ là có người xuất ra một trăm ức Hồng Mông đan làm thù lao.

Tất cả tu sĩ đều trong nháy mắt điên cuồng, trong đại điện hỗn loạn, mà toàn bộ phân bộ thợ săn tiền thưởng của chiến khu phía đông đều cũng trình diễn ra một màn đồng dạng, bởi vì cái kính hiển thị nhiệm vụ nối với nhau, cho nên ở đây tuyên bố nhiệm vụ thì địa phương khác cũng có thể biết.

Nói chung chỉ cần là tu sĩ biết được tin tức này thì đều điên cuồng, vì một trăm ức Hồng Mông đan đó mà điên cuồng, mà cao tầng của Nghiệp Đoàn Tiền Thưởng tất nhiên là biết được tin tức này ngay lập tức, bọn họ tất nhiên cũng thập phần khiếp sợ, có điều sau khi khiếp sợ thì lập tức bắt đầu điều tra người tuyên bố nhiệm vụ là ai, có điều kết quả cuối cùng lại khiến cho bọn họ khiếp sợ, bởi vì kết quả bọn họ tra được không ngờ là không biết là ai tuyên bố nhiệm vụ này, nhưng nhiệm vụ này thật sự được tuyên bố!

Điều này chứng minh cái gì? cao tầng phụ trách quản lý Nghiệp Đoàn Tiền Thưởng trong nháy mắt đã nghĩ tới một khả năng, đó chính là Ngũ Đại Thần Thánh của chiến khu phía đông muốn khai chiến! Nghiệp Đoàn Tiền Thưởng này là Ngũ Đại Thần Thánh cùng sáng lập, ngọc bài đó là Ngũ Đại Thần Thánh luyện chế, mà hiện tại không ngờ không tra được người tuyên bố nhiệm vụ là ai, như vậy chỉ có một khả năng, người tuyên bố nhiệm vụ là một trong Ngũ Đại Thần Thánh.

Chỉ là ai có tài lực như vậy, không ngờ xuất ra một trăm ức Hồng Mông đan làm phần thưởng? Tinh Thánh thì không thể rồi, hắn sẽ không nhàm chán tới mức tuyên bố nhiệm vụ như vậy để cho người khác tới giết mình, quan hệ của Nhật Nguyệt Song Thánh và Tinh Thánh không tồi, tất nhiên cũng sẽ không tuyên bố nhiệm vụ như vậy, mà Hỏa Thánh tuy rằng có mâu thuẫn với Tinh Thánh, nhưng Hỏa Thánh cũng không có tài đại khí thô như vậy.

Cho nên cuối cùng những cao tầng quản lý Nghiệp Đoàn Tiền Thưởng này đều hướng mục tiêu về một phía, đó chính là Ma Cực Đại Thánh, chỉ là vừa nghĩ tới Ma Cực Đại Thánh, những người này ai nấy đều rụt cổ, trên người toát mồ hôi lạnh, lập tức không dám tiếp tục điều tra nữa.

Ma Cực Đại Thánh là nhân vật truyền kỳ của toàn bộ chiến khu phía đông, đương nhiên cũng là một đề tài cấm kỵ, bởi vì thần thông của Ma Cực Đại Thánh thật sự là rất quảng đại, thực lực cũng sâu không lường được, ở chiến khu phía đông này, bất kể là ngươi ở góc nào, đàm luận tới Ma Cực Đại Thánh, tán dương Ma Cực Đại Thánh thì không sao, nhưng một khi nhục mạ Ma Cực Đại Thánh thì kết cục của giây chính là nổ tan xác mà chết!

Chuyện như vậy trước kia đã xảy ra rất nhiều, về sau, Ma Cực Đại Thánh đã trở thành một tòa đại sơn trong lòng tất cả tu sĩ của chiến khu phía đông, ngay cả bốn vị Thần Thánh khác đối với Ma Cực Đại Thánh cũng rất kiêng kị, tuy rằng không đến mức e ngại, nhưng nếu thực sự động thủ thì cũng không có nắm chắc có thể chiến thắng được Ma Cực Đại Thánh.

Có điều lúc xưa, Ma Cực Đại Thánh và tứ đại Thần Thánh khác chung sống hoà bình, trừ tranh chấp trên lãnh thổ ra thì bình thường cũng không phát sinh mâu thuẫn với bốn vị Thần Thánh khác, mà hiện giờ Ma Cực Đại Thánh không ngờ tuyên bố nhiệm vụ đối phó với Tinh Thánh, rốt cuộc là vì sao?

