Câu Trần đại đế tên là Lôi Chấn Tử, chính là đệ tử đời thứ hai của Xiển giáo Ngọc Hoàng sáng lập, hiện giờ cũng có cảnh giới thập phẩm bán bộ Thánh Hoàng, thực lực không kém hơn Đấu Chiến Thánh Phật một chút nào. Mà ở Xiển giáo đệ tử như Lôi Chấn Tử còn có vài người. Năm đó khi Đấu Chiến Thánh Phật đại náo thiên cung, chỉ là những đệ tử như Lôi Chấn Tử xuất thủ ngăn cản một chút, cũng không dùng toàn lực, mà các đại đệ tử đời thứ nhất căn bản chính là không xuất thủ, cho nên không dùng toàn lực mới có cơ hội mà dương danh.
Đấu Chiến Thánh Phật hiện giờ cũng đã sớm minh bạch nhân quả năm đó, cho nên nghe thấy lời nói của Câu Trần đại đế thì cũng không tức giận, chỉ nói với Câu Trần đại đế: Lôi Chấn Tử, ngươi nếu không phục thì hai ta đại chiến một hồi, ngươi nếu sợ thì mau mau trả lời ta, nếu không Như ý kim cô bổng của lão Tôn ta sẽ không nhận ra ngươi đâu. Giở trò lưu manh chính là sở trường của Đấu Chiến Thánh Phật, hắn hôm nay chính là đến để thả lỏng gân cốt, tất nhiên không ngừng chọc giận Câu Trần đại đế.
Chỉ có điều Câu Trần đại đế không để Đấu Chiến Thánh Phật châm ngòi, nghe thấy lời nói của Đấu Chiến Thánh Phật thì trực tiếp nói với Đấu Chiến Thánh Phật: Tôn hầu tử, ngươi nếu nhàn quá, thì đi tìm bọn Nhị Lang Thần, Na Tra mà đánh, bọn họ cũng đều đang nhàn rỗi đến phát chán giống như ngươi đó, nếu vẫn không thích thì đi tìm mấy con khỉ cái ấy, làm đại sự nối dõi tông đường đi, Đấu Chiến thánh viên nhất mạch của ngươi ít người quá, ngươi phải nổ lực thêm nhiều.
Cút, lão Tôn có tìm khỉ cái hay không liên quan gì tới ngươi? ngươi đã không muốn đánh với lão Tôn thì ngươi nói xem tự dưng ngươi dùng sét đánh hắn làm gì? Đấu Chiến Thánh Phật bị Câu Trần đại đế nói cho mặt đỏ bừng, lớn tiếng gào thét, không dây dưa chuyện đánh nhau nữa mà là nói tới chuyện của Tần Thiếu Phong, chuyển dời đề tài tới trên người Tần Thiếu Phong.
Câu Trần đại đế nghe thấy lời nói của Đấu Chiến Thánh Phật thì ánh mắt nhìn về phía Tần Thiếu Phong, lập tức nói với Tần Thiếu Phong: Ngươi cho rằng lão tử muốn dùng sét đánh ngươi lắm à, lão tử chưởng quản lôi phạt, người mỗi ngày độ kiếp trong Chư Thiên vạn giới có bao nhiêu người ngươi biết không? Cái này đều là lão tử tới xử lý. Mà lão tử không ngờ còn phải mỗi ngày đều phải nhìn xem ngươi tu luyện tới cảnh giới nào rồi, sau đó chuẩn bị lôi phạt cho ngươi, con mẹ nó, lão tử thực sự muốn dùng thần lôi đánh chết ngươi, nhưng con mẹ nó lại không dám, tưởng lão tử sướng lắm à?
Nghe thấy Câu Trần đại đế lải nhải, Tần Thiếu Phong cũng có chút minh bạch, vốn Tần Thiếu Phong còn tưởng rằng mình trêu chọc đến Câu Trần đại đế, mới bị mỗi một lần tấn thăng một đại cảnh giới lại bị sét đánh, nhưng hiện tại xem ra tựa hồ Câu Trần đại đế này cũng không muốn đánh mình, chỉ là rốt cuộc sao lại vậy?
Câu Trần đại đế nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc đó của Tần Thiếu Phong thì lại gầm lên: Ngươi con mẹ nó có ánh mắt gì vậy? Hoài nghi lời nói của lão tử à? Nói cho ngươi hay, nếu không phải là bên trên có người dặn dò, lão tử cũng lười chẳng buồn quản ngươi đâu! Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Câu Trần đại đế thì bĩu môi nói: Lão nương ta hiện tại là Oa Hoàng, ngươi nói chuyện cũng nên chú ý chút đi.
Nghe thấy những lời này của Tần Thiếu Phong, Câu Trần đại đế lập tức nghẹn lời, vẻ mặt cũng đỏ bừng, nhưng không dám nói tục với Tần Thiếu Phong nữa, mà là hướng ánh mắt về phía Đấu Chiến Thánh Phật, ánh mắt đó rất rõ ràng là đang hỏi Đấu Chiến Thánh Phật chuyện này có phải thật hay không, mà Đấu Chiến Thánh Phật nhìn thấy ánh mắt của Câu Trần đại đế thì trực tiếp nói: Đúng vậy, vừa quen.
