HOÀNG TỬ YÊU NGHIỆT


“Chuyện nhỏ, cướp đoạt dân nữ, giết sạch người trong thôn, bêu đầu thị chúng, đó là việc nhỏ ư? Đó không phải là súc sinh thì còn là gì? Không thể tiếp tục như thế mãi được, ta muốn hẹn thất hoàng tử Bắc Lương một lần”, Dịch Thiên nổi giận nói.

Sáng hôm sau, Lãnh Thiên Minh hôn Mộ Như Tuyết bên cạnh rồi ra khỏi ổ chăn, Mộ Như Tuyết thì thẹn thùng che mặt…
Sau khi cơm nước xong, Lãnh Thiên Minh bèn đi tới khu quân sự Thanh Châu…
Giáp Tử Thất nhìn thấy Lãnh Thiên Minh bèn vội vàng tiến về phía trước nói: “Thất hoàng tử, sao hôm nay lại có thời gian rảnh đến đây thế?”
Lãnh Thiên Minh cười nói: “Ngươi là đầu não của Hắc Kỳ quân, ta không thể để mắt đến nó mọi lúc mọi nơi được, bảo ngươi cải tiến chiến hạm, chuyện đó tới đâu rồi?”
Giáp Tử Thất cười nói: “Cũng khá là thuận lợi, chiến hạm thay đổi tương đối đơn giản, chỉ là cố định hỏa pháo ban đầu trên chiến hạm nhưng bây giờ tải trọng của chiến hạm đều quá nhỏ, ta đã bí mật sắp xếp cho Cổ Bách Vạn lấy danh nghĩa thương buôn thuyền chế tạo mười chiếc chiến hạm lớn cho chúng ta từ Đại Lương, chỉ là hao phí quá lớn”.

Lãnh Thiên Minh gật đầu nói: “Bỏ con tép bắt con tôm”.

“Nhưng mà thất hoàng tử, ty chức vẫn không hiểu lắm, tại sao ngài lại xem trọng việc kiến thiết hải quân thế, chúng ta hoàn toàn không dùng được”, Tân Cửu hỏi.

Lãnh Thiên Minh cười nói: “Nam nhi chí ở bốn phương”.


“Hả? Là sao?”
Lãnh Thiên Minh tiếp tục nói: “Bây giờ chúng ta có bao nhiêu hỏa pháo có thể dùng được?”
“Một trăm, tuy là công nghệ chế tác ra không khó nhưng chi phí nguyên vật liệu quá cao, ty chức cũng không dám chế tạo nhiều”, Tân Cửu nói.

Lãnh Thiên Minh nghe xong bèn nói: “Không đủ, phải nhanh chóng chế tạo một loạt hỏa pháp, sau này thậm chí mỗi thành thị đều phải có mười hỏa pháo, ngươi không cần phải lo đến nguyên vật liệu, hôm khác ta dẫn các ngươi tìm vài quặng sắt”.

Tân Cửu không thể tin được hỏi: “Quặng sắt nói tìm là có thể tìm được ư?”
“Hỏi thế cũng hỏi”, Lãnh Thiên Minh thầm nghĩ, nếu không phải sợ các ngươi bị sốc thì ta có thể cho các ngươi tìm một lần mười quặng.

Bấy giờ, một binh lính truyền lời chạy vào nói: “Thất hoàng tử, thư của ngài”.

“Của ta hả? Ai gửi?”

“Người đưa thư nói là từ thành chủ thành Tế Nam, Dịch Thiên”.

Lãnh Thiên Minh giật lấy lá thư…
Thất hoàng tử.

Ta là Dịch Thiên thành Tế Nam, muốn hẹn thất hoàng tử ở chùa Thái Sơn, không biết có được chăng?
Dịch Thiên.

Lãnh Thiên Minh xem xong nói: “Gọi người đưa thư vào đây”.

Người đưa ta vừa vào thì đã báo thời gian và địa điểm Dịch Thiên dặn cho Lãnh Thiên Minh, hắn suy nghĩ bèn nói: “Ngươi về nói cho thành chủ của mình rằng ta sẽ đến đúng giờ hẹn”.

Năm ngày sau, dưới chân núi Thái Sơn, Lãnh Thiên Minh dẫn theo mấy trăm thân vệ đi tới, trước đó hắn đã cử người đến canh ở những vị trí kín đáo, xác nhận nơi này không có nhân mã mai phục…
Chẳng mấy chốc Lãnh Thiên Minh đã trông thấy đại tướng Dịch Thiên trong truyền thuyết, ông ta mặc chiến giáp, nhìn dãy núi xa xa, sừng sững như núi, nghe nói Lãnh Thiên Minh đã đến bèn quay đầu, cười nói: “Thất hoàng tử”.




Bình luận

Truyện đang đọc