Thái Bạch Kim Tinh đi ra tuyên bố Tần Thiếu Dương giành thắng lợi, sau đó tỷ thí tiếp tục, những cái tên còn lại xoay tròn trên kính chiếu yêu, mà cuối cùng thì dừng ở hai người, hai người đó là Đấu Chiến Thánh Phật và Như Lai, nhìn thấy kết quả như vậy, Đấu Chiến Thánh Phật trực tiếp nhảy dựng lên, nói với Thái Bạch Kim Tinh: Không được, quay lại, lần này không tính, con mẹ nó, đây không phải là chơi lão Tôn ư?
Đấu Chiến Thánh Phật tuy rằng cường đại, nhưng đối mặt với Như Lai thì một chút phần thắng cũng không có, cho nên nhìn thấy kết quả như vậy, lập tức nổi giận, bắt Thái Bạch Kim Tinh quay lại, có điều yêu cầu như vậy Thái Bạch Kim Tinh không làm chủ được, hướng ánh mắt về phía lục đại thánh Hoàng, cũng chỉ có lục đại thánh Hoàng mới có thể hàng phục được con khỉ này.
Hầu nhi, không được làm bậy! Oa Hoàng thản nhiên nói, mà nghe thấy lời nói của Oa Hoàng, diễm của Đấu Chiến Thánh Phật lập tức tắt hản, không dám yêu cầu Thái Bạch Kim Tinh quay lại nữa, có điều đối mặt với Như Lai, Đấu Chiến Thánh Phật vẫn phi thân lên lôi đài tỷ thí, cho dù biết không địch lại, hắn không chiến mà lùi thì không phải là tính cách của Đấu Chiến Thánh Phật.
Đấu Chiến Thánh Phật Một thân chiến huyết tất nhiên là sẽ không bởi vì đối thủ là Như Lai mà sợ chiến, người đầy chiến huyết phi thân lên lôi đài tỷ thí, trong nháy mắt đã sôi trào, lập tức bạo phát ra toàn bộ pháp lực trong cơ thể, tuy rằng lúc trước chiến đấu với Dương Tiễn đã tiêu hao tất cả pháp lực, có điều bởi vì có cửu chuyển kim đan của Tần Thiếu Phong, lúc này tất cả pháp lực của Đấu Chiến Thánh Phật đều đã khôi phục.
Như Lai nhìn thấy Đấu Chiến Thánh Phật phi thân lên lôi đài tỷ thí thì trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên, đài sen màu vàng chậm rãi bay đến lôi đài tỷ thí. Như Lai tọa trấn Linh sơn, sau khi khai sáng tiểu thừa phật môn thì luôn ngồi trên đài sen màu vàng đó, chưa từng rời khỏi, mà bên trong ngũ đại hóa thân của Như Lai còn có một bất động Minh vương.
Như Lai có kim thân sáu trượng, thân hình khổng lồ đó nhìn xuống Đấu Chiến Thánh Phật phía dưới, lập tức nói với Đấu Chiến Thánh Phật: Đấu Chiến Thánh Phật, ngươi ra tay đi. với pháp lực của Như Lai, tất nhiên là sẽ không ra tay trước đối phó với Đấu Chiến Thánh Phật. Mà Đấu Chiến Thánh Phật nghe thấy lời nói của Như Lai thì cũng không khách khí, trực tiếp xuất thủ.
Hàng Ma xử nắm trong tay, pháp lực cả người toàn bộ bộc phát ra, lập tức đâm tới Như Lai, dưới tình huống thực lực cách xa quá lớn, Đấu Chiến Thánh Phật cũng không cam chịu, vẫn bạo phát ra toàn bộ pháp lực, Hàng Ma xử lóe ra kim quang, đâm thẳng tới ngực Như Lai.
Nhưng mà vào lúc này, Như Lai nâng tay phải lên, vỗ về phía Đấu Chiến Thánh Phật, lập tức, thân hình của Đấu Chiến Thánh Phật giống như bị rút nhỏ đi vô số lần, giống như là một hạt bụi trong tay Như Lai, lập tức bị Như Lai lật tay, đè xuống phía dưới, giống như là năm đó bị đè dưới ngũ chỉ sơn vậy.
Đây là một môn thần thông của Như Lai, tên là Chưởng Trung Càn Khôn, một môn thần thông này thi triển ra, có thể thu thiên địa vạn vật vào trong lòng bàn tay, năm đó Như Lai chính là dùng thần thông này để chế phục Đấu Chiến Thánh Phật, hơn nữa trấn áp dưới Ngũ Chỉ sơn, hiện giờ vẫn dùng thần thông này để trấn áp Đấu Chiến Thánh Phật.
Mà đối mặt với sự trấn áp của Như Lai, Đấu Chiến Thánh Phật vẫn phản kháng giãy dụa, có điều lại vô dụng, cuối cùng pháp lực hao hết không thể chạy ra nổi, đành phải nhận thua.