Câu Trần đại đế nghe thấy lời nói của Đấu Chiến Thánh Phật thì lập tức không còn gì để nói, trợn mắt nhìn Tần Thiếu Phong, hắn không ngờ Tần Thiếu Phong lại có thể nhận Oa Hoàng làm mẫu thân, lúc này Câu Trần đại đế thực sự muốn dùng thần lôi đánh chết Tần Thiếu Phong, vận khí của tiểu tử này làm sao lại tốt như vậy? Không ngờ có thể nhận Oa Hoàng làm mẫu thân! Các loại tình tự hâm mộ và ghen tị cũng xuất hiện trong lòng Câu Trần đại đế, hai mắt hung hăng nhìn Tần Thiếu Phong, hận không thể nuốt chửng hắn.
Tần Thiếu Phong cũng không để ý ánh mắt của Câu Trần đại đế, chỉ nói với Câu Trần đại đế: Ngươi vừa rồi bên trên có người dặn dò ngươi dùng sét đánh ta ư? Người đó là ai? Người bên trên, chẳng lẽ là Ngọc Hoàng đại đế? Nếu nói tới người có địa vị trên Câu Trần đại đế, Tần Thiếu Phong tất nhiên là chỉ nghĩ tới Ngọc Hoàng đại đế, về phần những người khác, Tần Thiếu Phong không nghĩ ra được.
Có điều Câu Trần đại đế nghe thấy lời nói của thì miệng vẹo đi, sau đó nói với Tần Thiếu Phong: Ngọc Hoàng đại đế tuy rằng địa vị cao hơn ta, chính là người đứng đầu thiên đình, có điều muốn ra lệnh cho ta làm việc thì hắn còn kém lắm. Về phần rốt cuộc là ai phân phó thì ngươi không cần phải xen vào, dù sao cũng chỉ có một lần cuối cùng, về sau ta cũng không cần phụ trách chuyện của ngươi nữa.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Câu Trần đại đế thì lập tức mở to hai mắt nhìn, nói với Câu Trần đại đế: Hả? Còn một lần nữa ư? Không phải là hết rồi sao? Tuy rằng không thể từ chỗ Câu Trần đại đế biết được là ai phân phó Câu Trần đại đế, khiến Tần Thiếu Phong rất tiếc nuối, có điều nghe thấy lời nói của Câu Trần đại đế thì Tần Thiếu Phong trong lòng lại vô cùng phẫn nộ, sao vẫn còn bị đánh một lần nữa à!
Câu Trần đại đế nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì cười hắc hắc, nói với Tần Thiếu Phong: Ngươi cho rằng ngươi tấn thăng cảnh giới bán bộ thánh hoàng thì có thể tránh thoát à? Nói cho ngươi hay, không có cửa đâu! Ha ha, vốn ngươi vẫn có thể tu luyện thêm một đoạn thời gian ta mới có thể tới tìm ngươi, có điều ngươi nếu đã đến đây thì vừa hay giải quyết chuyện này cho xong đi.
Tần Thiếu Phong nhìn bộ dáng vui sướng khi người gặp họa của Câu Trần đại đế, thực sự muốn đi lên đá một phát, chỉ có điều lại không phải là đối thủ của Câu Trần đại đế, bằng không Tần Thiếu Phong tuyệt đối sẽ động thủ. Mà Tần Thiếu Phong cũng muốn mượn dùng thiên kiếp để rèn luyện nhục thân, khiến cho nhục thân của mình tiến thêm một tầng, cho nên ở cảnh giới bán bộ thánh hoàng thiên kiếp mà không thấy thiên kiếp đến, cho nên hắn mới đến tìm Câu Trần đại đế.
Sau khi Câu Trần đại đế nói xong thì dẫn theo Tần Thiếu Phong và Đấu Chiến Thánh Phật đi vào bên trong, tiến vào bên trong phủ đệ, sau đó đi xuyên qua các loạt cung điện, đến trước một cung điện khổng lồ, mà bên trên không ngờ lại treo một tấm biển, viết Vạn Lôi điện, mà sau khi đến đây, Câu Trần đại đế nói với Tần Thiếu Phong: Thiên kiếp bình thường đã vô dụng đối với ngươi đối với ngươi rồi, cho nên ngươi tấn thăng đến cảnh giới bán bộ thánh hoàng mới không có thiên kiếp, mà ta hiện tại dẫn ngươi tới Vạn Lôi trì, ngươi sẽ ở đó nhận thiên kiếp.
Vạn Lôi Trì, Tần Thiếu Phong nghe thấy cái tên này, tưởng tượng ra đây là một loại tồn tại thế nào, lập tức đi theo Câu Trần đại đế và Đấu Chiến Thánh Phật đi vào trong Vạn Lôi điện, mà đi vào Vạn Lôi điện rồi thì bình tĩnh bên trong toàn bộ đại điện chỉ có một cái ao khổng lồ, nước trong ao cực kỳ trong suốt, bình tĩnh, khiến cho người ta thoạt nhìn cực kỳ thoải mái, rất muốn đi xuống bơi lộ một phen.
Có điều đây chính là Vạn Lôi Trì, nước ao là lôi đình ngưng tụ, nếu ai xuống nước bơi lội, vậy thì quá là sính cường rồi, mà Tần Thiếu Phong nhìn Vạn Lôi Trì thì khóe miệng cũng run rẩy không thôi.