Đương nhiên không đoán được thì cũng chỉ có thể nghĩ ở trong lòng mà thôi, không ai dám nói ra, xây dựng ảnh hưởng của Ma Cực Đại Thánh thật sự là quá sâu, vô luận là ai, đều không dám chỉ trích Ma Cực Đại Thánh, trừ phi hắn không muốn sống nữa.

Tần Thiếu Phong nhìn đại điện đã biến thành một mảng hỗn loạn, trong lòng cười thầm, đây chính là hiệu quả mà hắn muốn, tuy rằng nói nhiệm vụ trảm sát Tinh Thánh trừ bốn vị Thần Thánh khác ra thì tuyệt đối không ai dám nhận, nhưng Tần Thiếu Phong là muốn khơi mào mâu thuẫn của bốn vị Thần Thánh khác đối với Tinh Thánh.

Tiền tài động lòng người, một trăm một trăm Hồng Mông đan, cho dù là Ngũ Đại Thần Thánh tin rằng cũng không có cách nào chống cự được dụ hoặc như vậy. Mà chỉ cần một vị Thần Thánh cảm thấy hứng thú với một trăm ức Hồng Mông đan thì như vậy Tinh Thánh cũng gặp phiền toái rồi.

Bởi vì mục đích của Tần Thiếu Phong là muốn tiêu diệt vương triều Đỉnh Thiên, khôi phục vinh quang của vương triều Bàn Cổ, nhưng muốn làm được điều này, bằng vào thực lực của hắn, bằng vào đám người Lão Tử, Nguyên Thủy, Thông THiên thì cũng không được, cho nên để có thể hoàn thành mục tiêu này, Tần Thiếu Phong không ngừng tiến hành mưu kế, mà chuyện này chính là một mắt xích trong kế hoạch của Tần Thiếu Phong.

Một trăm ức Hồng Mông đối với các Thần Thánh mà nói thì là con số cực kỳ khổng lồ, nhưng đối với Tần Thiếu Phong mà nói thì chẳng qua là lắc thần thụ trong cơ thể vài cái mà thôi, một trăm ức Hồng Mông, Tần Thiếu Phong có thể tùy thời lấy ra, cho nên có chỗ dựa như vậy, Tần Thiếu Phong mới dám tuyên bố nhiệm vụ này.

Khi tuyên bố nhiệm vụ, thì phải có phần thưởng, cho nên Tần Thiếu Phong trước khi tuyên bố nhiệm vụ này đã thông qua không gian trong ngọc bài, nộp lên một trăm ức Hồng Mông. Tần Thiếu Phong cũng không sợ có Thần Thánh nào tham ô Hồng Mông đan của hắn, bởi vì nhiệm vụ này chỉ cần được tuyên bố ra ngoài thì Thần Thánh cũng sẽ biết, đến lúc đó, bất kể là Thần Thánh nào muốn độc chiếm một trăm ức Hồng Mông đan này đều không thể.

Toàn bộ đại điện sau khi hỗn loạn một lúc lâu cuối cùng mới bình tĩnh, mà tất cả thợ săn tiền thưởng lúc này cũng đã bình tĩnh lại, ai nấy đều thở dài thở ngắn, bởi vì nhiệm vụ này là trảm sát Tinh Thánh, cho dù là nhất phẩm Thần Đế đến đây, cũng không hoàn thành được nhiệm vụ này, nhìn thấy một trăm ức Hồng Mông nhưng lại không chiếm được, tư vị này thật sự là quá khổ sở, bọn họ cũng đang thảo luận là ai tuyên bố tin tức này.

Mà một số người thông minh rất nhanh đã suy đoán ra, có điều suy đoán ra nhưng lại không dám nói ra, hơn nữa vẻ mặt tái nhợt, ngậm miệng không nói gì. Vì thế ai nấy đều lắc đầu đứng lên, đi hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Tần Thiếu Phong quét nhìn những thợ săn tiền thưởng còn lại, khi phát hiện một tiểu đội thợ săn tiền thưởng, trên mặt lộ ra nụ cười, sau đó thì dẫn theo Mộc Linh Nhi đi tới. Tiểu đội bảy người này có chỗ bất đồng duy nhất là toàn bộ đều là nữ tử, Tần Thiếu Phong đi tới tiểu đội này là vì gặp được người quen.

