HÔN SAI 55 LẦN

Buổi chiều, anh là nhìn cô cao hứng, cho nên không có đi hỏi, sợ hỏi một chút, nhấc lên đau lòng trong cô, hiện tại cô đều chính mình chủ động nói ra, Đường Thời dừng một chút, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Khuynh Khuynh, buổi chiều rốt cuộc phát sinh cái gì để em không vui?"

Cố Khuynh Thành vẫn rủ cái đầu xuống.

Đường Thời không nhìn thấy vẻ mặt cô, nhưng nhìn cô bộ dạng như vậy, tâm liền lăn lộn lên một trận, không ép được đau lòng.

Đường Thời không có lên tiếng, kiên nhẫn chờ Cố Khuynh Thành.

Mái trong nhà hàng rất nhiều người, thế nhưng lúc này Cố Khuynh Thành, coi nơi này chỉ có cô và Đường Thời.

Cô có thể cảm giác được người đàn ông đang nhìn cô, chờ cô.

Anh kiên nhẫn, để cho cô mềm lại, cô ngẩng đầu, nhìn qua Đường Thời: "Buổi chiều, em tại trong khu mua sắm, gặp Trình Tả Ý."

Đường Thời cau mày một chút, lại không có lên tiếng cắt ngang Cố Khuynh Thành nói tiếp.

Có thể là Cố Khuynh Thành cũng cảm thấy Trình Tả Ý nói câu nói kia, là có lý, cho nên cô mở miệng, có chút không nhỏ, làm cho cho người rất thương tiếc: "Cô ta với một người bạn đi dạo, em ở trong phòng thay quần áo, vô ý nghe lén cô ta và bạn nói chuyện."

Cố Khuynh Thành không nói cả câu, mà ngừng lại một cái, mặc dù Đường Thời sốt ruột đến cùng phát sinh cái gì, thế nhưng vẫn biểu lộ cái loại kiên nhẫn ôn hòa.

"Cái kia, hôm qua anh và Trình Tả Ý cùng nhau ăn cơm, còn có chuyện tốt giữa anh và cô ta... Thực ta đều là từ Trình Tả Ý và bạn của mình nói với nhau, em nghe được." Cố Khuynh Thành nói thật với Đường Thời, thế nhưng nghĩ đến chính mình vừa mới nói vạ Đường Thời, thoáng có chút bất an, giương mắt nhìn Đường Thời một chút, thấy trên mặt người đàn ông, không có bất kỳ cái gì không vui, lúc này cô mới yên lòng, nói tiếp: "Bọn họ trong lúc nói chuyện, còn nói đến em."

Khi còn bé, Cố Khuynh Thành gặp được chuyện gì khổ sở, cuối cùng sẽ chạy đến trước mặt anh cáo trạng, tới tìm an ủi, thế nhưng về sau... Về sau cô liền không còn, hiện nay, cuối cùng co cũng chịu mở miệng với anh.

Thực ra lúc Cố Khuynh Thành nói đến đây, đại khái Đường Thời cũng có thể liên tưởng đến sự tình, cũng biết Cố Khuynh Thành nghe cái gì, nhưng anh vẫn trầm mặc nhìn qua Cố Khuynh Thành, anh mắt có chút âm áp, khích lệ Cố Khuynh Thành nói tiếp.

"Cô ta nói, cô ta thời đại học, liền rất chán ghét em, cô ta còn nói, em trừ mặt dày mày dạn lấy lòng anh ra, thì không còn gì khác..."

Đáy mắt Đường Thời, lướt qua một tia sát ý, Trình Tả Ý nói như vậy, so với anh tưởng tượng còn ngoan độc hơn, khó trách buổi chiều anh gọi điện thoại cho cô, cô ủy khuất như vậy, thương tâm như vậy.

"Lúc ấy em rất tức giận, sau đó em liền nhất thời không khống chế được, gửi tin cho anh, anh liền gọi điện thoại tới, về sau anh đều biết." Cố Khuynh Thành nghĩ đến buổi chiều ngay lúc Đường Thời không biết tình huống, lợi dụng anh đánh trả Trình Tả Ý, cô thoáng có chút bất an dùng lực nắm lấy ngón tay, trong lòng do dự chính mình có nên nói cho Đường Thời chân tướng, tuy nhiên lại sợ Đường Thời biết mình lợi dụng khiến anh không cao hứng, cô xoắn xuýt hồi lâu, cuối cùng vẫn lựa chọn thẳng thắn: "Thực ra buổi chiều, em đã nói dối với anh lúc đầu em thử mặc quần áo, là tiệm bán quần áo em đứng, không phải cái tiệp Âu Mỹ kia."

Bình luận

Truyện đang đọc