Thấy mà nhận thua, Như Lai lật tay, thả Đấu Chiến Thánh Phật ra, mà như vậy, trận chiến này tất nhiên là Như Lai đạt được thắng lợi!
Tuy rằng chỉ một chưởng đã kết thúc chiến đấu, nhưng tu sĩ ở đây vẫn lớn tiếng hoan hô, cực kỳ điên cuồng, thật không hổ là Như Lai, thực lực rất cường hãn, nhân vật lợi hại như Đấu Chiến Thánh Phật, chỉ một chiêu đã bị đánh bại, mà Như Lai này vẫn chỉ là nhân vật thứ hai trên Tiềm hoàng thần bảng, vậy Trấn Nguyên Tử xếp thứ nhất còn lợi hại thế nào nữa? Điều này khiến cho tu sĩ ở đây cực kỳ chờ mong.
Như Lai đạt được thắng lợi, tỷ thí vẫn phải tiếp tục, tên trên kính chiếu yêu cực lớn đó lại bắt đầu xoay tròn, cuối cùng dừng lại ở tên lên và Trấn Nguyên Tử, điều này khiến cho tu sĩ ở đây toàn bộ đều kích động, vừa rồi bọn họ đang muốn xem Trấn Nguyên Tử xuất thủ, không ngờ lập tức có thể được thấy Trấn Nguyên Tử xuất thủ.
Nhưng mà khiến cho người ta không ngờ là Tần hoàng trực tiếp đứng dậy nhận thua, điều này khiến cho tu sĩ ở đây đều cực kỳ thất vọng, có điều lại không ai dám nói gì, dù sao bất kể là ai đối mặt với Trấn Nguyên Tử không không có phần thắng, cho dù là nhận thua cũng có thể lý giải được, cho nên cũng không ai trách gì Tần hoàng.
Mà Tần hoàng mặc dù có chút thực lực, nhưng cũng minh bạch mình không phải là đối thủ của Trấn Nguyên Tử, so với đi lên bị đả bại, chẳng thà trực tiếp nhận thua, cho dù như vậy cũng khó coi, có điều Tần hoàng lòng mang đại lược tất nhiên là sẽ không để ý tới những cái này, thành bại nhất thời Tần hoàng trước giờ cũng không coi trọng.
Tần hoàng nhận thua, Trấn Nguyên Tử tất nhiên xác định vững chắc tiến vào mười thứ hạng đầu, mà kế tiếp chính là một vòng tỷ thí mấu chốt, bởi vì chỉ cần lại có một người bị đào thải thì như vậy thứ tự mười hạng đầu sẽ được xác nhận, cho nên tu sĩ ở đây đều khẩn trương nhìn những cái tên được xoay tròn trên kính chiếu yêu.
Lúc này tên trên kính chiếu yêu còn có mấy người Nhiên Đăng Cổ Phật, phật Di Lặc, U Minh giáo chủ, thiên hoàng Phục Hy, Địa Hoàng Thần Nông, Nhân Hoàng Hiên Viên, Quảng Thành tiên sư, mà tấn thăng vào mười hạng đầu đã có Như Lai, Trấn Nguyên Tử, Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Dương, nếu đã như vậy, chỉ cần một vòng này đào thải thêm một người thì trận tỷ thí này sẽ xác định được mười hạng đầu.
Tên trên Kính chiếu yêu cuối cùng cũng ngừng lại, mà lần này tên bên trên là Quảng Thành tiên sư quyết đấu với Nhiên Đăng Cổ Phật, nhìn thấy kết quả như vậy, Quảng Thành tiên sư vẻ mặt buồn bực, đối với thực lực của Nhiên Đăng Cổ Phật, Quảng Thành tiên sư rất rõ ràng, biết cho dù là mình có Tam Bảo Ngọc Như Ý cũng không thể chiến thắng được Nhiên Đăng Cổ Phật, cho nên chỉ có thể lựa chọn nhận thua.
Vốn Quảng Thành tiên sư vẫn muốn trên kính chiếu yêu sẽ không hiện ra tên của mình, nói vậy, hắn có thể tấn thăng vào mười người đầu, mà một khi xuất hiện tên của hắn, vậy thì hắn cũng chỉ có thể tự nhận là xui xẻo, bởi vì trong những người còn lại, hắn thực sự không không thể chiến thắng một ai
Đương nhiên, Quảng Thành tiên sư rất bất hạnh, tên của hắn đã xuất hiện, hơn nữa còn là đối mặt với Nhiên Đăng Cổ Phật, cho nên dưới tình huống như vậy, Quảng Thành tiên sư chỉ có thể nhận thua. Mà tên của mười người đứng đầu thiên đạo đại hội này cuối cùng cũng đã được xác định, phân biệt Trấn Nguyên Tử, Như Lai, Nhiên Đăng Cổ Phật, phật Di Lặc, U Minh, thiên hoàng Phục Hy, Địa Hoàng Thần Nông, Nhân Hoàng Hiên Viên, Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Dương.