Người quen này tất nhiên là nữ tử hắc y lúc trước đã gặp ở tinh vực Hắc Long, không ngờ cũng gặp ở đây. Tần Thiếu Phong dẫn theo gặp được đi tới, trên mặt mang theo nụ cười rồi nói với nữ tử hắc y đó: Lại gặp rồi! Xem ra chúng ta thực sự có duyên!

Những lời này của Tần Thiếu Phong lập tức giống như là dẫn nổ boom, bởi vì tiểu đội này đều là nữ tử, tuy rằng che mặt, nhưng ai nấy đều tản ra mị lực, tất nhiên là hấp dẫn không ít tu sĩ, vây quanh tiểu đội này, chỉ có điều không có một ai dám tới gần, bởi vì nữ nhân cầm đầu tiểu đội này có cảnh giới tam thập lục phẩm Thần Tôn, bên trong thợ săn tiền thưởng cũng xem như là bá chủ một phương.

Cho nên cho dù là tiểu đội này toàn bộ đều là nữ tử, nhưng lại không có ai dám có chủ ý với họ, chỉ dám nhìn từ xa xa, mà Tần Thiếu Phong không ngờ dám đi tới, hơn nữa còn dám nói ra những lời bỡn cợt như vậy, đúng là lão thọ tinh mà ăn thạch tín, con mẹ nó ngại mình sống lâu quá.

Nữ tử hắc y cũng không ngờ gặp Tần Thiếu Phong ở đây, thấy Tần Thiếu Phong nói chuyện với nàng ta thì không biết sao mà khẩn trương: Ừ, đúng là có duyên, ngươi sao cũng tới đây.

Nghe thấy lời nói của nữ tử hắc y, những nữ tử ngồi chung quanh đều trợn tròn cả mắt, ai nấy đều kinh dị nhìn Tần Thiếu Phong và nữ tử hắc y, một tiểu nữ hài nhi mặc lục y, giọng nói thanh thúy dễ nghe, chỉ khoảng mười lăm mười sáu tuổi thì kinh ngạc hô: Ái chà, thế này là sau? Đây có phải là lục tỷ của ta không? Nàng ta không ngờ lại nói chuyện với nam nhân nói!

Tiểu nữ hài nhi Lục y cả kinh, bọn nữ tử mặc hồng y, hoàng y, tử y, lam y và bọn nữ tử cầm đầu mặc áo trắng cũng gật đầu, toàn bộ đều hướng ánh mắt về phía nữ tử hắc y, mà điều này lại khiến nữ tử hắc y thẹn thùng, đỏ bừng cả mặt.

Tần Thiếu Phong nhìn bảy nữ tử này, trong lòng cũng kinh ngạc, bởi vì nơi này trong đây, tiểu nữ hài nhi lục y cũng có cảnh giới tam thập ngũ phẩm Thần Sĩ, nữ tử hắc y có cảnh giới tam thập phẩm Thần Sĩ, những người còn lại đều là cảnh giới Thần Sư, về phần nữ tử áo trắng đó thì có cảnh giới tam thập lục phẩm Thần Tôn, đây chính là một cỗ thế lực cực kỳ cường hãn.

Hơn nữa còn đều là nữ tử, càng thêm đặc thù, tất nhiên là khiến Tần Thiếu Phong cảm thấy hứng thú, vì thế Tần Thiếu Phong nói với nữ tử áo trắng: Tại hạ Tần Thiếu Phong, vừa mới trở thành thợ săn tiền thưởng, muốn muốn gia nhập tiểu đội này của các ngươi, không biết có được không?

Hắc hắc, chúng ta là tiểu đội mỹ nữ, ngươi là mỹ nữ à? Ngươi nếu là mỹ nữ thì có thể gia nhập, có điều rất đáng tiếc, ngươi không phải! Tiểu nữ hài nhi lục y nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì lập tức tiến lên cười nói, mở đôi mắt to, nhìn chằm chằm vào Tần Thiếu Phong, tựa hồ rất cảm thấy hứng thú với bộ dạng của Tần Thiếu Phong.

Tiểu đội Mỹ nữ? Nghe thấy cái tên này, Tần Thiếu Phong cười cười trong lòng, tiểu đội mỹ nữ này còn không phải là chuẩn bị cho hắn ư? Mỹ nữ cũng cần nam nhân, mà nam nhân này không thể là ai khác, chỉ có thể là Tần Thiếu Phong hắn!

Bình luận

Truyện đang đọc